Cao Thủ Tu Chân

Chương 999




Diệp Thiên nghe nói mình xếp thứ năm trong bảng xếp hạng thì biểu cảm không thay đổi gì nhiều. Cậu chỉ thản nhiên nói: “Chỉ là hư danh mà thôi. Ngày nay, ngọa hổ tàng long không biết thế nào, những kẻ mạnh thật sự e rằng đều không nằm trong bảng xếp hạng đó!”



Hoa Vinh Niên ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng gật đầu như đúng rồi.



“Tiểu Thiên nói không sai. Giống như năm xưa Long Hoàng xếp vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng thì chẳng phải vẫn bị mấy người của viện trọng tài chưa từng xuất hiện bao giờ ép lui về Hoa Hạ đó sao. Giờ đây, những kẻ mạnh thực thụ đều không màng hư danh, ví dụ như nội viện của Võ Đương Sơn, Thiên Sư Phủ của Long Hổ Sơn, Cổ Thiếu Lâm Tự, vân vân. Đây đều là những tông môn tồn tại hàng trăm, thậm trí hàng nghìn năm. Họ đều giấu những cao thủ thâm sâu khó lường không thể khinh thường được.



Ông ta đột nhiên dừng lại, nhìn Diệp Thiên với vẻ lo lắng.



“Diệp Thiên, trong trận chiến ở vùng phía Nam đúng là cháu đã ra uy được với cả thiên hạ nhưng viện trọng tài không chỉ có vài trọng tài viên tinh anh. Nghe nói, bên trên trọng tài viên còn có trưởng trọng tài, thực lực thật sự thâm sâu khó lường!”



“Một cao thủ xếp thứ ba trong bảng xếp hạng trọng tài vào ba mươi năm trước từng giao đấu với vị trưởng trọng tài đó. Trong vòng năm chiêu mà người này đã bị đánh nội thương, tu vi cạn sạch! Mặc dù cháu đã xếp vào vị trí thứ năm những cũng vẫn phải đề những phòng trưởng trọng tài này!”



Hoa Vô Đạo cũng xen vào: “Không chỉ có vậy, Chiến Thần Điện từng là sản phẩm của liên quân, nghe nói sau lưng bọn họ có bóng dáng của giáo hộ Anh Đình!”



“Anh Bang là cường quốc mạnh nhất vào thế kỷ mười tám, hầu như tung hoành khắp thế giới. Và giáo hội Anh Đình thì có mối quan hệ rất lớn đối với Anh Bang!”



“Mặc dù sau đó Mỹ Hợp Chủng quật khởi, Anh Bang mất đi vị trí chế tài thế giới nhưng giáo hội Anh Đình vẫn tiềm ẩn sức mạnh nên không hề chịu ảnh hưởng!”



“Nếu như giáo hội Anh Đình cũng tính sổ cả vụ Chiến Thần Điện nên đầu chúng ta, thì cháu sẽ phải đối đầu với sự liên hợp của hai thế lực hàng đầu thế giới!”



Hoa Lộng Ảnh nghe thấy vậy thì đôi mắt khẽ dao động và cảm thấy lo lắng vô cùng.



Mặc dù Diệp Thiên mạnh nhưng giáo hội Anh Đình và viện trọng tài đều là những tổ chức lâu năm cả mấy thế kỷ, sức tung hoành của chúng đáng sợ, một mình Diệp Thiên đúng là khó có thể mà chống lại được.



“Giáo hội Anh Đình, viện trọng tài sao?”



Ánh mắt Diệp Thiên vô cùng bình tĩnh. Cậu vuốt cằm, như đang suy nghĩ gì đó.



Bên trong một cung điện tăm tối ở Tây Âu, tiếng bước chân nhẹ nhàng vàng lên, một người đàn ông khoác áo gió màu huyết dụ dần xuất hiện trước ánh sáng



Khuôn mặt người này bình thường, trông giống người qua đường nhưng đôi mắt thì giống như mắt chim ưng. Dù có là cao thủ siêu phàm thì chỉ cần nhìn thấy ánh mắt của kẻ này thôi cũng sẽ run sợ.



Người này tên là Rivers, là một trong mười tám trưởng trọng tài của viện trọng tài.



Trước mặt ông ta là mười sáu ngai vàng. Mỗi ngai vàng có một bóng người đang ngồi khoanh chân, khí tức của ai cũng có nhưng lại không nhìn rõ khuôn mặt và dáng hình.



“Rivers, có chuyện gì cần báo cáo sao?”



Trên một ngai vàng, một giọng nói khàn trầm vang lên mang theo sự uy hiếp vô cùng.



“Bẩm báo vương thượng, hai ngày trước, năm trọng tài viên tinh anh của chúng ta đã chết ở vùng biển phía Nam Hoa Hạ rồi!”



“Ai làm?”, giọng nói kia lại truyền tới. Những người khác nghe thấy thông tin năm trọng tài viên tinh anh tử vong thì đều tái mặt, nhưng giọng người đàn ông này thì không hề dao động chút nào, giống như đó chỉ là vài con sâu cái kiến bị chết vậy.



“Diệp Lăng Thiên!”