Cao Thủ Tu Chân

Chương 1001




Con của thẩm phán thuộc tốp trước, trong quá trình giao đấu với Long Hoàng của Hoa Hạ đã bị tổn thất nặng nề, lúc này bên trong dụng cụ kia chính là con của thẩm phán thuộc thế hệ này.



Ba năm trước ông ta đã nghe tên về con của thẩm phán, được chọn ra từ sức mạnh của lớp thanh niên được bồi dưỡng từ nhỏ, có thể nói là tài năng thiên bẩm kinh người, siêu quần số một trong tất cả.



Ba năm trước, người này đã được sức mạnh thẩm phán cùng với thẩm phán vương dốc lòng dạy dỗ nên bước vào cảnh giới chí tôn. Một khi bước vào chí tôn thì cần tự nguyện ngâm trong công cụ này, tiến hành tẩy lễ bằng máu của bé trai, bé gái cũng như sức mạnh thẩm phán.





Nói cách khác, người này đã ngâm trong dụng cụ máu này được ba năm rồi.



Rivers không nhìn nữa mà quay qua mười sáu chiếc ngai vàng kia.



“Các vị vương thượng, con của thẩm phán vẫn còn đang trong thời kỳ nghỉ ngơi, e rằng vẫn cần một chút thời gian nữa mới có thể hấp thụ được hết thần lực trong máu. Nếu để người này đối phó với Diệp Lăng Thiên thì có muộn không?”



Trong bóng tối, một tiếng cười vang lên.



“Rivers, về điểm này thì không cần lo lắng!”



“Con của thẩm phán đã hút hết sức mạnh trong dung dịch máu rồi, chỉ là đang còn thiếu bước cuối cùng mà thôi!”



Trong đó có một ngai vàng bỗng sáng lên. Một bóng hình khoác áo bào màu đen xuất hiện.



“Vốn ngày con của thẩm phán xuất quan còn hơn một tháng nữa. Nhưng cái thằng nhóc tên là Diệp Lăng Thiên đã không biết trời đất gì, đối đầu hết lần này tới lần khác với chúng ta thì thời gian xuất quan sẽ được diễn ra sớm hơn!”



Vừa dứt lời thì thấy người này xoay tay .



“Ục ục!”



Dụng cụ chứa máu vốn đang nằm yên thì giờ giống như được gia nhiệt và sôi sùng sục, dung dịch chảy cuồn cuộn nổi cả bọt lên.



Bên trong lớp dung dịch hỗn loạn thì lượng máu như mỗi lúc một ít dần. Chỉ vài phút sau, lớp máu dường như chỉ còn vài phần, thứ còn lại là một lớp màu nhàn nhạt.



Đúng lúc này, đôi mắt nhắm chặt của người thanh niên kỳ dị đột nhiên mở ra.



“Vụt!”



Một luồng sáng chiếu ra từ đôi mắt đó khiến cho dụng cụ chứa máu nứt làm bốn, năm phần sau đó vỡ vụn.



Trong đám khói mờ, tiếng bước chân vọng ra, người thanh niên lấy một chiếc quần đùi bước tới. Đôi mắt người này đều là màu máu.



Hắn quét qua Rivers. Lúc này Rivers mới kịp phản ứng. Ông ta cố gắng đè nén nỗi hoảng sợ, khẽ cúi mình trước người thanh niên.



“Trưởng trọng tài Đội mười bốn yết kiến người con của thẩm phán!”



Ông ta có thể cảm nhận được mặc dù người thanh niên trước mặt trông to lớn như tu vi vẫn thấp hơn mình. Và dù có vậy thì ông ta cũng không dám khinh suất.



Đây là con của thẩm phán. Trong tương lai rất có thể sẽ kế vị thẩm phán vương. Dù thực lực của ông ta mạnh hơn nhiều nhưng thân phận địa vị thì không thể so sánh được.



“Ừ!”, người thanh niên gật đầu, thái độ rất bình tĩnh, sau đó quay qua mười sáu vị đang ngồi trên ngai vàng và quỳ một gối xuống.



“Cảm ơn vương thượng giúp con xuất quan!”



Trong mười sáu ngai vàng, sự im lặng bao trùm. Bỗng có một giọng nói từ ngai vàng bên trái truyền tới.