Cáo Già Trong Vỏ Bọc Cừu Non

Chương 6




Hiện tại, vì sớm biết mình sẽ bị tính kế, nên từ đêm qua Miên Miên đã dùng hết bảy phần số tiền hiện có của mình để sắm sửa đồ đạc mới cần thiết cho chuyến đi này. Cô không định sẽ dùng những món đồ mà chị quản lý chuẩn bị. Cô không nghĩ sẽ làm bản thân lâm vào chật vật nữa đâu. Huống chi, nếu trong chương trình này cô biểu hiện tốt, thì chờ đón cô chính là sự nổi tiếng.

Là nghệ sĩ có danh tiếng, còn lo không kiếm được tiền? Tới lúc đó, vài trăm triệu đã bỏ ra này thì có đáng gì đâu!?

Thực sự thì chương trình này đúng là rất hành hạ nghệ sĩ tham gia, nhưng cũng nhờ thế mà được khán giả đón nhận rất nhiệt tình. Chương trình này, chính là một trong năm chương trình thực tế được lượng người xem nhiều nhất trên cả nước, còn vươn ra ngoài các nước khác. Cho nên. Chỉ cần cô biểu hiện tốt, thì sẽ ghi được dấu ấn trong lòng khán giả. Tới lúc đó, việc kiếm được hợp đồng tốt sẽ không còn khó khăn hay xa vời đối với cô.

….

Trở lại, Miên Miên tuy rằng có chút chật vật vì phải tự thân kéo hành lý, nhưng so với đời trước thì tốt hơn rất nhiều. Huống hồ cái hình ảnh cô gái trong bộ đầm chữ A đơn giản cố gắng lôi kéo hai cái vali ở sân bay thật là một hình ảnh đẹp. Vốn dĩ Miên Miên đã có ngoại hình khả ái đáng yêu, hiện tại nhìn lại, giống như còn có một khí chất riêng rất đặc biệt. So sánh với bình hoa di động đời trước, thực sự không phải là một cấp độ.

Từ cửa đi vào ghế chờ trong sân bay mất khoản hơn mười phút. Miên Miên vừa vào khu A, liền bắt gặp ba gương mặt quen thuộc. Đó là chị Chương Nghiên, anh Lưu Thiếu và anh Cao Dương.

Y hệt đời trước, ba người này là tới sớm nhất, mà bên cạnh ba người, cũng đi theo ba anh quay phim.

Ba người họ ngồi cùng một hàng ghế, dường như trao đổi rất thân thiết.

Bước chân Miên Miên nhanh hơn một chút, đi nhanh tới trước mặt ba người này. Lúc cô gần tới nơi, anh quay phim của chị Chương Nghiêm nhìn thấy cô trước. Kế đến chị Chương Nghiên cùng với anh Lưu Thiếu và Cao Dương cũng quay đầu nhìn thấy cô.

Miên Miên bước tới, buôn hai cái vali ra, sau đó khom người nở nụ cười tươi rói nói:

“Xin chào mọi người, em là Miên Miên!”

Ba người đối diện được chào cũng là đứng lên, đối với Miên Miên gật đầu chào lại, thái độ thân thiện lịch thiệp.

Vì chương trình muốn tạo sự tò mò cùng bất ngờ, cho nên không có công bố tên các nghệ sĩ cùng đồng hành với chương trình này. Ngoại trừ những người có giao tình hoặc quen biết nhau từ sớm, âm thầm liên lạc với nhau thì mới biết, còn lại đều phải chờ có mặt đông đủ thì mới ai là ai. Cho nên khi Miên Miên chào hỏi xong đi tới ghế chờ ngồi xuống, thì Lưu Thiếu đã hí hửng nói.

“A, thành viên thứ tư lại là một tiểu muội muội xinh đẹp, chào em, mau tới đây ngồi nè!” Lưu Thiếu nháy mắt đối Miên Miên cười nói. Xong lại ra vẻ tò mò hứng thú nói tiếp: “Cũng không biết những người còn lại sẽ là ai đây!”

Miên Miên vừa nghe liền nhìn anh cười khẽ, cũng vờ một bộ dạng tò mò chờ đợi.

Lúc này, Chương Nghiên mới quay qua nhìn Miên Miên. Lên xuống quan sát một hồi, mới nói.

“Nhìn em trông rất khác so với trong MV đấy!”

Miên Miên tò mò cười hỏi lại: “A! Khác như thế nào hả chị?”

“Nhìn đáng yêu hơn nhiều!” Chương Nghiên cười trả lời.

Miên Miên che mặt, làm bộ xấu hổ cười: “Ai nha, xem ra không uổng công hôm qua em đi Spa rồi!” Đổi lấy một tràn cười của những người có mặt.

“Em tự mình tới đây hả? Có ai đưa không?” Chị Chương Nghiên lại hỏi.

Miên Miên lắc đầu, ra vẻ đáng thương nói: “Không, chị quản lý từ hồi bốn giờ sáng đã đem em bán cho chương trình này rồi. Chị xem!” Miên Miên đem tóc mai ở trên trán kéo lên, để mọi người thấy miếng dán giảm sốt của mình. Càng ra vẻ đáng thương nói:

“Em vẫn còn chưa hết sốt, vậy mà chị ấy cũng nở bỏ em một mình với đống hành lý to đùng này!”

Vì Miên Miên để tóc mái ngang phía trước, lúc di chuyển đi lại có gió thổi tới, tóc bay lên thì còn thấy, nhưng hiện tại ngồi yên một chỗ, nếu người đối diện không nhìn kỹ, sẽ không thấy miếng dán giảm sốt của cô.

