Chương 2. (H) Lần đầu khẩu giao
Ngây ngô khẩu giao
Cố Huyên và An Vũ San là thanh mai trúc mã thuần khiết, cha mẹ của hai người là bạn học thời đại học, sau này công tác lại ở chung một tiểu khu. Trùng hợp hơn là mẹ của hai người lại đồng thời mang thai, ngày sinh của hai người chỉ kém nhau một ngày.
Từ lúc các nàng sinh ra thì quan hệ hai nhà trở nên càng mật thiết, một nhà thường xuyên dìu già dắt trẻ đi qua nhà kia khác ăn cơm, hơn nữa cha mẹ hai bên đều có ý muốn làm đính thân từ bé, từ nhỏ đã để hai người chơi cùng nhau, hai nhà thân thiết hệt như người một nhà.
Từ tiểu học đến cấp ba, Cố Huyên cùng An Vũ San đều là học cùng trường cùng lớp. Cố Huyên là tuổi thơ An Vũ San, An Vũ San cũng là tuổi thơ Cố Huyên, hai người đều là độc nhất vô nhị của đối phương
——
Cố Huyên: "Vũ San! Mình phân hoá thành Alpha! Sau này mình có thể bảo vệ cậu rồi!"
Sau khi vừa xác xác định bản thân phân hóa thành Alpha thì Cố Huyên rất kích động nói cho An Vũ San, An Vũ San cũng vui hệt như cô.
An Vũ San phân hoá sớm hơn Cố Huyên, khi nàng vừa lên cấp ba thì đã phân hoá thành Omega, cho nên nàng chờ đợi Cố Huyên phân hoá thành Alpha. Nhưng nếu Cố Huyên phân hoá thành Omega hoặc là Beta thì nàng vẫn thích cô như cũ. Nàng thích Cố Huyên vượt qua giới tính, trước khi phân hóa thì nàng đã thích Cố Huyên rồi.
Nhưng mà như bây giờ tốt nhất, Cố Huyên là Alpha, sau này các nàng có quang minh chính đại yêu đương và kết hôn.
Tuy rằng cha mẹ các nàng rất vui khi các nàng ở bên nhau, nhưng còn không phải là bây giờ. Cấp ba chính là giai đoạn học hành quan trọng, cha mẹ hai bên đều không hy vọng các nàng yêu sớm.
Mẹ cô: "Tiểu Huyên sau này phải lo giúp đỡ Vũ San đó, không được ăn hiếp con bé. Còn nữa, Alpha và Omega khác biệt, sau này hai đứa không thể ngủ chung, hằng ngày Tiểu Huyên cũng phải về nhà đúng giờ. Nghe chưa."
Hưng phấn trong nháy mắt biến thành khổ sở, phân hoá cũng không khiến các nàng gần nhau hơn, mà ngược lại còn hạn chế các nàng lui tới. Các nàng về sau không bao giờ thể đắp chung một cái chăn nghe chuyện ma nữa.
Nhưng người trẻ tuổi huyết khí cương dương, đặc biệt là khi đã phân hóa thành Alpha cùng Omega, thì sao có thể nói bảo trì khoảng cách là có thể bảo trì chứ? Theo thời gian thì khó tránh khỏi điều gì đó.
——
An Vũ San hôn Cố Huyên.
Sau khi biết Cố Huyên phân hóa thành Alpha thì An Vũ San càng thích Cố Huyên, nhưng Cố Huyên lại như kẻ ngốc, thật sự nghe lời tránh xa nàng. Ann Vũ San đã quen thân mật khăng khít với cô, chịu không nổi Cố Huyên thờ ơ với nàng dù chỉ là một chút.
Trên đường tan học nàng hôn Cố Huyên, hôn lên khóe môi cô.
An Vũ San nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Cố Huyên, đắc ý nói: "Hôm nay ba mẹ bọn mình đều vắng nhà, cậu về nhà cùng mình đi."
Cố Huyên sờ sờ gương mặt nóng bỏng: "Không được, mẹ mình nói bọn mình mà qua đêm chung thì sẽ ảnh hưởng không tốt."
An Vũ San giận đến giậm chân: " Rốt cuộc cậu có phải Alpha không đấy! Sao nghe lời mẹ cậu quá vậy! Cậu nói xem có muốn không?"
Cố Huyên: "Mình. . . Muốn. . ."
Thật ra cô cũng rất muốn cùng An Vũ San ở bên nhau, nhưng mẹ đã dặn dò cô là trước khi vào đại học thì không thể yêu đương với An Vũ San, không thể cùng nhau qua đêm với An Vũ San. Bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến thanh danh nàng, thanh danh đối với Omega rất quan trọng, nàng không hy vọng sẽ gây ảnh hưởng xấu đến An Vũ San.
An Vũ San: "Vào đi nào."
Chỉ là một mình lén ăn bữa cơm với nàng ấy, hẳn là không có việc gì đâu nhỉ? Cố Huyên nghĩ thầm.
An Vũ San: "Mình đói bụng."
Cố Huyên: "Mình đi nấu cơm."
