Cánh Đen Trên Vai Thiên Thần

Chương 20




Buổi sáng hôm ấy Isik đi loanh quanh khắp nơi tìm thầy thuốc nhưng không có, người trong làng nói mỗi lần muốn chữa bệnh họ đều phải đi một đoạn đường rất xa lên thị trấn. Thực chất vết thương của hai người không quá đáng ngại như ban đầu, chỉ cần cậu và Kasdow yên phận tĩnh dưỡng đừng làm gì ảnh hưởng đến nó thì vết thương sẽ không trở nặng được. Tuy vậy Isik định bụng sẽ chỉ dừng chân nghỉ ngơi tại đây thêm hai ba hôm nữa thôi, rồi sẽ di chuyển đến nơi mà họ gọi là thị trấn để thăm thú nhân giới.

Lúc Isik về căn nhà kia, phía trước cửa đang có một đám đông đứng túm tụm ngó nghiêng. Cậu lấy làm lạ chạy đến gần thì thấy bọn họ đột nhiên tách ra, nhường đường cho một người đàn ông trông vô cùng lôi thôi nhếch nhác, khi gã đi lướt qua Isik còn có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc và hôi thối khủng khiếp. Người dân đứng xung quanh vừa bịt mũi vừa thì thầm bàn tán, rằng kẻ nghiện rượu này lại về đánh vợ đòi tiền đi ăn chơi tiếp rồi, đúng là tên nghiệp chướng làm khổ vợ con mà.

Thì ra gã say xỉn này chính là chồng của người phụ nữ tốt bụng Isik đang ở nhờ, gã ta cả ngày chỉ chìm đắm trong men say chả giúp ích gì cho gia đình, đã vậy cứ mấy hôm lại lục tung nhà cửa lấy tiền đi mua rượu, vợ kiếm được đồng nào là tiêu hết sạch đồng nấy. Isik nhìn cô vợ đang sụt sịt lau nước mắt, cảm thấy cực kỳ phẫn nộ, bảo sao cái nhà này lại nghèo nàn như thế, hóa ra là do kẻ xây người phá.

Isik ngó thấy Kasdow khoanh tay tựa vào cửa, ung dung nhìn cảnh lộn xộn vừa xảy ra như đang xem hài kịch mà ngón tay chẳng thèm nhúc nhích.

"Vì sao ngài không giúp họ?" Cậu lại gần hỏi hắn.

"Giúp cái gì?" Kasdow thờ ơ nói. "Vấn đề của mình thì phải tự giải quyết, ngươi giúp được một lần chứ giúp được cả đời sao?"

Bọn họ chỉ là người qua đường ở lại vài hôm rồi đi, hôm nay xen vào chuyện của vợ chồng người ta có khi lại khiến mọi chuyện thêm tồi tệ, muốn kết thúc vấn đề trừ khi người phụ nữ kia tự vùng dậy đấu tranh cho chính mình. Đạo lý này Isik hiểu, nhưng cậu chẳng thể làm ngơ mọi việc như Kasdow được, người phụ nữ kia quá hiền lành và tốt bụng, cô sẽ tiếp tục cam chịu và vĩnh viễn mắc trong vòng luẩn quẩn đau khổ này.

"Nhưng cũng không thể cứ vậy mà nhìn chứ.."



"Tốt nhất đừng để ta ra tay, không là chỉ có chết người thôi đấy."

"..."

Kasdow nói đúng đến mức Isik không thể đáp lời thêm được, cậu vội chạy đi tìm người phụ nữ kia xem tình hình thế nào. Số tiền sáng nay đã bị gã chồng tệ bạc trấn lột hết, cậu lại đưa thêm cho cô, lo sợ bị chồng lấy mất lần nữa nên cô liền ra chợ mua một đống đồ ăn về tích trữ. Không ngờ đến tối gã ta lò dò về thấy nhà có nhiều thức ăn thì nghĩ rằng cô giấu tiền riêng, vậy nên bắt đầu làm ầm lên đòi tiền. May là lúc này Isik đang ở nhà, đối với con người yếu ớt suốt ngày uống rượu chân đi còn không vững, cậu chỉ cần đẩy một phát đã khiến gã ngã lăn quay ra đất.

"Mày là thằng nào? Liên quan gì đến mày?" Chắc hẳn đến lúc này gã mới phát hiện nhà mình từ đâu xuất hiện một kẻ lạ hoắc, đã thế kẻ đó lại còn đang xen vào chuyện riêng của gia đình mình.

Gã bị đẩy ngã đau trên đất thì gào mồm lên chửi bới ăn vạ, Isik lạnh lùng nhìn xuống, trong ánh mắt không giấu nổi sự khinh bỉ cùng chán ghét, điều này làm cho gã cảm thấy bản thân giống như một con kiến nhỏ bé có thể bị cậu dẫm nát bất cứ lúc nào. Sự uy hiếp cùng sỉ nhục này khiến gã nổi khùng lên, men rượu làm máu nóng tăng cao, gã ta thét to một tiếng rồi lao tới tấn công Isik.

Rầm!

Lần này Isik ra tay mạnh hơn, cậu đánh vào ngực đối phương một chưởng đẩy gã ta văng ra ngoài xô đổ cả hàng rào gỗ. Gã đau đớn co rúm người, cơn say cũng bị đánh cho bay sạch, bấy giờ mới nhận ra Isik quả thật không phải người có thể dây vào.

"Nếu ngươi còn đánh vợ một lần nữa thì đừng trách ta." Isik đanh mặt cảnh cáo, gã ôm ngực vội vã chạy trốn, cũng chẳng biết có để lời nói của cậu vào trong đầu không.

