Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 432




Chương 432

Thế nên khi đó gã ta còn lo lắng Lý Dục Thần sẽ không đến.

Tuy nhiên, Sáu Sẹo tin rằng cho dù Lý Dục Thần không đến thì cô Sa Sa vẫn sẽ đi tìm anh.

Sau đó, gã ta sẽ kéo người phụ nữ được gọi là chị Mai kia về giường của mình mà tra tấn một phen, hòng giải tỏa mối hận bị lừa đảo đến táng gia bại sản của mình.

Song, Sáu Sẹo không ngờ rằng chưa đến nửa đêm mà Lại Sa Sa đã gọi mình đi, dẫn theo ba con tin đến nhà tổ của nhà họ Tra ở Hải Thành.

Điều làm gã ta bất ngờ hơn cả là tại nhà tổ của nhà họ Tra, chờ mình không phải sự khen ngợi và phần thưởng từ Tra Minh Huy mà là ánh mắt đầy lạnh lùng của Lý Dục Thần.

Người của nhà họ Tra đã dọn dẹp nhà tổ sạch sẽ, sân vườn giờ đây cũng gọn gàng và trống trải để “chào đón” trận chiến quyết liệt như sao hỏa va vào Trái Đất có thể sẽ xảy ra giữa Lý Dục Thần và Lại Sa Sa.

Tra Võ Anh thì đứng tại cửa sân dẫn vào trong nhà để quan sát tình hình.

Thấy chỉ có chị Mai, sư phụ Vinh và ông chủ Vương ở đây mà chẳng thấy bóng dáng Đinh Hương đâu, tâm trạng Lý Dục Thần vô cùng nặng nề.

“Đinh Hương đâu rồi?”, anh gặng hỏi ngay.

“Anh đang hỏi đứa con gái có thể ngũ âm đúng không?”, Lại Sa Sa phá lên cười sặc sụa: “Đưa tới Nam Dương rồi. Anh yên tâm, chúng tôi sẽ cho cô ta ăn uống thật ngon, tận hưởng đãi ngộ tốt nhất trên thế gian này”.

Lý Dục Thần đanh giọng quát: “Đưa cô ấy về đây ngay bây giờ! Nếu không, tôi sẽ đến Nam Dương và san bằng Huyền Hàng Môn đấy!”

Lại Sa Sa sửng sốt như thể vừa nghe thấy trò cười khôi hài nhất trên đời, nhìn thấy kẻ vừa hành xử ngu ngốc nhất thế gian.

“San bằng Huyền Hàng Môn? Hahahaha…”, cô ta lại được một phen cười nắc nẻ: “Tôi biết võ công của anh khá tốt, đánh nhau rất giỏi, nhưng cho dù có giỏi đánh nhau đến đâu thì liêu có sánh ngang Tông Sư nổi không? Nghe nói Nam Giang các anh có hai Tông Sư, anh đi hỏi họ xem họ có dám đến Huyền Hàng Môn khiêu khích không? Còn san bằng nữa chứ, hahahaha…”

Sát ý lóe lên trong mắt Lý Dục Thần.

Anh nhìn về phía Tra Võ Anh, nói: “Em gái tôi, Đinh Hương, không về thì tổn thất tinh thần lớn lắm đấy, có vẻ số tiền hai trăm triệu đó của ông không đủ để bồi thường đâu. Còn nữa, tôi là người giữ chữ tín, lỡ em gái tôi có mệnh hệ gì thì ông biết hậu quả đấy”.

Sở dĩ Lý Dục Thần cảnh cáo Tra Võ Anh như vậy là vì anh không muốn nhiều lời với Lại Sa Sa nữa, chứ không phải anh là trái hồng mềm dễ nắn.

Sắc mặt của Tra Võ Anh vô cùng khó coi.

Ông ta hiểu ý Lý Dục Thần, nếu như Đinh Hương thiếu mất một cọng tóc thì anh sẽ khiến cả nhà họ Tra chôn theo ngay.

Cho dù cô ấy vẫn còn lành lặn thì e rằng anh vẫn sẽ không bỏ qua cho nhà họ Tra dễ dàng.

Đương nhiên Tra Võ Anh hy vọng Lại Sa Sa có thể giải quyết Lý Dục Thần luôn cho xong.

Thật ra chính bản thân ông ta cũng cho rằng chắc hẳn sẽ thành công. Dù gì Lại Sa Sa cũng được xem như người xuất sắc nhất trong số những đệ tử của Huyền Hàng Môn, Tra Nhi Tây ở Nam Dương cũng có lời đánh giá cao với cô ta.

Chuyện gì cũng có khả năng xảy ra, Tra Võ Anh không dám cược vì việc này có liên quan đến sự tồn vong của gia tộc.

“Cậu Lý, tôi thừa nhận võ công cậu cao cường, không một ai trong nhà họ Tra tôi có thể địch lại nổi, nhưng cô Sa Sa xuất thân từ Huyền Hàng Môn, hơn nữa sư huynh của cô ấy – Tào Tra Lý – đang ở ngay trong Tiền Đường. Có hai người họ ở đây, kể cả Tông Sư ra tay thì cũng chưa chắc đã chiếm ưu thế. Tôi khuyên cậu hãy biết điều hơn đi”.