Cao Thủ Tu Chân

Chương 1192




“Bảng xếp hạng cao thủ thế giới trống vị trí đầu. Trong bảng này, trừ ra Hailey Ince và Gaudreau là hai kẻ khiến chúng ta phải miễn cưỡng để ý thì tất cả đều là đám mèo mả gà đồng mà thôi!”



“Giờ để chúng cắn nhau, đợi chết hết thì chúng ta sẽ đi thu dọn tàn cục!”



“Thiên địa chí bảo đều dành cho người có khả năng, đám ếch ngồi đáy giếng đó không xứng!”





Người này nói giọng thản nhiên nhưng khẩu khí thì vô cùng ngạo nghễ.



Trong bảng xếp hạng cao thủ thế giới, có ai không phải anh hùng hào kiệt. Đến cả một nước cũng phải kiêng dè, vậy mà trong mắt người này lại chẳng bằng đám chó mèo.



Thậm chí những người xếp vị trí số một, số hai như Hailey Ince hay Gaudreau cũng chỉ đủ khiến họ miễn cưỡng để ý thì có thể thấy người này ngạo mạn tới mức nào.



Hai người đứng bên cạnh khẽ cười, rõ ràng là họ cũng đồng tình với lời người kia.



“Đợi thêm mười năm phút nữa thì chúng ta đi vào núi!”



Đôi mắt người này ánh lên sát ý.



“Đợi dị bảo được lấy rồi thì chúng ta sẽ lật tung Hoa Hạ tìm Diệp Lăng Thiên và tiến hành ‘Tài quyết lệnh”



“Cậu ta dám giết con của thẩm phán thì lần này chúng ta tuyệt đối không được để cậu ta sống sót!”







Ở phần bên trong đồi núi Bắc Áo, đây là một khu rừng thần bí và nguyên sơ nhất, Diệp Thiên sóng vai với Thượng Quan Liên Nhược, đi vào trong nơi sâu nhất.



Diệp Thiên cũng có thể cảm nhận được là chung quanh đồi núi Bắc Áo có vô số hơi thở hùng mạnh đang lao tới đây nhưng cậu chẳng hề sợ hãi, bình thản như trước giờ.



Tu vi của Thượng Quan Liên Nhược và cậu chênh nhau quá lớn nên hoàn toàn không nhận biết được có vô số cường giả đương thời đang tới gần. Bà ta vẫn nghiêm túc dẫn đường cho Diệp Thiên, ngọc thạch trong tay tỏa sáng ngày càng rực rỡ, điều này cũng đồng nghĩa là họ cách mục tiêu ngày càng gần.



Cuối cùng, sau vài phút quanh co, hai người tới trước một hang động.



“Diệp Đế Vương, đây là cửa vào mà tôi tìm được, bước qua nó là có thể đi tới Long Môn!”



Thượng Quan Liên Nhược khẽ nói.



“Được!”



Diệp Thiên gật đầu, mắt híp lại, nhìn chằm chằm phía trước.



Cậu cảm giác được rất rõ ràng là linh khí đang trào dâng mạnh mẽ, lan tràn trong hang động này.



“Động tiên lý tưởng quá!”



Diệp Thiên không nhịn được mà cảm thán, dù mấy năm nay, cậu từng đi qua vô số danh sơn di tích cổ, khắp nơi trên thế giới, gặp không ít động tiên nhưng mức độ dồi dào của linh khí nơi này là cao nhất trong số những nơi kỳ lạ cậu từng tới.



“Đồi núi Bắc Áo này đúng là tồn tại không ít thứ bất ngờ!”



Cậu thầm gật đầu, cất bước tiến vào trong hang động.

Thượng Quan Liên Nhược do dự một chút rồi cũng theo vào trong.