Cao Thủ Tu Chân

Chương 1288






Chương 1415

Cuối cùng, Kẻ Hủy Diệt chủ của trang web Cao thủ quốc tế đột nhiên xuất hiện, một câu chấm dứt mọi chuyện.

“Bất kể là võ giả hay là sát thủ, Diệp Lăng Thiên đều đã trèo lên đỉnh cao trước nay chưa từng có, vương cấp trăm năm trước không thể vượt qua, xem Diệp Lăng Thiên là vô địch!”.

Diệp Thiên từng giết chết mười lăm Trưởng thấm phán, Kẻ Hủy Diệt cũng từng tuyên bố vương cấp thời nay không thể vượt qua, Diệp Thiên vô địch thiên hạ.

Bây giờ, ông ta chỉnh sửa bốn chữ “vương cấp thời nay” thành “vương cấp trăm năm trước”, chỉ khác nhau ba chữ nhưng lại đại diện cho hai cảnh giới khác nhau hoàn toàn.

Mọi người đều biết Diệp Thiên đã tiến vào cấp bậc không thể tưởng tượng. Tu vi của cậu đủ đế sánh vai với những vương cấp thống trị thế giới vào trăm năm trước, đứng ở cùng một độ cao với bọn họ.

Diệp Thiên giống như hóa thạch sống của hiện tại vậy, là tấm gương của tất cả võ giả, tất cả sát thủ, không còn đỉnh nào cao hơn nữa.

Sau trận chiến ở Yellen, Diệp Thiên trở về khách sạn Yellen. Đàm Băng Băng đi theo bên cạnh phục vụ, dâng món ngon trái cây, cho cậu hưởng thụ cuộc sống thoải mái như đế vương.

Thời gian ở khách sạn Yellen, thỉnh thoảng lại có danh môn vọng tộc ờ bản địa đến chào hỏi. Các loại quà cáp quý trọng từ trên trời rơi xuống, thậm chí phòng ở của cậu cũng nâng từ phòng VIp bình thường lên phòng tổng thống. Mỗi gia tộc có danh vọng ở Yellen đều mặt dày nịnh bợ, làm hết cách chỉ để lấy lòng cậu.

Sau khi đám Tê Văn Long biết được năng lực của Diệp Thiên thì hoàn toàn buông bỏ cảnh giác và lo lắng, đi tham quan các nơi thắng cảnh ở Yellen. Vì quan hệ của Diệp Thiên, những nơi bọn họ đi qua đều thông suốt, đến thắng cảnh nào cũng có xe chuyên chở, còn có hướng dẫn viên chuyên nghiệp dẫn

đường, ăn uống được bao trọn, giúp bọn họ hưởng thụ một chuyến du lịch vô cùng thoải mái.

Bọn họ nhận được ơn huệ càng nhiều thì càng cảm thấy sức ảnh hưởng của Diệp Thiên với những gia tộc này vô cùng lớn. Cậu giống như thần linh thống trị tất cả, khiến vạn gia tộc quỳ lạy.

Trong vườn hoa của khách sạn Yellen, Diệp Thiên ngả lưng trên ghế nằm, khẽ đong đưa.

Đàm Băng Băng ở bên cạnh mặc bộ váy dài màu nhã, lột vỏ một trái vải nhập khẩu đút vào miệng cậu.

Diệp Thiên động đậy miệng, ánh mắt lại không biếu lộ điều gì.

“Thế nào, trang web Cao thủ quốc tế hay Sát thủ quốc tế có động tĩnh gì không?”.

Đàm Băng Băng cầm giấy lau miệng cho Diệp Thiên, sau đó mới trả lời: “Tạm thời không có tin tức gì. Từ khi Ấn Giả bị chủ nhân giết chết, trang web Cao thủ quốc tế đã xem cậu như thần linh, xếp cậu vào cùng cấp bậc với vương cấp của trăm năm trước”.

“Bên giới sát thủ thì có vô số sát thủ đau buồn, thương tiếc vì sự ra đi của Ấn Giả, nhưng không có bài viết nào nói là phải trả thù cho Ẩn Giả. Rõ ràng qua trận chiến này, cậu đã khiến cho giới sát thủ sợ hãi, ngay cả lệnh treo thưởng của viện trọng tài công bố ở đầu trang cũng đã hủy bỏ”.

“Thế à?”, Diệp Thiên bình thản gật đầu, nở nụ cười.

“Hủy bỏ treo thưởng là vì bọn họ cho rằng sát thủ trên thế giới đều không thể tạo thành uy hiếp cho tôi nữa, lệnh treo thưởng chẳng khác nào một tờ giấy vụn, không còn tác dụng gì!”.

“Lần này, Trưởng thẩm phán của viện trọng tài lại bị tôi giết hết sáu người, trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán chỉ còn ba người chưa xuất hiện. Theo tôi đoán, ba người này chắc chắn còn mạnh hơn Neil Wodos, thậm chí có thể là vương cấp của trăm năm trước!”.

Đàm Băng Băng gật đầu đồng ý: “Nhắc đến những thế lực lâu năm cấp thế giới như viện trọng tài, giáo triều, nội tình và sức mạnh ẩn giấu của họ đều không thể lường được. Sau trận chiến của vương cấp năm xưa, bọn họ đều có thế giữ mạng thì cỏ thế thấy bọn họ mạnh đến thế nào”.

Cô ta hơi dừng ánh mắt, có chút lắng đọng.