[Cao H] Cuộc Sống Dâm Loạn Ở Bộ Lạc

Chương 14: Phụ thân khai bao




Dục vọng của Vân Lạc xinh xắn vẫn chưa hoàn toàn biến mất sau cuộc thú giao mãnh liệt với nhị ca, lại bị phụ thân bắt đến đây vừa mút vừa liếm hoa huyệt nhỏ nên rất nhanh lại đạt cực khoái.

Được nhị ca khai bao hơn nữa còn được dương vật khổng lồ của nhị ca địt dữ dội, cộng với sự liếm láp thô bạo của phụ thân đã khiến cho Vân Lạc xuất tinh và xuất tinh liên tục, hoa huyệt cùng với hậu huyệt đều bủn rủn tê dại. Lúc này, ngay cả việc nằm dậy để phụ thân đụ thì cậu cũng chật vật không đứng dậy nổi.

"Hức... Phụ thân... Con không còn sức đứng dậy..." Vân Lạc nằm ở đó kêu lên, với một chút tủi thân và nũng nịu trong giọng nói vốn đã gợi cảm và mê hoặc.

Nhìn thấy Vân Lạc làm nũng như thế, Bạch Lang Vương cao quý cúi đầu chạm vào thân thể nhỏ bé, giọng nói nhẹ nhàng dỗ dành cậu: "Lạc Lạc ngoan, đừng lười biếng, đứng dậy đi, để ta đụ vài lần là con sẽ có sức lực."

"Ngao... Ngoa..." Vân Lạc vẫn híp mắt nằm đó và rên rỉ.

"Phụ thân nói dối, lúc người đâm vào thì con sẽ càng yếu hơn."

"Không chỉ yếu mà còn đau nữa." Dáng vẻ của Vân Lạc bây giờ là kiểu: 'Người không lừa được con đâu.'

Vân Khải nhìn cậu nằm bất động chơi xấu, trong đôi mắt xanh cuồn cuộn dục vọng của hắn bỗng xuất hiện thêm vẻ gấp gáp không thể nhịn được nữa.

Từ khi sinh ra Vân Khải đã là Lang Vương, được giáo dục để trở thành một vị Vương từ khi còn là một đứa trẻ. Vì vậy, hắn luôn xem việc đụ hoa huyệt là công việc sinh ra con cháu đời sau. Cứ đến mùa động dục là hắn lại mang dương vật bắn tinh vào hoa huyệt của mẫu thân, con gái và một số giống cái mỹ lệ để cho các nàng thụ thai. Khi mùa động dục kết thúc, hắn sẽ một mình đi tuần tra khắp bộ lạc, giết vài thứ không có mắt và răn đe những ai có ý định gây hại cho bộ tộc sói.

Năm này qua năm khác, cuộc sống vẫn vậy.

Cho đến khi đứa trẻ có bộ lông và màu mắt giống hắn xuất hiện, đứa trẻ ấy đáng lẽ được sinh ra để làm Vương nhưng vì cơ thể đặc biệt nên không thể làm Vương, từ ấy cuộc đời của hắn mới có thêm một màu sắc khác.

Đứa trẻ nhỏ xíu, mềm và thơm, vẫn luôn quấn quýt lấy hắn từ ngày mới lọt lòng. Chỉ cần hắn rời bỏ đi là đứa trẻ sẽ quấy khóc, thậm chí là không chịu ăn cơm.

Đứa trẻ không chịu đến gần ai, ngoại trừ một mình hắn. Được một đứa trẻ vừa nhỏ bé vừa yếu ớt như thế dựa dẫm là một trải nghiệm rất mới lạ với hắn. Vì trải nghiệm chưa từng thấy này, hắn dần dần quan tâm đến đứa trẻ hơn.

Thú nhân chậm rãi lớn lên, ngày này qua ngày khác và năm này qua năm khác. Theo độ tuổi ngày một lớn dần của đứa trẻ, sự quan tâm của hắn dần biến thành một nỗi khát vọng. Hắn khao khát đến nỗi vật dưới háng đau điếng, mỗi lần nhìn thấy cậu là lại muốn nhét dương vật vào hoa huyệt nhỏ nhắn, lẫn hậu huyệt non mềm ướt át.

Sau ngần ấy năm chờ đợi, cậu rốt cuộc cũng đã thật sự trưởng thành. Đêm nay dù cậu nói gì hay làm gì, thì hắn cũng sẽ không cho phép cậu trốn tránh.