Lúc này Miên Miên kéo tóc lên, những người khác mới phát hiện thấy. Chị Chương Nghiên là người chu đáo và thân thiện, cho nên nghe Miên Miên nói cô bị sốt, chị liền đưa tay ra sờ vào một bên mặt của cô.

Miên Miên vừa tự mình lôi kéo hành lý, vốn cô đang bị sốt, nhiệt độ cơ thể đã cao, vừa nãy lôi kéo đi xa mệt nhọc, nhiệt độ cơ thể lại càng tăng cao. Lúc này Chương Nghiên vừa sờ vào mặt Miên Miên, liền cảm nhận được một cổ nóng hầm hập. Nếu mới đầu chị còn cho rằng Miên Miên chỉ cố tình vờ bị sốt để thu hút sự quan tâm của mọi người, thì lúc này chị đã triệt để tin tưởng lời Miên Miên nói.

Chị năm nay đã ba mươi hai tuổi, đi theo nghề này cũng gần mười lăm năm. Lúc mới vào nghề chị cũng trạc tuổi của Miên Miên lúc này, khi đó vì muốn có tiền giúp cha chữa bệnh, chị đã rất cố gắng, chẳng ngại mệt nhọc thân thể, thậm chí có lần bị bệnh nặng, vẫn phải đứng trong mưa giả để diễn cho hoàn vai.

Đi theo nghề nhiều năm như vậy, cay đắng khổ cực trải qua rất nhiều, cho nên, hiện tại nhìn thấy Miên Miên dù rằng sốt cao như vậy cũng phải cố gắng đi theo chương trình khổ sai này, chị không khỏi cảm thấy có chút đồng cảnh ngộ, còn có chút đau lòng. Cho nên, dù rằng chỉ vừa gặp mặt, nhưng chị đã đem Miên Miên trở thành em gái nhỏ mà đối đãi, chị nghĩ, về sau cần phải lưu tâm giúp đỡ đứa em nhỏ này.



Mà hai người Lưu Thiếu và Cao Dương nhìn thấy phản ứng giật mình của chị Chương Nghiên khi sờ mặt Miên Miên, cũng liền hiểu được đây là Miên Miên nói thật. Lưu Thiếu là một người không câu nệ, vì thế, tuy rằng còn chưa quen thân, nhưng anh cũng không ngại ngùng mà chồm tới, đưa tay sờ vào mặt Miên Miên. Đợi sờ xong, anh nhảy nhỏm một cái, biểu tình khoa trương chỉ vào cô, hô to.

“Ôi… không được! Miên Miên, mặt của em rất nóng, em sốt bao nhiêu độ vậy hả? Không được? Quản lý của em đâu, làm sao để em trong tình trạng này mà đi theo chương trình vậy hả?”

Miên Miên liếc nhìn anh, quả thật bị sốt thì không được thoải mái trong người, nhưng cô lúc này, ngoại trừ hơi mệt một chút, thật chất trong người lại chứa đầy năng lượng.

Bằng chứng là mặt cô vẫn cười tươi như hoa đây.

Nghe và thấy bộ dạng khoa trương của Lưu Thiếu, Miên Miên mừng thầm trong lòng, cô chỉ biết, anh Lưu Thiếu có bộ dáng này là cố tình, máy quay vẫn quay siêng suốt đối với tất cả các nghệ sĩ, nhưng chỉ chọn và giữ lại những khoảnh khắc đẹp hoặc những khoảnh khắc quan trọng có thể thu hút khán giả. Mà hiện tại, cái khoảnh khắc này nhất định sẽ được chương trình giữ lại để càng tăng thêm độ thực tế cho chương trình. Mà cô cũng sẽ nhờ vào đấy mà có cơ hội xuất hiện trước ống kính nhiều hơn.

Miên Miên giơ bàn tay nhỏ từng ngón xinh đẹp ra níu lấy ngón tay đang chỉ của anh kéo xuống, cười không sao cả nói:

“Có gì đâu chứ, hiện tại em đã bớt nhiều rồi, chị quản lý cũng nói em chỉ sốt ba mươi tám độ thôi, không sao cả. Vả lại, em không muốn chị vì em mà bị công ty mắng. Aizz, anh không biết đâu, tội chị lắm, cứ vì em mà bị mắng miết thôi. Cho nên… hì hì!”

Một câu nói đầy ý quan tâm, đối với người vô tâm thì sẽ nghe ra được sự trong sáng và lương thiện của Miên Miên, nhưng đối với những người cáo già trong nghề, nghe một liền suy diễn ra thành mười.

Vì thế, hình tượng chỉ quản lý của Miên Miên chẳng mấy chốc trở nên xấu đi trong lòng của ba người đối diện. Họ cho rằng chị quản lý chỉ biết nghĩ cho mình mà chẳng hề quan tâm tới bệnh trạng sức khỏe của Miên Miên. Đồng thời cũng làm họ ẩn ẩn có suy nghĩ rằng, Miên Miên ngây thơ bị chị dắt mũi.

Là diễn viên, ai mà không có quản lý, mà thứ người diễn viên không chấp nhận được ở người quản lý của mình đó là không trung thành và dám dắt mũi mình. Cho nên… khỏi nói cũng biết, sau khi chương trình phát sóng, chị quản lý của Miên Miên sẽ trở thành một người quản lý mà bất kỳ người diễn viên nào cũng không muốn thu nhận. Nhưng đó là về sau còn thêm nhiều vấn đề nữa bị công bố, còn hiện tại…

Với biểu hiện tự nhiên phóng khoáng cùng một chút ngây ngô của Miên Miên, ba người Chương Nghiên, Lưu Thiếu và Cao Dương đều có ấn tượng rất tốt với cô, họ cảm thấy, có cô gái nhỏ này đi theo chương trình, như vậy, những ngày khổ sai kế đó của họ cũng không tới nỗi nào.