Cao Thủ Tu Chân

Chương 233: Chương 232




Hai cô gái vừa mới về trước cửa nhà thì nhìn thấy một thanh niên đang ngồi đó.



Người thanh niên trông khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ hiên ngang, giữa đầu mày toát lên sự kiêu ngạo.



Thấy Cát Khắc Bác Nhã xuất hiện, trong mắt cậu ta lóe lên sự kinh ngạc, nhanh chóng bước tới đón.



“Bác Nhã, hôm nay vốn là ngày em về nhà, nhưng ở môn

phái vừa nhận được tin khấn, các trưởng lão bảo anh lập tức đi thông báo cho em!”.





Ánh mắt cậu ta nhìn Cát Khắc Bác Nhã ngập tràn tình yêu và sự mến mộ.



Lúc Cát Khắc Bác Nhã vừa vào môn phái, cậu ta đã có quan hệ rất tốt với cô, sau này Cát Khắc Bác Nhã lớn lên thành một cô gái cực kì xinh đẹp, cậu ta đã âm thầm lập lời thề sau này nhất định sẽ cưới cô ấy.



Cát Khắc Bác Nhã tự động lẩn tránh ánh mắt của người thanh niên, hờ hững nói: “Lư sư huynh, anh mau nói xem đã xảy ra chuyện gì đi!”.



Thanh niên tên là Lư Tam Tỉnh, tuổi còn trẻ đã đạt đến cấp trung tông tượng, thiên phú cực cao, ngoại trừ hơi thua kém chín thiên tài đỉnh cao của giới võ thuật Hoa Hạ thì gần như không thua ai.



Cậu ta nghe Cát Khắc Bác Nhã nói, ánh mắt nghiêm lại, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.



“Là Âm Quỷ, ông ta sắp trở lại rồi!”.



“Âm Quỷ?”.



Cát Khắc Bác Nhã nghe thấy thế, nét mặt trở nên cứng đờ.





“Cái gì?”.



Cô ta như nghe thấy tên của thú dữ, rắn độc gì đó vậy, sắc mặt trở nên trắng bệch.



“Vậy… các trưởng lão đã nghĩ được cách đối phó chưa?”.



Cát Khắc Bác Nhã khiếp sợ một lúc lâu mới lên tiếng hỏi.



Lư Tam Tỉnh hơi trầm mặc, lắc đầu.



“Các trưởng lão vì chuyện này mà bây giờ đã lệnh cho toàn bộ môn phái ở vào trạng thái cảnh giác cao nhất”.



“Mấy chục năm trước, Am Quỷ đã có thể đứng đầu môn phái không có đối thủ, địa vị ngang với đại trướng lão.



Sau đó ông ta tu luyện tà cổ, thực lực tất nhiên càng thêm đáng sợ, ngay cả đại trưởng lão cũng thẳng thắn nói rằng có lẽ ông ấy đã không còn là đối thủ của Âm Quỷ”.



“Lần này Âm Quỷ trở về thung lũng hoa có thể nói là kiếp nạn lớn của Âm Khôi Tông chúng ta và ba thôn lớn của dân tộc Di!”.





Đệ tử cấp cao của Âm Khôi Tông – Cát Khắc Bác Nhã không còn vẻ kiêu ngạo như trước, thay

vào đó là nỗi sợ hãi tột độ.



“Ngay cả đại trưởng lão cũng đã nói bản thân không còn là đối thủ của Âm Quỷ, vậy… chúng ta nên làm thế nào?”.



Lư Tam Tỉnh xoa xoa cánh tay, trầm giọng nói: “Lúc anh tới có nghe đại trưởng lão bàn bạc với bốn vị trướng lão khác mấy câu, bọn họ định mời người cứu viện.



Cát Khắc Bác Nhã nghi hoặc, với thực lực của Âm Quỷ bây giờ, những người ở dưới cấp bậc chí tôn võ thuật gần như đều không phải đối thủ của ông ta, muốn thắng được Ầm Quỷ

chí ít cũng cần một vị chí tôn võ thuật ra tay.



Nhưng nhân vật cấp bậc chí tôn có ai không phải từ trên cao nhìn xuống một vùng, trấn áp một phương, dễ gì lộ mặt?

Muốn mời một vị chí tôn võ thuật giúp đỡ khó khăn đến thế nào?