Thời gian tưởng chừng như dài, nhưng thực tế chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi. Vân Khải đưa đầu lên môi cậu, thè lưỡi ra liếm miệng của cậu.

"Ngoan, ta sẽ không nói dối con đâu, nghe lời nào." Nói xong, Vân Khải cắn bộ lông mềm mại quanh cổ con sói trắng rồi ngậm cậu lên.

Sói trắng nhỏ nhắn bị Bạch Lang Vương cao to ngậm trong miệng, nhỏ xinh và đáng thương như con cừu non yếu ớt sắp bị làm thịt. Vân Lạc quơ quào chân và hét lớn: "Ngao... Ngao... Để con xuống đi, con không muốn nằm dậy... Ngao ô... Ngao ô... Ngao ô..."

Hình thú của phụ thân còn to hơn cả nhị ca và đại ca, dương vật phía dưới cũng thô dài đến đáng sợ. Mà thân hình của cậu lại rất nhỏ nhắn, hoa huyệt và nhỏ bé lại càng nhỏ bé đến đáng thương. Với sự chênh lệch quá nhiều về hình thể này, làm sao mà hoa huyệt mỏng manh của cậu có thể nuốt vào cây dương vật đáng sợ đó chứ!!

Nhất là trong tư thế quan hệ từ phía sau sẽ khiến dương vật đâm vào sâu hơn, chẳng khác nào chơi nát hoa huyệt và chơi chết mạng nhỏ của sói!!

Nhớ lại cơn đau đớn khiến cơ thể như bị xé làm đôi khi dương vật của tam ca xâm nhập vào hoa huyệt, Vân Lạc càng giãy dụa mạnh hơn, "Ngao... Ngao... Phụ thân, chúng ta đổi cách chơi đi."

"Con thích phụ thân biến thành hình người đụ con."

"Phụ thân trong dạng hình người là đẹp nhất và ưa nhìn nhất."

Để không bị phụ thân đụ dưới dạng hình thú, nên Vân Lạc đành phải bất chấp tất cả. Nếu là lúc bình thường nghe Vân Lạc nói lời này, Vân Khải nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của cậu ngay lập tức.

Hiện tại...

Dương vật nhô ra khỏi bao quy đầu dưới háng của hắn đã bắt đầu chảy nước vì đói khát, giống như một mũi tên đã lên dây cần được bắn ra thật nhanh và chính xác, nếu không sẽ bị tụt xuống và ảnh hưởng đến trạng thái sau này. Nhưng xét đến tâm trạng của Vân Lạc nên Vân Khải vẫn đặt cậu xuống, cúi đầu lè lưỡi liếm láp thân thể của cậu hết lần này đến lần khác rồi kiên nhẫn dỗ dành.

"Lạc Lạc, trạng thái hiện tại của ta không thích hợp để biến hình. Sau khi ta đụ con xong, ta sẽ đụ con trong dạng hình người, được không?"

Ngay khi con Vân Lạc định nói không, thì hắn lại nhẹ nhàng nói vào tai cậu, "Lạc Lạc, dương vật của ta sắp nổ tung rồi. Đau quá... Tội nghiệp ta..."

Dù đã xuyên không đến thế giới này nhiều năm, nhưng Vân Lạc chưa bao giờ thấy Bạch Lang Vương cao quý nói chuyện khép nép trước mặt người khác như thế, cũng chưa từng thấy hắn đối xử dịu dàng với người khác như vậy.

Mà cậu là người duy nhất có thể khiến cho Vân Khải chịu đi dỗ dành và yêu thương, cậu cũng là người duy nhất có thể nhìn thấy hắn thể hiện khía cạnh dịu dàng. Ngẫm lại sự nuông chiều và chăm sóc mà Vân Khải đã dành cho mình bao năm qua, Vân Lạc cũng không còn vùng vẫy nữa.

"Vậy thì người địt nhẹ nhàng thôi, đừng đút hết vào một lúc. Hoa huyệt của con nhỏ lắm, sẽ hỏng mất." Vân Lạc mềm mại nói.

Vân Khải âu yếm liếm cái miệng nhỏ nhắn của cậu, nhẹ nhàng nói: "Lạc Lạc ngốc, ta yêu thương con còn chưa kịp, làm sao có thể tổn thương con được chứ."

