Cao Thủ Tu Chân

Chương 1623






Chương 1750

Bốn vị vương cấp đứng tại chỗ một hồi lâu, sau đó Cô Giang Điếu Tẩu quay về phía Lư Chính Vũ.

“Anh Lư, tôi và anh quen biết đã lâu, nhưng hôm nay bị anh làm vậy thì tôi nhớ kỹ lắm đấy!”

“Từ nay giữa tôi và anh không còn gì nữa, tôi đi trước!”

Ông ta dứt lời bèn lao khỏi buổi đấu giá như một bóng ma.

“Hừ!”

Đến cả Liên Đạo Thành cũng hừ giọng và rời đi theo, hai người còn lại cũng biết mất trước tầm mắt của mọi người.

Bốn vị vương cấp, người đi nhà trống. Lư Chính Vũ cuối cùng cũng có thể thở phào. Nhưng một giây sau ông ta bỗng đanh mặt nhìn về hướng mà bốn người kia rời đi.

Ông ta biết tính cách của bốn con người này, chắc chắn sẽ không bò qua, đây là câu chuyện vinh viên không có hồi kết.

Diệp Thiên cầm thanh kiếm, chiếc nhẫn ở ngón tay giữa phóng ra một luông sáng khiến thanh kiếm lập tức biến mất. Đây là nhẫn không gian mà cậu tìm được trong một khu di tich khi khổ luyện năm xưa. Đó là một không gian rộng hàng trăm mét vuông và có thể chứa đựng rất nhiều thứ.

Cậu cảm nhận được bốn luồng khí tức mạnh ở phía sau đang xa dần, lúc này cậu mới mỉm cười.

“Vẫn không dám ra tay à? Chuyện này đơn giản hơn mình tưởng tượng!”

Cậu vươn vai, giờ đã là bốn giờ chiều, nghĩ tới buổi hẹn với cô Hà, cậu bèn vẫy một chiếc xe và đi tới biệt thự nhà họ Tiếu.

Biệt thự nhà họ Tiếu từ sau khi được Diệp Thiên lấy lại thì đã để cho nhà Tiếu Văn Nguyệt ở đó. Bọn họ cảm thấy rất biết ơn. Dù hiện tại tập đoàn Phi Ngư của nhà họ Tiếu đã lớn mạnh, quy mô đã lớn hơn gấp nhiều lần và giá trị của Tiếu Lâm cũng tăng vọt nhưng bọn họ chưa lúc nào có ý nghĩ sẽ đổi chỗ ở, vẫn ở lại nơi đó.

Tới khu vực biệt thự nhà họ Tiếu, Diệp Thiên tay cầm quà, vừa bước vào thì một chiếc Lamborghini từ phía sau cậu phóng tới. Chiếc xe không hề có dấu hiệu dừng lại, cứ thế lao xoẹt qua cậu, nếu như là người bình thường thì chắc chắn đã bị thương rồi.

Diệp Thiên thu tay về để món quà không bị va đập. Cậu khẽ nheo mắt, vung ngang tay tạo thành một đường ngay bên phải của cánh cửa xe.

“Phụt!”

Một mồi lửa được phóng ra.

Người trong xe Lamborghini nghe thấy có tiếng động thì dừng lại cách chỗ Diệp Thiên tầm 50 mét. Thanh niên trên xe mở cửa lao xuống và vội vàng kiểm tra chiếc xe yêu thích của mình rồi bỗng tái mặt.

Một bên của chiếc Lamborghini từ đầu tới đuôi xuất hiện một vệt dài, chiếc siêu xe vốn sáng loáng lúc này bỗng trở nên dị dạng với vết xước sâu.

Người thanh niên với khuôn mặt vặn vẹo tức giận nhìn Diệp Thiên.

“Đồ khốn, là cậu làm phải không?”

“Đồ khốn này, là cậu làm đúng không?”

Người thanh niên bước xuống từ chiếc xe Lamborghini tầm 23, 24 tuổi. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi kẻ màu xanh trông vô cùng kỳ dị. Mặc dù trông khá đẹp trai nhưng lại mang đến dáng vẻ của dân giang hồ.