[Cao H] Bạn Trai Của Bạn Thân Là Huấn Luyện Viên Môn Cưỡi Ngựa

Chương 20: Phiên Ngoại Cuối Cùng




Phiên ngoại cuối cùng

Thật vất vả dỗ tiểu tổ tông ngủ, Hình Tranh mới vừa xuống lầu liền nghe được phòng khách truyền đến tiếng cười.

Giọng nam sang sảng như ánh mặt trời, giọng nữ dịu dàng kiều tiếu, hai người không biết nói đến cái gì mà hứng thú bừng bừng, khi nhìn đến hắn cũng không có nửa phần thu liễm.

Hình Tranh có chút rầu rĩ ngồi ở bên cạnh người phụ nữ, muốn hôn hôn lão bà của mình một chút, thế mà nam nhân ngồi kế bên đột nhiên mở miệng:

"Đúng rồi anh hai, chuyện em với chị dâu hồi mới vào đại học anh biết không? Anh hẳn sẽ không để ý đi?"

Đcm!

Hình Tranh đầu óc đều muốn nứt, nhớ tới chuyện cũ, thời điểm Cố Viện tiếp cận hắn từng nói qua, cô thích em trai hắn, sau lại khui ra chuyện đánh cuộc, Hình Tranh vẫn luôn cho rằng đây là lấy cớ thôi, kết quả, hiện tại xem ra, không chỉ không phải là lấy cớ, còn có khả năng có chuyện xưa không muốn người biết?!

Hắn còn chưa hỏi là chuyện gì, Hình Dục liền đánh trống lãng, nói đến chuyện khác.

Lại nhắc lại lần nữa kiểu gì chẳng thấy quái, Hình Tranh chỉ có thể nghẹn lại, trong đầu tưởng tượng ra lão bà cùng em trai tình chàng ý thiếp, trước hoa dưới trăng cảnh tượng, dù rằng khi đó còn chưa gặp gỡ hắn thì vẫn làm lòng người khó chịu.

Cố Viện vô cùng quen thuộc với tâm tư nho nhỏ của nam nhân, thoáng nhìn thấy bộ dạng biệt nữu của hắn, có chỗ nào mà không rõ nữa. Chờ khi trong phòng khách chỉ còn lại hai người, cô giống như bất chợt nhớ tới:

"Ai da, A Dục với vừa xuống máy bay, không chừng chưa ăn uống bao nhiêu, hay em làm chút đồ ăn cho cậu ấy?"

Cô quan tâm Hình Dục ghê nhỉ, ngày thường hiếm khi xuống bếp nấu được cho hắn một bức, hiện tại lại hăng hái quá!!!

Hình Tranh thực tức giận, nhưng vẫn cứng giọng trả lời:

"Nên vậy, chị dâu như mẹ, em chăm lo cho nó là điều hiển nhiên".

Dù sao trước kia không chừng đã từng chăm lo qua rồi!

Một bầu trời ghen tuông làm người ta chua sắp chết, còn giả vờ hào phòng gì nữa chứ. Cố Viện còn vui tươi hớn hở châm thêm lửa:

"Thế không bằng nấu sủi cảo?"

Ăn ngon không bằng sủi cảo, hảo chơi không bằng...*

(Chỗ này An nghĩ là một câu vè cà khịa nào đó có liên quan đến chị dâu - chú em chồng, nhưng tìm ko ra, ai biết thì giúp An giải thích với)

Thao!

Yên tĩnh phòng khách, nam nhân cao lớn thở hổn hển, đột nhiên giống như Liệp Báo vồ tới, ngăn chặn nữ nhân trên sô pha, một tay bắt đầu tự cởi quần.

Cố Viện giả bộ chống đẩy cự tuyệt vài cái, nhưng trong lòng thật sự là sướng lên mây, chờ mong nam nhân trực tiếp trừng phạt play một chút, đền bù tiếc nuối chưa chinh phục được màn chị dâu × chú em play.

Đối với lãng nữ, chú em rạng rỡ như ánh mặt trời vẫn có dụ hoặc to lớn, chỉ tiếc rằng tên đàn ông này quá bá đạo... Bằng không ...

Còn chưa kịp hoàn hồn từ trong tưởng tượng, bỗng nhiên "bốp" một cái, mông đau đớn nóng rát. Ngay sau đó, âm thanh "bép bép bép" không dừng lại.

Cố Viện hậu tri hậu giác tên này dám đánh mông cô! Không phải đắm chìm trong tình dục tán tỉnh chụp đánh, mà là hàng thật giá thật đét mông, mỗi một cái đều là không đau không lấy tiền, một bên đánh, còn một bên cắn răng thẩm vấn:

"Nói, giữa hai người có chuyện xưa gì hả? Còn đưa sủi cảo? Em có phải thích hắn hay không? Hai người có phải từng ở bên nhau hay không?"

