Cánh Đồng Hoa Cải

Chương 6




Và cái ngày hẹn của Hoàng thực hiện lời hứa đi chơi với My đã tới. Hôm nay thứ 7 anh dậy sớm hơn mọi hôm, mặc dù thời tiết lạnh. Hoàng sẽ đón My tại nhà bởi cái đĩa điểm đi chơi không đâu khác chính là đồng cải nông nhiệp cách nhà cô không xa. My ngồi sau xe Hoàng với sự hồi hộp. 

Cô lên tiếng " Sắp tới chưa anh?" (^_^) 

"Sắp tới rồi em à"  Hoàng trả lời với nụ cười đầy bí ẩn 

Khi hai người dừng xe đi bộ một quãng thì thật là bất ngờ. Trước mắt My bây giờ là một màu vàng trải rộng mênh mông. Nơi đây cô đã tưng đến nhưng vào ngày đầu đông nên nó vẫn chưa nở đẹp như bây giờ. Hôm nay đồng cải hầu hết là sinh viên. Sinh viên cũng có thú vui chơi hoa cải. Vào những ngày nghỉ nơi này thường ồn ào bởi nhiều hoạt động. Ai cũng muốn tới để mang về cho mình những khoảnh khắc đẹp nhất. Những ruộng cải được ngăn cáh bởi những bờ cỏ xanh mượt. Những nhánh cây vươn lên để đón anh mặt trời. 

Và những tia nắng yếu ớt cuối đông làm rạng rỡ cả một không gian thơ mộng hữu tình... 

Có thể hiểu được niềm vui của My. Giờ thì cô hiểu lý do vì sao Hoàng không đưa cô đi vào sau cái buổi đi ăn kem ấy. Vì lúc đó đồng cải chưa nở đẹp như bây giờ. 

Còn Hoàng thì đang có điều gì muốn nói nhưng ngập ngừng lai thôi. 

Anh cùng bạn gái nói chuyện và cười đùa. Nét tinh nghich thể hiện trong những trò đùa trẻ con như mọi khi. Lần này thì cô bé cũng không chịu thua kém. 

Tới gầm trưa khi My cầm điện thoại của Hoàng lên chụp ảnh thì bất ngờ có tiếng chuông điện thoại tới. Mà số điện thoại này lại không lưu trong danh bạ. Thực sự chinh hoàng cũng không nghĩ Yến lại gọi cho anh vào lúc này. My bắt máy và có tiếng phụ nữ nói 

" Anh à 3 hôm nữa em ra sân bay để về đó với anh. Em nhớ anh quá,2 năm qua lúc nào em cũng nhớ tới anh." 

My im lặng không nói gì, chỉ có lời độc thoại của cô bé Yến vẫn hồn nhiên nói hết tâm sự. My không tin vào những gì minh nghe thấy. Cô tắt máy trước con mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì của Hoàng. Mặt cô bắt đầu biến sắc.  

Cô chỉ nói thêm một câu " Anh đưa em về được không?" 

Quãng đường về trong sự im lặng và căng thẳng. Hoàng cũng đoán được điều gì đang xảy ra. Anh cảm thấy rất bối rối và không biết phải nói thêm gì nữa. Sớm muộn điều mà anh lo cũng sẽ đến mà. Nhưng lại đúng cái buổi đi chơi ngày hôm nay. 

Dòng đời cứ trôi. Trái đất quay tròn trong quỹ đạo của nó và cuộc sống thì luôn đầy rẫy những cái bất ngờ. Tạo hóa luôn tạo cho con người đầy những sóng gió thăng trầm. Những điều tưởng chừng như rất đời thường xoay quanh cuộc sống sinh viên của My ẩn đằng sau đó là cả một câu chuyện vô cùng phức tạp. Và điều đó lại luôn tồn tại song song với tình cảm và ý chí của con người. Con người có mạnh mẽ thì mới vượt qua được tất cả.  cũng vì thiếu bản lĩnh. Sự mềm yếu và không quyết đoán. Hoàng đã vô tình làm tổn thương trái tim yếu đuối. Nhưng biết làm thê nào được khi dòng đời xô đẩy và con người thì luôn sống theo cái hiện tại, nhất thời quên đi quá khứ và không nghĩ gì những điều xảy đến trong tương lai. Giá như ngày xưa Hoàng quyết định chia tay với Yến và đến với My thì mọi chuyện đã khác. Nhưng chính câu chuyện rắc rối này là do anh tạo ra.  

Sau khi đưa bạn gái tới nhà. anh trở về nhà trọ với tâm trạng không được vui. Chỉ còn 3 hôm nữa là Hoàng ra sân bay Nội Bài đón bạn gái ngày xưa.  

Tối nay là một đêm dài và có mấy con mắt đang thấp thỏm mất ngủ. Hoàng nhấc máy lên và gọi cho My. Nhưng máy cô bận liên tục và đang nói chuyện với ai đó 

Một lúc sau Hoàng nhận được tin nhắn đến. Đó là tin nhắn của My 

" Em nói chuyện với chị ấy rồi. Anh không phải lo cho em đâu. Dù sao hoàn cảnh của chị ấy cũng rất đáng thương mà. Anh đừng làm tổn thương chị ấy" 

trong cái vẻ vừa xúc động và bối rối và không ngờ My lại nói như vậy. Bởi tình yêu thì luôn gắn liền với sự ích kỷ. 

Sau đó Hoàng lại nhận được tin nhắn của Yến: 

" Anh có nhớ cái lần đầu tiên mình gặp nhau ở đâu không? đó là đồng cải quê mình. Quả là một chốn yên bình và đầy màu sắc phải không anh. Em vẫn nhớ anh đã tưng tặng em những bông hoa dại ven đường mà tự tay hái mỗi giờ lên lớp. Ngày ấy em đã ép nó trong cuốn vở mới của minh. Em đã vô tình làm mất. Nhưng cáh hoa này vẫn ép trong tim em. trong kí ức của em và tuổi thơ của mình trên mái trường thật hạnh phúc biết mấy" 

Hoàng thấy nghẹt thở. Anh trùm chăn kín đầu và cảm giác không còn chút không khí nào để thở nữa. Thực sự trong sâu thẳm trái tim vẫn đang bị dằn vặt bởi cái kí ức ngày xưa. Giờ đây anh dang rất xúc động. Hoàng khóc nức nở như một đứa trẻ khi nghĩ về yến. Những gì mà cô phải nếm trải trong suốt 2 năm qua. Bởi con người cô ấy giờ đây đang sống rất có nghi lực. 

Còn đối với My tình yêu 2 năm qua cũng rất êm đềm và đầy kỉ niệm. Mọi chuyên trở nên phức tạp. Cái tình và cái nghĩa luôn tồn tại cùng nhau mà không biết gì là hơn nữa. Chỉ biết trong những trường hợp như vầy con người thường giải quyết một cách cảm tính