Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1411




Chương 1411

Tiêu Minh Hạc nói: “Được!”

Tiêu Minh Hạc đưa tay kéo ông chủ Hầu ra phía sau mình, vung tay thành đao, chân khí thành lưỡi đao, bổ ra một chưởng, vèo một tiếng, đao khí cắt mấy con thi quỷ cách đó vài mét thành hai nửa.

Nhưng ông chủ Hầu nhìn thấy rất rõ ràng, vật kia tuy đã bị chia làm hai nửa, nhưng lại không hề chết mà vẫn còn đang ngọ nguậy trên mặt đất.

Tiêu Minh Hạc lại đánh ra một chưởng nữa, chưởng lực hùng hậu giống như thuỷ triều dũng mãnh lao tới, đánh bay thi trùng đã bị chém thành hai khúc ra ngoài.

Rầm rầm hai tiếng, thi trùng đập vào tường.

Nếu là người sống, bị trúng một chưởng như thế sẽ bị đập thành thịt nát tại chỗ, nhưng thi trùng lại không nát, trượt xuống dọc theo vách tường, lại nhúc nhích trên mặt đất.

“Đờ mờ!”

Đường đường là Tông Sư cũng không nhịn được mà chửi bậy.

Những vật này vốn đã chết, căn bản là không thể gi ết chết được nữa!

Lúc Tiêu Minh Hạc ra tay lần nữa, đã không còn nghĩ đến việc giữ lại chân khí nữa, ông ta liên tung vung tay, chân khí như đao, đao trong đao, đánh một con thi quỷ lại đến gần thành nhão nhoẹt, chỉ còn lại một bãi thịt nhão trên đất, cuối cùng mới bất động.

Ông chủ Hầu nhìn mà muốn nôn mửa, ngay cả chính Tiêu Minh Hạc cũng thấy trong dạ dày ứa ra nước chua.

Mà Bạch Phương Hưng ở một bên khác cũng không nhàn rỗi, kiếm gỗ đào bay ra, kiếm khí như hồng, một kiếm tiêu diệt một u hồn bay tới.

Nhưng một kiếm này dường như đã thu hút sự chú ý của đám u hồn trong bóng tối phía trước, đột nhiên, cũng không biết có bao nhiêu u hồn lao qua, chỉ thấy một màu trắng xóa.

Oán khí ập đến như thủy triều.

Bạch Phương Hưng cũng không dám chủ quan, chỉ có thể vung kiếm ngăn cản.

Ông ta nhìn về phía Lý Dục Thần bên cạnh, chỉ thấy Lý Dục Thần đứng ở nơi đó như cọc gỗ, không hề nhúc nhích, không khỏi giận dữ nói:

“Cậu Lý, không phải cậu cũng là Tông Sư sao, mau đi trợ giúp Tiêu tông sư đi!”

Lý Dục Thần vẫn bất động, chỉ nhìn chằm chằm vào trong bóng tối phía xa, giống như đang chờ đợi cái gì.

Bạch Phương Hưng càng nhìn càng tức giận, nếu không phải đang bận đánh u linh, ông ta hận không thể đi lên cho anh mấy cái bạt tai.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, tên nhóc này đúng là vô dụng, Tiêu lão tông sư đã bị cậu ta lừa rồi!

Cũng không biết lúc trước cậu ta dùng mánh khoé gì mà ngay cả Kim sư huynh cũng bị cậu ta lừa, còn coi cậu ta là khách quý.

“Tiêu Tông sư, đừng dùng hết sức lực, không thể ở lại đây lâu được, chúng ta hợp sức mở đường thoát, sau khi đi ra ngoài lại nghĩ biện pháp!”

Tiêu Minh Hạc cũng cảm thấy đến bây giờ Lý Dục Thần còn chưa ra tay, thực sự là có chút quá đáng.

Mặc dù ông ta không cảm thấy Lý Dục Thần là kẻ vô dụng giống Bạch Phương Hưng, dù sao bố ông ta – Tiêu Sinh – tôn sùng Lý Dục Thần như thế, hơn nữa tin tức do võ lâm phương nam truyền đến hẳn là không thể sai sót được, ít nhất cậu Lý này cũng phải là cảnh giới Tông Sư.

Cũng không đến mức bị đám quỷ vật trước mắt dọa sợ choáng váng chứ?

Haiz, đúng là còn quá trẻ!