Ra khỏi cổng trường thì tôi lấy cớ đuổi mấy người bạn đi hết, chỉ còn lại có Lưu Tuấn mà thôi.
- Hôm nay, em ở nhà một mình. Anh có thể... - Tôi ngượng ngùng khó nói được thành lời.
- Được chứ, anh đến nhà em liền, nhanh lên xe anh đèo về. - Nghe tôi nói thế thì anh ta vội vàng kêu xe taxi chở tôi về.
- Thế còn xe đạp của anh và em thì sao?
- Cứ để nó ở trường đi không có ai đâu mà lấy.
Tôi chưa kịp định hình lại thì Lưu Tuấn đã bế tôi lên xe, cảm nhận mùi hương từ con trai mà mình yêu mến, tôi cảm thấy mình hạnh phúc vô bờ. Đôi gò má của tôi không biết từ lúc nào nóng bừng cả lên, trái tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy nó đập nhanh đến nỗi tôi không thể kiểm soát được.
Bầu không khí lúc này cũng bắt đầu ấm dần lên, dù trong xe, điều hoà đang chạy nhưng tôi cảm thấy nóng bỏng vì tình yêu của anh giành cho tôi. Đầu óc tôi cứ mơ hồ, anh ta dịu dàng đưa tay lên trên khuôn mặt tôi, nhịp thở cũng đã chậm dần. Tôi gần như ngồi đó và nín thở, chờ đợi điều gì đó đang tới gần. Hơi thở của cậu ấy đang tiến gần hơn, cả hai như đang cùng hoà chung một nhịp tim và nhịp thở.
Môi cậu ấy lướt nhẹ lên môi tôi, cảm giác tê râm rang khắp cả cơ thể. Dù chỉ chạm nhẹ môi nhưng cái cảm giác đó thật khó tả, có đôi chút khoang khoái nhẹ nhàng.
Ngoài trời có tiếng gió tiếng ồn ào của mọi người nói với nhau, những âm thanh ấy đâu có làm phiền gì đến tôi nữa, giờ này hai tai của tôi chỉ lắng nghe nhịp đập trái tim của tôi và anh thôi. Tôi cũng là một cô gái đầy lý trí nhưng bây giờ lại trống rỗng bởi vì nó lấp đầy hình bóng của anh, tuy tôi không thấy anh nhưng tôi có quyền tưởng tượng hình bóng ấy mãi trong tâm trí của tôi. Cử chỉ nhẹ nhàng, dù chỉ bỗng chốc thoảng qua nhưng chỉ bấy nhiêu đó thôi là đã đủ để lại ấn tượng trong trái tim này.
Nụ hôn ấy sao kết thúc nhẹ nhàng được chứ, chúng tôi bắt đầu hôn sâu hơn nữa và càng cuồng nhiệt, khi mà hết hơi mới thả nhau ra rồi bắt đầu lại hôn tiếp. Truyện Sắc
Đến khi tài xế taxi bảo là đã đến nhà thì tôi mới dừng lại mà bước xuống xe, nhưng mới vừa xuống tôi và anh lại bắt đầu ôm lấy nhau mà trao cho đối một nụ hôn thật sâu.
Anh bế tôi lên một cách nhẹ nhàng, anh vừa hôn tôi vừa bế lên phòng. Hàng xóm có nhìn thì mặc kệ họ, nếu trời đổ mưa thì cũng không ảnh hưởng gì cả.
- Ồ, hình như mẹ nói là sau mới được làm chuyện đó với nhau mà? Hai đứa tiến triển nhanh vậy? Có cần mẹ mua thuốc không?
Nhưng điều bất ngờ luôn diễn ra, không biết từ lúc nào giọng mẹ của tôi lại vang lên ngây bên cạnh tôi và anh phải buông nhau ra, mà điều đáng nói ở đây là tên này đang bế tôi đấy, sao hắn ta đành lòng thả tay nhanh như thế chứ.
- Trời ạ, ui da! Cái mông của tôi, này! Anh đỡ em dậy được không?
Sao mà xui thế? Đang đến lúc cao trào mà bà mẹ của tôi lại xuất hiện phá đám à.
- Ờ... - Lưu Tuấn lúng túng dìu tôi đứng dậy.
- Mấy bữa nay mẹ đi đâu thế? Con nhớ mẹ quá trời luôn á.
Tôi đứng lên nhéo eo của Lưu Tuấn một cái sau đó bước chầm chầm đến bên mẹ của tôi rồi ôm bà vào lòng, mũi của tôi hít lấy hít để mùi hương của bà.
- Con bé này, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra à. Hôn đến nỗi mà nước bọt nó chảy xuống chỗ này lên láng rồi nè. - Mẹ tôi vỗ nhè nhẹ lên bầu ngực của tôi, khiến cho chúng nhảy lên nhảy xuống.
- Mẹ! Người ta nhìn kìa.
Trời đất ơi, bà mẹ tôi bữa nay sao vậy cà? Đây có phải mẹ của mình không ta hay là bà mẹ của nữ chính không não nào đó trong truyện ngôn tình nhỉ?
- Ờ... dạ, thôi con về nha mẹ vợ.
Chắc hắn ta ngại dùm mẹ tôi nên định chuồng về đây mà hừ, đúng là thứ mặt mỏng mà sao không giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà hỏi cưới tôi luôn đi.
- Mẹ có chuyện muốn nói với hai con đây, Lưu Tuấn con vào nhà đi. - Mẹ tôi cười thành tiếng, nụ cười này toát lên vẻ huyền bí khó đoán.
Trời! Không lẽ mẹ tôi định gả con gái của mình đi luôn đó chứ? Nghĩ đến đây tôi lại ngại ngùng úp mặt vào bầu ngực của mẹ tôi, mà công nhận ngực của mẹ tôi bự mà đàn hồi thật đấy.
Hai chúng tôi ngoan ngoãn theo mẹ tôi đến phòng khách, tôi thì cứ ôm mẹ còn Lưu Tuấn thì tôi cảm giác anh ta đang ngồi đối diện với hai mẹ con tôi.
- Mẹ mới vừa nhận được tin nhắn của cô giáo chủ nhiệm, cô ấy nói là dạo này Hứa Nguyệt học tập có chiều hướng đi xuống. Con bé từ mười điểm môn toán mà xuống chín điểm nên mẹ hy vọng Lưu Tuấn có thể đến nhà dạy thêm cho con bé không?
- Dạ chuyện này... - Lưu Tuấn hình như bất ngờ với đề nghị của mẹ tôi anh ta do dự đều gì đó.
- Tất nhiên Lưu Tuấn đồng ý rồi mẹ, ngày mai bắt đầu dạy học cho con luôn nha?
Tôi hấp tấp nói dùm Lưu Tuấn liền, cơ hội như thế này sao mà bỏ qua được chứ, mẹ đang tạo điều kiện cho chúng tôi mà ngu gì mà không đồng ý được.
- Thế à, nhưng mà mẹ đã lỡ mời thêm một người nữa dạy thêm môn Tiếng Anh cho con rồi. Mẹ suy nghĩ kỹ rồi để tránh tình trạng hai con ăn cơm trước kẻng thì sẽ sắp xếp cho Hứa Nguyệt cùng học hai môn trong vòng một giờ - Mẹ cười hì hì, vuốt ve mái tóc dài của tôi.
- Ơ, mẹ mời thêm ai vậy? - Tôi phụng phịu đôi má của mình giận dỗi hỏi mẹ của mình.
- Ừ, anh chàng học bá Trần Hữu Phong.