"Hơn nữa... Con là người cùng huyết thống với ta, là đứa con duy nhất được thừa hưởng màu mắt của ta. Điều đó cũng có nghĩa là cơ thể của chúng ta là một sự kết hợp hoàn mỹ, hoa huyệt và hậu huyệt của con sẽ ăn hết được dương vật của ta, mà dương vật của ta cũng sẽ cho hoa huyệt và hậu huyệt của con sướng ngất ngây."

"Với sự phù hợp ăn ý như vậy, dù ta có muốn đâm hư hoa huyệt và hậu huyệt của con cũng không được, đừng lo lắng."

"Điều quan trọng nhất..." Vân Khải dùng chân phải nâng cơ thể con trai nhỏ của mình đứng dậy, sau đó hắn đứng dậy che phủ cơ thể con trai út dưới thân mình, chân sau hắn nhích lên đặt dương vật vào trước hoa huyệt rồi nhẹ nhàng đẩy phần quy đầu đi vào.

Sau khi tiến vào, hắn nhún hông đâm dương vật vào hoa huyệt vài cái, sau đó hơi híp mắt và ngẩng đầu nói: "Lạc Lạc, nếu như ta dùng hinh thú để khai bao cho hoa huyệt của con, không những giúp con đỡ đau và sướng muốn chết đi được, mà còn thể mở rộng hoa huyệt và hậu huyệt nên sau này con có thú giao với ai cũng không cần sợ."

"Giống như bây giờ..." Vân Khải đẩy hông về trước.

Hoa huyệt nhỏ hình quả đào đỏ mọng bị dương vật hung tợn và thô to căng ra đến một độ to khó tin, vậy mà hoa huyệt vẫn có thể ăn hết từng tấc dương vật.

Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy dương vật khổng lồ cắm thẳng vào trong hoa huyệt đang mềm nhũn và sưng tấy, chỉ chừa lại hai túi trứng nặng trĩu bên ngoài. Vân Khải cúi đầu, cắn nhẹ vành tai của sói trắng nhỏ, tiếng thở hổn hển gợi cảm của hắn vang lên bên tai cậu.

"Con cảm nhận được không? Lạc Lạc..." Nói xong, Vân Khải đưa eo về phía sau rút dương vật nhuốm đầy máu trinh từ trong hoa huyệt ra, rồi lại đẩy người về phía trước cắm dương vật vào hoa huyệt đang rỉ máu trinh và nước dâm.

Rút ra, nhấp vào.

Rút ra, nhấp vào,

Hết lần này đến cái khác, nhiều lần đâm toàn bộ dương vật vào sâu.

Hơi thở của Vân Khải càng lúc càng lớn, ngày càng trở nên nặng nề hơn.

Hoa huyệt nhỏ quả nhiên là một cực phẩm hiếm thấy, từng lớp xếp chồng lên nhau như cái miệng mềm mại đang bú liếm dương vật, sung sướng đến mức toàn bộ cơ thể hắn tê dại, đón nhận khoái cảm liên tục. Nếu không phải vì có năng lực mạnh mẽ thì hắn đã xuất tinh ngay từ lúc đâm rách màng trinh để vào đến tử cung.

Không chỉ có Vân Khải cảm thấy sung sướng, mà Vân Lạc liên tục bị đụ cũng không cảm thấy đau vì bị phá thân mà ngược lại sướng đến nỗi sắp không đứng vững, nước miếng chảy ròng ròng nghiễm nhiên là đang sướng bay lên.

"Phụ thân... Con... Con... A a a..."

Chưa kịp dứt lời, Vân Lạc đã co cứng cả người, chân run lẩy bẩy.

Hoa huyệt nhỏ bị đụ lên đỉnh đang ra sức bú mút dương vật cắm bên trong, điên cuồng mấp máy trong khi nước dâm phun ra tung tóe.

Phụt, phụt.

Những dòng nước chảy xuống theo dương vật của Vân Khải, nhiễu giọt xuống giường. Một lúc sau, chỗ của bọn họ đã ướt sũng một mảng lớn

Lần đầu tiên Vân Lạc được phụ thân dưới dạng hình thú khai bao, phụ thân mới đụ mấy lần mà cậu đã không chịu nổi sự tê dại và ngứa ngáy do dương vật mang lại, nên chẳng mấy chốc cậu đã lên đỉnh.