Cố Huyên biết nấu cơm, An Vũ San cũng biết nấu cơm, cha mẹ các nàng đều là người thích vui chơi, vì để tiện cho bản thân nên đã sớm dạy hai đứa nhỏ kỹ năng nấu cơm. Nhưng thường là Cố Huyên nấu, An Vũ San ăn. An Vũ San từ nhỏ đã lười, phòng luôn bừa bộn, ngay cả nấu cơm cũng không muốn làm. Cố Huyên thì vừa hay lại tương phản, cô thích cảm giác giải quyết tốt mọi việc.
An Vũ San: "Lên đi."
Cơm nước xong xuôi, An Vũ San vẫn như trước, mời Cố Huyên vào phòng ngủ nàng, nằm trên giường cùng xem TV.
Cố Huyên có hơi băn khoăn: "Như vậy không tốt lắm đâu?"
An Vũ San: "Đừng lề mề nữa, trước kia đã như vậy rất nhiều lần rồi, cậu còn sợ gì chứ?"
Hai người tắt đèn, giống như khi còn nhỏ giống nhau cùng nhau nằm ở trên giường đắp chăn xem TV. Tất cả nhìn như không thay đổi nhưng thật ra bên trong đã sớm thay đổi từ lâu.
Dựa vào người Cố Huyên, An Vũ San luôn cảm giác được mùi hương độc quyền của Alpha, mùi hương này phát ra từ người cô, nghe rất động tâm.
An Vũ San chạm lên tay Cố Huyên, nắm chặt ngón tay của cô, ngón tay vuốt ve trên mu bàn tay cô: "A Huyên, tay cậu mịn ghê."
Cố Huyên: "Không mịn bằng cậu."
Không phải Cố Huyên khen suông, mà là làn da của Omega vốn dĩ còn nhạy cảm hơn Alpha thật. Cố Huyên có chút khó hiểu, vì sao An Vũ San thích sờ tay cô đến vậy, nàng ấy tự sờ tay mình không phải tốt hơn sao?
Một bàn tay khác của An Vũ San đầu tiên là đặt bên hông ở Cố Huyên, sau đó sờ lên đùi cô. Lúc tay nàng sờ lên đùi Cố Huyên thì Cố Huyên bắt đầu hồi hộp, khi hồi hộp thì có hơi không kiểm soát được pheromone.
An Vũ San: "A Huyên, mùi tin tức tố của cậu dễ nghe quá, mình rất thích ăn quýt. . ."
Mùi tin tức tố của Cố Huyên là mùi quýt, khi ngửi thấy thường xuyên làm đầu lưỡi người ta thèm muốn. An Vũ San ngửi cần cổ cô, hơi thở cực nóng chậm rãi phả lên da thịt cô. Cố Huyên bắt đầu hô hấp dồn dập, đứng ngồi không yên.
Cố Huyên: "A!"
Bỗng tay An Vũ San sờ đến giữa hai chân cô. Vừa vào cửa thì cô đã thay đồ ở nhà mà mình để ở đây. Cách một lớp quần áo ở nhà mỏng manh, xúc cảm nơi riêng tư bị nắm rất rõ ràng.
Cố Huyên cảm thấy không ổn rồi, mùi pheromone của An Vũ San rất nồng, hình như nàng động dục rồi.
Cố Huyên vội vàng đứng dậy quan sát An Vũ San: "A San, có phải cậu động dục rồi không? Cậu không uống thuốc ức chế sao?"
An Vũ San nắm chặt tay Cố Huyên: "Mình không muốn uống, mình muốn cậu. . ."
Nàng đã sớm biết hôm nay cha mẹ hai bên ra ngoài du lịch, cho nên cố ý không uống thuốc ức chế. Nàng muốn quyến rũ Cố Huyên, được Cố Huyên đánh dấu.
Cố Huyên: "Nhưng. . ."
An Vũ San không cho Cố Huyên cơ hội phản bác, trực tiếp vói tay vào quần lót cô, cầm bộ phận sinh dục thuộc về Alpha của cô. Dương vật bởi bị ảnh hưởng bởi pheromone của Omega nên đã ở trạng thái bán cương. An Vũ San càng sờ lại càng cổ vũ thế lửa của nó, lập tức trở nên ngẩng cao đầu.
Cố Huyên: "Ưm. . . Đừng như vậy. . . A San. . ."
Tuy miệng thì từ chối nhưng Cố Huyên lại không có tránh né, Alpha chưa trải sự đời làm sao chịu nổi Omega dụ dỗ như vậy? Những đạo lý lớn vẫn luôn kìm kẹp cô lập tức biến mất, đại não cô trống rỗng, chỉ biết An Vũ San sờ khiến cô rất thoải mái.
An Vũ San đè Cố Huyên ở dưới thân, vội vàng lột quần cô: "Mình muốn. . . A Huyên. . . Mình muốn cậu. . ."
