[Cao H] Bạn Trai Của Bạn Thân Là Huấn Luyện Viên Môn Cưỡi Ngựa

Chương 7: Nằm trên lưng ngựa




Editor: Tịch An

Không thể rên lên, cũng không thể quá cứng đầu được.

Cố Viện cắn răng cố gắng hết sức để chịu đựng, nhưng vẫn bị vài chiêu đơn giản của người đàn ông moi lộng, kích thích đến mức cả người tê dại, chảy ra càng nhiều nước sốt khiến cho nơi cơ thể hai người dán sát ướt đẫm một mảng hỗn độn. Cô vất vả lắm mới ngăn cản được xúc cảm dâng trào, tức giận trả lời:

"Không, không gọi ~~"

Nhìn thấy dáng vẻ bướng bỉnh của cô, Hình Tranh có một chút nản lòng. Nhưng trong lòng hắn cảm thấy, đây là Cố Viện, cùng mấy cô ả tự mình dâng đến cửa không giống nhau, thân thể bị hắn chơi đến chịu không nổi vẫn không muốn đầu hàng.

Bị hắn chơi đến chịu không nổi?

Đúng vậy, đôi mắt Hình Tranh sáng lên, Viện Viện nếu thật sự không có động lòng chút nào, cơ thể sao lại phối hợp với hắn như thế, khi đầu ngón tay chọc vào miệng huyệt, có thể cảm giác được vô số cái miệng nhỏ đồng loạt mở ra, cùng nhau ngậm mút lấy ngón tay hắn, kéo hắn vào càng sâu bên trong. Tuỳ tiện ấn đại vài cái đã nghe được cô hừ hừ khẽ rên không kiềm chế được cùng với dâm thuỷ phun trào cuồn cuộn không dứt.

Không giống như không động tình chút nào, giống như cố gắng kìm nén thì đúng hơn, giống như bản thân hắn vậy. Hình Tranh cảm thấy, Viện Viện nhất định cũng đã động lòng, chẳng qua vẫn luôn cố gắng áp chế xuống.

Đàn ông a, tên của các người là Tự Đại*. (Tự đại trong cụm "tự cao tự đại", tự cho mình là hơn người, trên cơ người khác)

Cố Viện nếu như nghe được tiếng lòng hắn, chỉ sợ sẽ trợn ngược mắt lên luôn. Đại ca ơi, bản chất của cô là mẫn cảm trời sinh đó được không.

Hình Tranh tự cho là nhìn thấu suy nghĩ của Cố Viện, lại lần nữa tự tin tràn trề, đối mặt với âm hộ no đủ đầy nước trước mắt, năm ngón tay tham lam vỗ về chơi đùa, sờ soạng âm mao, tách môi thịt non mền ra, dính đẫm dâm dịch xoa lên xoa xuống.

"A... A... Đừng có sờ... Ngứa quá... Ngô..."

Âm thanh rên rĩ khó lòng kiềm chế, buột miệng thốt ra. Thịt non trơn trượt hoàn toàn bị người đàn ông khống chế, cánh môi âm hộ bị ấn, thịt hạch bị hắn vuốt ve, móng tay lơ đãng lướt qua lại, lập tức như có luồng điện chạy dọc cơ thể, hai chân Cố Viện run rẩy lên, không thể dẫm đến bàn đạp được nữa. Cơ thể mềm mại ngọc ngà cong lên trên lưng ngựa, lung lay như thể sẽ ngã xuống bất kì lúc nào.

Hình Tranh trước kia là vận động viên cưỡi ngựa, đã từng trải qua quá trình huấn luyện với cường độ cao quanh năm, thân thể cường tráng, dương vật to, năng lực tình dục cũng mạnh. Nguyên nhân bản tính, lúc quan hệ hắn luôn đứng ở vị trí chủ đạo, hiếm khi làm chuyện lấy lòng phụ nữ, lúc này lại chỉ vì một cái xưng hô, dùng hết mọi thủ đoạn kích thích cô gái trong ngực.

Khi thì mềm nhẹ khi thì thô nặng, lòng bàn tay di chuyển trong tiểu huyệt trơn ướt lầy lội, ngay cả khe hở nhỏ ở hoa môi cũng không buông tha.

Cái tay đang đỡ lấy cơ thể cô cũng là một lợi thế, chỉ cần Cố Viện ngoan ngoãn tựa trong lòng ngực hắn, dùng âm hộ dâm đãng kẹp lấy tay hắn thì hắn sẽ vững vàng mà nâng đỡ cô; ngược lại, nếu Cố Viện phản kháng, tay hắn liền buông lỏng ra, cảm giác hoảng sợ lung lay sắp ngã ập đến khiến Cố Viện không dám nhúc nhích một cái, chỉ có thể để nam nhân tuỳ tiện dâm loạn đùa giỡn mông cong của cô.

Hư! Quá hư rồi!

Cố Viện dùng hết ý chí, im lặng chống cự, nhưng đến khi bốn ngón tay hắn chen chúc cắm vào, vẫn là chảy ra thật nhiều nước, cô càng muốn va chạm càng sâu hơn càng dữ dội hơn, chỉ phải lớn tiếng khóc xin:

"A Tranh, bên trong cũng muốn... Cầu xin anh... Làm ơn..."

Những lời này đánh vỡ trạng thái giằng co giữa hai người, Hình Tranh nhẹ nhàng thở ra, cô cuối cùng cũng gọi hắn "A Tranh", cô cầu xin hắn, cô muốn hắn!

Thân thể sớm đã căng chặt đến cực hạn, chỉ dựa vào một chút ý chí cuối cùng mạnh mẽ chống đỡ. Hình Tranh muốn chiếm hữu cô gái này chứ không muốn cưỡng gian cô, nếu không phải cô đồng ý, dù hắn có muốn cũng sẽ không thật sự làm.

Hắn gấp gáp kéo ra khoá quần, cự vật bị đè nén rất lâu một khi được phóng thích liền lập tức nhảy lên. Đầu nấm cực lớn có thể so với trứng ngỗng, đường kính ước chừng 5cm, cán côn khủng bố dữ tợn, trên bề mặt có gân xanh phồng lên, uốn lượn đan chéo, góc cạnh rõ ràng, đây là một cây gậy to lớn khổng lồ.

Cố Viện nằm úp trên lưng ngựa, cảm giác được một vật nóng như lửa đặt ở trước cửa miệng hoa huyệt, giây tiếp theo, chân hắn dẫm lên bàn đạp, "phụt" một tiếng.

Nguyên cây đi vào động.