Bạn nam nói xong, nhìn Diệp Thiên một cái, rồi cười nhạo nói: “Nhưng mà cậu đừng có ảo tưởng gì nữa, Cố Giai Lệ chảnh lắm, không để mắt tới bất kỳ ai đâu, đến cả Âu Hạo Thần mà cậu ấy cũng chỉ coi như bạn bè bình thường, còn cậu muốn tiếp cận cậu ấy, cậu không có hi vọng gì đây!”.
“Chảnh á?”, Diệp Thiên lắc đầu, nói với giọng hiển nhiên: “Đó là với người khác, còn đối với tôi cô ấy sẽ không như vậy!”.
Bạn nam nghe thấy câu này, trước đó chỉ hơi có thành kiến với Diệp Thiên thôi, còn bây giờ lại dấy lên một vẻ khinh bỉ.
Cậu ta vốn cảm thấy Diệp Thiên rất có cá tính, muốn kết bạn với Diệp Thiên, nhưng từng câu nói của Diệp Thiên đều quá hống hách, khiến người khác cảm thấy hơi đáng ghét.
Cố Giai Lệ ở trong trường hơn hai năm rồi, đối xử với bất kỳ người con trai nào đều cùng một thái độ như nhau hết, chưa bao giờ thấy Cố Giai Lệ gần gũi với bạn nam nào cả, Diệp Thiên nói Cố Giai Lệ đối xử với Diệp Thiên sẽ khác, trong mắt cậu ta thì chỉ có nằm mơ thôi.
Đúng lúc này, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng học.
Cô có dáng người mảnh khảnh, dáng người cân đối, buộc tóc đuôi ngựa, trông rất thuần khiết.
Khuôn mặt cô trông như một nữ thần, các tỷ lệ trên gương mặt đều cân đối đến hoàn hảo, mặt không trang điểm, làn da mịn màng trắng mịn, cặp lông mày như hai lá liễu, vô cùng nên thơ, đôi mắt sáng long lanh trông như pha lê vậy.
Cô vừa đến, gần như toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, ngưỡng mộ, nghen tị, ái mộ, đều đủ cả.
Bạn nam ngồi bên cạnh Diệp Thiên thấy cô, lập tức hai mắt sáng lên, lộ ra vẻ si tình.
“Đến rồi kìa, Cố Giai Lệ đến rồi!”.
Vẻ mặt Cố Giai Lệ rất điềm tĩnh, đeo ba lô giản dị trên vai đi vào lớp học, ngồi ở giữa bàn đầu tiên, cử chỉ dịu dàng nhẹ nhàng, khắp người tỏa ra một khí chất linh hoạt kỳ ảo.
Hai mắt Diệp Thiên hơi chớp, trầm tư một lúc rồi cuối cùng đứng dậy, đi về phía Cố Giai Lệ ngồi, và đứng ở bên cạnh Cố Giai Lệ.
Không chỉ bạn nam ngồi bên cạnh Diệp Thiên, mà các học sinh khác trong lớp cũng đều nhìn tới, đều muốn biết bạn học sinh mới này chuẩn bị làm gì.
Dưới hàng trăm con mắt đang dõi theo, Diệp Thiên đột nhiên đưa bàn tay ra đặt lên đầu Cố Giai Lệ, nhẹ nhàng xoa đầu, động tác vô cùng thân mật.
Lúc này, cả lớp đều chìm trong im lặng.
“Ôi má ơi, mình đang nhìn thấy gì thế kia?”.
Các bạn trong lớp ai nấy đều trợn tròn mắt với vẻ khó tin.
Cố Giai Lệ trong trường cho dù đi đến đâu cũng đều là tiêu điểm của sự chú ý, ai cũng nhìn tới, người ái mộ cô không đếm xuể, ngày nào cũng nhận được không biết bao nhiêu thư tình và hoa tươi, nhưng cô chưa bao giờ thể hiện gì cả, từ đầu đến cuối đều sống bên ngoài những ồn ào náo nhiệt này, như tiên tử xuất thế vậy.
Trong đó hot boy tên Âu Hạo Thần là nổi bật nhất, nhưng cho dù là Âu Hạo Thần, cùng lắm cũng chỉ được nói chuyện nhiều hơn chút với Cố Giai Lệ thôi, chứ chưa bao giờ được chạm vào bất kỳ chỗ nào trên người Cố Giai Lệ cả, những người khác thì càng không có cái gan đó.
Nhưng bạn nam mới đến lại dám vô tư dùng tay, hơn nữa còn xoa đầu Cố Giai Lệ mấy cái liền, điều này đã không còn đơn giản là động chân động tay nữa, đây rõ ràng là không tôn trọng Cố Giai Lệ mà.
“Cái tên này thật là quá đáng!”.
“Khốn kiếp, dám làm việc đó với hoa khôi lớp!”.
Mấy bạn nam vô cùng tức giận, chỉ muốn dạy cho Diệp Thiên một bài học, những người còn lại thì như kiểu cười trên nỗi đau của người khác, âm thầm chia buồn với Diệp Thiên.
Tính tình Cố Giai Lệ trầm lặng, thanh khiết như hoa sen, Diệp Thiên dám mất lịch sự với cô như vậy, cô chắc chắn sẽ không để yên, hơn nữa Âu Hạo Thần là sứ giả bảo vệ của Cố Giai Lệ, nếu biết chuyện này thì Diệp Thiên e rằng sẽ có kết cục vô cùng thê thảm.
Chỉ có bạn nam ngồi bên cạnh Diệp Thiên thì giơ ngón tay cái về phía Diệp Thiên cho dù Diệp Thiên trước đây ăn nói hống hách như vậy, nhưng dám chạm vào người Cố Giai Lệ thì sự dũng cảm này đáng để cậu ta khâm phục.
Cảm nhận được có người có hành động thân mật với bản thân, Cố Giai Lệ giật mình, cơn tức giận ập đến.
Cô thực sự không ngờ trong lớp lại có người to gan đến vậy, dám vô lễ với cô.
Nhưng cô lại có chút thắc mắc, bàn tay này và động tác này mang đến cho cô một cảm giác quen thuộc.
.