Động dục làm nàng trở nên gần như điên cuồng, dục vọng ở trong cơ thể mãnh liệt thiêu đốt, hiện tại nàng chỉ muốn làm những chuyện mà người lớn không cho nàng làm.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy bộ phận sinh dục của Alpha, cũng không xấu xí như trong tưởng tượng mà ngược lại rất đẹp. Nguyên cây côn thịt thon dài, màu sắc xinh xắn, đỉnh côn thịt to tròn bóng loáng, nhìn qua rất hấp dẫn. An Vũ San rất muốn ăn nó.
Cố Huyên cuống quít ngăn nàng lại: "Đừng. . . Dơ. . ."
An Vũ San mở tay Cố Huyên ra, ngậm đầu gậy nói lúng búng: "Ưm. . . Không dơ. . . A Huyên là sạch nhất. . ."
Côn thịt không có mùi vị gì, không có vị quýt trong tưởng tượng, nhưng cũng không có mùi vị khó chịu, xúc cảm rất tốt. An Vũ San dựa vào bản năng mà mút nó như kẹo mút.
Mút mút, hình như nó lớn hơn, mã nhãn trên đỉnh còn chảy ra chất lỏng. An Vũ San nhổ nó ra, cầm trong tay quan sát. Chất lỏng có màu trong suốt, quả nhiên quy đầu đã lớn thêm một vòng.
An Vũ San vươn đầu lưỡi, liếm liếm trên tiểu nhãn. Không có vị gì, nhưng chơi khá vui. An Vũ San lại ngậm lấy toàn bộ quy đầu, mút như hút ống hút, hai má hóp vào hút vào. Chất lỏng lại chảy ra, nhưng chỉ có một chút.
Có hơi nhàm chán. Nàng dời lực chú ý đến nguyên cây gậy thịt, thử nuốt xuống, nhưng mà côn thịt quá dài, lại quá to, An Vũ San cố gắng cả buổi chỉ mới nuốt được một nửa. Hơn nữa toàn bộ quá trình nàng cũng không có kỹ thuật nổi bật nào, hàm răng thường xuyên ma sát khiến Cố Huyên nhe răng trợn mắt.
An Vũ San tò mò hỏi: "Thoải mái không?"
Cố Huyên đỏ mặt gật gật đầu: "Có. . ."
Trừ lúc bị răng ma sát thì đúng là rất thoải mái.
An Vũ San được công nhận lại tiếp tục bú gậy thịt. Ban đầu nàng ngậm là vì tò mò, nhưng sau khi nàng ngậm thì cơ thể lại càng nóng. Khi ngậm nó, uống chất lỏng chảy ra từ trên đỉnh, hình như có thể giảm bớt sự khô nóng của nàng. Thế là nàng càng dùng sức ngậm, càng bú mạnh hơn.
Cố Huyên: "A. . . Ôi ~~~ "
Côn thịt chưa được "xé tem" thì sao có thể chịu được kích thích như vậy, khoái cảm râm ran từ cự bổng bao phủ Cố Huyên, hạ thể cô như có thứ gì muốn bắn ra.
Cố Huyên: "A! A! Ưm. . ."
Cố Huyên bắn, bắn ở trong miệng An Vũ San.
An Vũ San: "Khụ khụ —— Oẹ —— "
An Vũ San không dự đoán được kết quả này, bị sặc bởi thứ Cố Huyên bắn ra, nàng ho một lúc lâu, phun thứ đó lên mặt đất.
An Vũ San: "Đây là mùi gì vậy? Ghê quá."
Cố Huyên nhìn dáng vẻ An Vũ San ghét bỏ mà thẹn thùng: "Mình xin lỗi, mình không cố ý, mình cũng không biết sẽ như vậy, mình nhịn không nổi. . ."
An Vũ San sợ Cố Huyên tổn thương nên nàng vội vàng an ủi: "Không sao mà, mình không trách cậu. Không phải mình ghét bỏ cậu, chỉ là chưa quen thôi."
An Vũ San không còn ham muốn ngậm dương vật nữa, giữa hai chân nàng đã ướt đẫm. Nàng nhanh chóng cởi sạch quần áo rồi nằm xuống, kéo Cố Huyên đè lên người mình: "Đừng chần chờ nữa, mau vào đi, mình ướt lắm rồi."
Đây không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ thể An Vũ San, khi còn nhỏ các nàng thường xuyên tắm rửa cùng nhau. Nhưng là lúc ấy hai người vẫn chưa phân hoá, chỉ là hai đứa nhỏ, hơn nữa cấu tạo cơ thể giống nhau nên không có ý tưởng gì.
Nhưng từ sau khi An Vũ San phân hoá thành Omega thì các nàng không còn tắm rửa cùng nhau nữa, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ phận sinh dục của Omega.
Thật xinh đẹp, giống như một đóa hoa nhạt. Cánh hoa vừa được rửa bằng sương sớm, ướt dầm dề. Cố Huyên vô thức nuốt nước bọt.
Cố Huyên bò lên ngang tầm mắt An Vũ San, nhìn vào mắt nàng nghiêm túc nói: "An Vũ San, mình sẽ chịu trách nhiệm với cậu!"
Cố Huyên mười bảy tuổi đã thề trong lòng là cô sẽ mãi yêu An Vũ San!
----