"Lại gây họa rồi." Sau lưng chợt vang lên tiếng tặc lưỡi, Isik quay đầu liền thấy ngài quỷ Kasdow đang nhướn mày nhìn mình. "Chắc ngươi chưa gặp nhiều người xấu nhỉ?"

Isik ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu, đó giờ cậu mới chỉ tiếp xúc với người xấu duy nhất là ngài quỷ đây.

"Loại như vậy hết thuốc chữa rồi, nên giết." Kasdow hất đầu theo hướng gã chồng vừa rời đi.



Isik không tin.

Cậu cho rằng gã ta chỉ là một kẻ yếu đuối mượn rượu làm càn, bị ăn đòn cảnh cáo như vậy sẽ không dám liều lĩnh nữa. Kasdow cũng không tranh cãi thêm, hắn chỉ để lại cho cậu một nụ cười nửa miệng như thể đang chờ đợi trò vui sắp tới mà Isik chính là người đã gây nên.

Hôm sau gã chồng say xỉn kia không hề ló mặt về, cô bé con gái gã không có vẻ gì là buồn bã, ngược lại sự vắng mặt của bố chỉ càng làm bé vui vẻ. Isik không chỉ cho tiền mua thức ăn ngon mà còn giúp đánh đuổi người bố tồi tệ, vậy nên bé cực kỳ yêu thích và sùng bái cậu. Bé như cái đuôi lúc nào cũng bám dính lấy Isik, lôi lôi kéo kéo cậu đi chơi cùng mình. Khả năng ràng buộc của chú ngữ chẳng còn mấy, Kasdow vốn không cần lúc nào cũng kè kè bên Isik, dù vậy cả ngày ở nơi này nhàm chán muốn chết, nên hắn đã lựa chọn đi theo xem Isik làm trò con bò để giải trí đầu óc.

Cuối ngôi làng này có một cây cổ thụ rất to, nghe nói là để người dân cầu nguyện, sức khỏe, tiền tài hay tương lai đều có thể nói ra để thần cây phù hộ cho thành hiện thực. Đa số con người đều có niềm tin mãnh liệt vào thần linh, đây giống như món ăn tinh thần không thể thiếu trong thế giới loài người.

"Cái cây này rất thiêng nhé, nó đã biến điều ước của em trở thành hiện thực." Cô bé hào hứng khoe với Isik.

"Thật hả?" Isik ngạc nhiên hỏi lại.

"Em ước sẽ có người cho mẹ con em đồ ăn ngon, với giúp mẹ không bị đánh nữa." Cô bé cười toe lộ ra nụ cười ngây ngô trong sáng. "Và rồi anh đã xuất hiện!"

Thì ra sự có mặt của cậu ở nơi đây chính là điều mà bé mong muốn, Isik cảm động không thôi, cậu càng cảm thấy những gì mình đã làm là đúng đắn.

"Anh cũng mau ước đi, thần cây sẽ giúp anh." Cô bé giật ống tay áo cậu thúc giục, trẻ con luôn vội vã muốn chia sẻ thứ tốt với người mà chúng yêu quý.

"Được rồi được rồi.." Sẽ chẳng có vị thần cây nào giúp Isik giải quyết nổi những rắc rối mà cậu đang vướng phải, nhưng để không làm cô bé thất vọng, cậu vẫn bắt chước bé chắp hai tay đứng thành khẩn trước cây cổ thụ để cầu nguyện. Isik nghĩ hẳn là cậu nên đưa ra điều ước nào dễ một chút để thần cây còn thực hiện được.



Cậu liếc mắt nhìn Kasdow thì bắt gặp đối phương cũng đang ngó mình, dường như hắn cũng tò mò muốn biết mong ước trong lòng cậu là gì.

Isik mỉm cười với hắn, sau đó cậu khẽ nói.

"Mong cho Isik và Kasdow luôn bình an."

Kasdow ngẩn người.

Hắn cứ nghĩ rằng cậu sẽ ước điều khác, những điều Isik nói nơi đây sẽ đại diện cho tham vọng của cậu. Kasdow đã ở bên Isik đủ lâu để biết rằng cậu nhất định sẽ nói thật trong trường hợp này, đến mặt đen tối nhất trong tâm hồn cậu còn tiết lộ ra rồi thì Isik đâu còn thứ gì muốn giấu diếm nữa. Bởi vậy Kasdow đã chờ mong được nghe thấy điều ước ích kỷ nào đó của đối phương, ví dụ như ước thoát khỏi chú ngữ, ước có thể sống sót, hay thậm chí là trở nên mạnh mẽ hơn để có thêm cơ hội sống sót khi chú ngữ giải trừ.

Không ngờ Isik lại chỉ cầu bình an, không chỉ cho cậu mà cho cả hắn nữa.

Dù rằng Kasdow biết có lẽ Isik cũng như hắn, đã quen với việc coi tính mạng của hắn quan trọng như sinh mạng của chính mình nên mới nói như vậy. Nhưng lần đầu tiên có người không cầu cho hắn chết đi mà lại cầu bình an, Kasdow cảm thấy rất mới mẻ. Trái tim hắn như bị một sợi lông vũ phe phẩy chạm vào, ngưa ngứa, loạn nhịp, khiến hắn chỉ muốn nắm lấy sợi lông kia trong tay không cho quậy phá nữa.

Nhưng hắn lại cũng muốn để sợi lông ấy được tự do bay nhảy, để tiếp tục trêu đùa trái tim hắn, khiến cho nó có những nhịp đập mãnh liệt mà hắn chưa từng trải qua bao giờ..