Tiếng bàn tay thanh thuý liên tiếp không ngừng vang lên, tuy Cố Viện da mặt dày, mông thịt nhiều, thô bạo xử phạt như vậy, sinh lý cùng tâm lý đều chịu không nổi, vốn dĩ chẳng có chuyện xưa nào cả, hiện tại bịa cũng phải bịa cho tới nơi tới chốn:

"Đương nhiên là có....Ưm... Chúng em, chúng em tình đầu ý hợp... Trước kia không thể ở bên nhau, thật tiếc nuối... A... Hiện tại thật vất vả tương phùng, không được mấy ngày liền thông đồng ở bên nhau... Về sau gọi anh một tiếng, Hình Đại Lang*!"

(Như truyện Võ Tòng đánh hổ, Phan Kim Liên là chị dâu lại luôn muốn câu dẫn em chồng là Võ Tòng, chồng bả - anh trai Võ Tòng tên là Võ Đại Lang)

Thao! Thao!

Hình Tranh đầy đầu óc đều là tiếng "Hình Đại Lang", dưới cơn tức giận ngút trời chỉ nghĩ thao chết cô gái dưới thân mình. Một tay hắn kéo quần, bẻ ra hai phiến môi bị đánh đến phiếm hồng, động thân một cái đẩy trọn vẹn côn thịt vào tiểu huyệt chật hẹp, không đợi Cố Viện kịp thích ứng, nhanh chóng tăng tốc đâm vào rút ra.

Tiếng "Phụt phụt"lập tức vang lên, mỗi một lần cắm mạng vào đều như cắm xuyên linh hồn của đối phương, hoàn toàn dung hợp.

Sóng triều khoái cảm lan khắp quanh thân, Cố Viện bị nâng trên sô pha, thân thể run rẩy không ngừng, bụng nhỏ tê dại bủn rủn, vui sướng lại tùy ý làm tình thật sự là thoải mái, nhưng cô cố tình thích càng kích thích, cố ý miêu tả lên:

"A... Buổi tối, buổi tối, em canh lúc anh ngủ rồi... Liền đi bò giường... Ư, trời ơi, sâu quá ... Đi câu dẫn chú em... Làm hắn sờ sờ ngực chị dâu cùng tiểu huyệt... Ưm, a a a a..."

Cô miêu tả càng kỹ càng tỉ mỉ, Hình Tranh liền càng điên cuồng, cuối cùng tay chân cùng sử dụng, quả thực hận không thể đem cả người đều nhét vào trong hoa huyệt, xương mu dưới hạ thân trần trụi tương dính, tươi mới mị thịt nhảy ra lại nhét vào, vẩy ra chất lỏng mãnh liệt cuộn trào.

Giữa nam nữ càng thêm điên cuồng, côn thịt không kiêng nể gì mà ở mị huyệt tả xung hữu đột, làm mị dịch tuôn ra không ngừng, bức ép cho Cố Viện hừ hừ xin tha, nhìn cô ở dưới thân mình nở rộ.

Cho cô luôn chọc tức hắn, cho cô luôn nói yêu ngoài cửa miệng. Hình Tranh quyết tâm hôm nay phải cho cô biết tay.

Cố Viện thừa nhận khoái cảm ập tới, thân thể run rẩy không ngừng, trong lòng cũng thực sảng, cô thích Hình Tranh ghen tuông cùng quan tâm để ý, cũng thích chọc hắn dựng lông sau sóng cuồng tình triều, đó là hình thức ở chung độc đáo giữa hai người, hai người một đường tiến tới càng thêm thân mật không thể phân ly.

Không khí trong phòng khách càng ngày càng nóng, tựa như lúc nào cũng có thể châm ra lửa.

Đột nhiên, trong một góc "Lách cách" một tiếng, đánh gãy động tác của hai người, một lúc sau truyền đến giọng nam run run rẩy rẩy:

"Anh hai, chị dâu, em, em ra rót ly nước, em em em, em cái gì cũng chưa nhìn thấy, cái gì cũng chưa nghe thấy!"

Hình Tranh: Thao thao thao!

=======

Hình Dục: Em thật sự cái gì cũng chưa thấy, chỉ nhìn thấy ca ca uy vũ hùng tráng thân thể trên dưới nhấp nhô.

Hình Dục: Em thật sự cái gì cũng chưa nghe...thôi được rồi, có nghe thấy được, hai vị rất biết chơi, rất có thể chơi!

Hình Dục: Em thật sự không nghĩ tới, cũng không dám... Ca, anh không cần đề phòng em như đề phòng cướp!

Phiên ngoại vô dụng, nghẹn chết ta, thật sự không có, cảnh H cũng không có!

*TOÀN VĂN HOÀN*________