Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 761




Chương 761

Lúc Tiền Hân Đồng lại nhìn sang Lý Dục Thần, trong mắt có thêm vài phần hiếu kỳ và ngưỡng mộ.

Hôm nay, có ba vị khách đặc biệt đến Đồng Khánh Đường.

Người dẫn đầu là người đàn ông trung niên, mặc vest phẳng lì, chân đi guốc gỗ, lúc đi đi lại lại tiếng guốc gỗ vang lên, vô cùng hài hước.

Theo phía sau ông ta là một người đàn ông lực lưỡng, trong tay ôm một bức hoành phi bọc bằng lụa vàng.

Còn có một người bị chốc đầu, người rất lùn, khuôn mặt còn mọc đầy mụn nhọt, vô cùng xấu xí.

Ba người hiên ngang đi vào.

Bảo vệ nhìn mấy lượt, bảo họ đến chỗ lấy số xếp hàng.

Người đàn ông đi guốc gỗ vô cùng hống hách đẩy bảo vệ, dùng tiếng phổ thông lơ lớ lớn tiếng nói:

“Đồng Khánh Đường, bắt đầu từ hôm nay phải đổi tên rồi!”

Gã lực lưỡng phía sau ông ta mở vải lụa vàng trong tay ra, lộ ra một tấm biển lớn chữ vàng, bên trên biết ba chữ lớn:

Bệnh Phu Đường!

Những người đến Đồng Khánh Đường khám bệnh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn tầm biển chỉ chỏ.

Bảo vệ lớn tiếng quát nói: “Các người làm gì thế hả? Mau ra ngoài, đừng ở đây gây chuyện!”

Đang định tiến lên ngăn cản, lại không ngờ bị gã chốc đầu giơ chân đá ngã xuống đất, hằm hằm dẫm dưới chân.

Tuy bảo vệ không biết võ công, nhưng cũng được huấn luyện, bị gã chốc đầu dẫm, thế nào cũng không giãy ra đứng lên được.

Bảo vệ khác lên giúp, cũng bị gã chốc đầu nhanh nhẹn dứt khoát đánh lật mặt, còn bảo vệ bị dẫm vẫn còn dưới chân hắn ta.

Càng lúc càng đông người đến vây xem.

Người đàn ông mặc vest chỉ vào tấm biển “Bệnh Phu Đường” nói lớn:

“Các vị, các vị đến đây khám bệnh, đều là vì danh hiệu quốc y Hồ Sư Ước phải không? Nhưng đường đường vị quốc y này mà ngay cả bệnh của mình cũng không chữa được, ông ta chữa bệnh cho các vị thế nào? Ông ta vốn không xứng với danh hiệu ‘Thánh Thủ Hạnh Lâm’. Cho nên tôi đã tặng một tấm biển cho ông ta, cái tên Đồng Khánh Đường, bắt đầu từ hôm nay, đổi thành ‘Bệnh Phu Đường’. Ở đây không có thần y, chỉ có ma bệnh!”

Bên cạnh có người nói: “Không đúng, mấy ngày trước tôi còn lấy số khám của bác sĩ Hồ, ông ấy vẫn rất khỏe mạnh”.

Người đàn ông mặc vest cười lạnh lùng nói: “Đó là mấy ngày trước, mấy hôm nay ông ta đã ngã bệnh, sau này sẽ không khám bệnh cho các người nữa. Nhưng các người yên tâm, tôi sẽ mở một y đạo quán chân chính trên con phố này, phát huy y đạo chính tông của Đông Doanh chúng tôi, mọi người có thể đến y đạo quán của chúng tôi khám bệnh”.

Những người vây xem lập tức hiểu ra:

“Ha, thì ra là người Đông Doanh!”

“Là đến gây chuyện!”

“Gây chuyện cái gì, tôi thấy là tác oai tác quái, muốn y đạo quả của ông ta nổi tiếng!”

“Tôi không thèm đến y đạo quán của người Đông Doanh khám bệnh”.