Canh Bạc Hôn Nhân 2

Chương 85: Mẹ ơi




Bác Tuấn đưa Lệ Thu về đến nhà vào lúc hoàng hôn nên cô nhìn thấy đồi trà hai bên đường dẫn vào nhà là màu xanh đen cùng với ánh mặt trời vàng óng chiếu vào thật đẹp ,cô đưa đầu ra ngoài cửa xe hít một hơi thật sâu nói :

- Nơi này thích thật , hai bác thật biết hưởng thụ những tinh túy của thiên nhiên đấy ạ .

Bác Tuấn nhìn cô gái mới khi nãy vì bị đau mà mặt hơi nhăn nhó vậy mà giờ đây chỉ cần nhìn thấy đồi trà thì đã có sự thay đổi rõ rệt cười nhiều hơn và có vẻ cô gái đã thích nông trại này rồi nên bác nói :

- Ở đây ban ngày sẽ có người đến làm thuê thì nhộn nhịp hơn còn chiều như thế này họ sẽ về nhà và nơi đây chỉ còn hai vợ chồng già thôi nếu như cháu ở đây thử thấy hợp có thể ở lại và làm thuê cho hai bác luôn cũng được .

Lệ Thu rất vui khi nghe được lời mời từ bác Tuấn bởi cô từ nhỏ đã chẳng có việc gì mà không làm qua nên cô sẽ cố gắng học hỏi và biểu hiện thật tốt , như vậy công việc để kiếm tiền nuôi bản thân đã không còn là vấn đề lớn đối với cuộc sống của cô sau này nên cô lễ phép nói :

- Dạ cháu cám ơn bác .

Khi bác Tuấn lái xe dừng lại trước cửa ngôi biệt thự màu trắng thì Lệ Thu cảm thán nói với bác :

- Bác ơi ! Biệt thự to và đẹp như thế này mà có mỗi hai bác ở thôi ạ ?

Trước câu nói ngô nghê của Lệ Thu bác Tuấn lắc đầu cười nói :

- Chẳng phải bây giờ biệt thự này đang đón chào cháu tới ở còn gì ?

Lệ Thu chỉ biết cười trừ nói :" Dạ " sau khi bước xuống xe Lệ Thu đưa mắt nhìn xung quanh mà trong lòng đầy háo hức muốn được đi khám phá xung quanh thì nghe tiếng bác Tuấn gọi :

- Cháu mau vào nhà đi còn đứng ngẩn ra đấy làm gì ?

Lệ Thu vội bước đi ngay sau bác Tuấn để vào trong mà bác Tuấn vào nhà cất tiếng gọi đầy ấm áp :

-Tú Trinh ơi ! Anh đã về rồi, em mau ra đây nhà mình có khách này .



Khoảnh khắc khi bác Tuấn gọi tên Tú Trinh thì hai tai Lệ Thu ù đi vì cái tên này kể từ khi cô có trí khôn đã nghe và tập gọi rất nhiều lần cho đến khi cô lên mười tuổi thì đã không còn được gọi nữa , mà chỉ cô gọi tên :" Tú Trinh " trong cơn mơ mà thôi bởi Tú Trinh là tên của người mẹ mà cô yêu thương nhất .Lệ Thu đứng khựng lại miệng mấp máy hỏi bác Tuấn :

-Bác ơi ! Bác vừa gọi tên Tú Trinh đúng không ạ ?

Bác Tuấn gật đầu nói :

- Đúng rồi cháu , vợ của bác tên là Tú Trinh khi nãy bác gọi điện thoại về có thông báo sẽ đưa cháu về nên bà ấy nói sẽ nấu một bữa thịnh soạn để tiếp đãi nạn nhân của vụ tai nạn do bác gây ra coi như là để cám ơn cháu đã không truy cứu .

Tất cả đồ dùng trong nhà rất đẹp và sang trọng nhưng Lệ Thu lại không để chúng vào trong mắt mà quan sát phòng khách xem vợ của bác Tuấn cũng tên Tú Trinh kia có phải là mẹ của cô hay không ? Bởi dù có là trong mơ thì Lệ Thu cũng muốn được gặp mẹ của mình nhưng khi tỉnh giấc rồi cô ngồi bật dậy thất vọng với cuộc sống hiện tại đầy những vất vả lo toan , ở trên đời này người có mẹ là sướng nhất nhưng vì hoàn cảnh gia đình cô quá khác biệt nên hai chị em cô phải sống cùng ông ba rượu chè , cờ bạc về sau còn đưa hai chị em cô đi tha phương cầu thực và giao trứng cho ác khi ba cô lấy Xảo Trúc làm mẹ kế . Cũng may mà mẹ kế Xảo Trúc rất ham tiền chỉ khi nào hai chị em cô không đưa đủ số tiền bà ta quy định thì mới bị ăn đòn và mỗi lần bị hành hạ như vậy Lệ Thu luôn lấy thân mình ra che chở cho em Lệ Nam và miệng thì lẩm bẩm gọi : " Mẹ ơi ....mẹ ơi ...".Lệ Thu gọi mẹ giống như một câu thần chú để mỗi lần Xảo Trúc hạ roi xuống thân xác cô không cảm thấy quá đau đớn .

Lệ Thu cứ vậy chìm trong suy nghĩ nhớ lại những chuyện xảy ra lúc nhỏ mà nước mắt cô đã lăn dài trên má từ lúc nào không hay ? Đúng lúc này có giọng nói ấm áp vang lên :

- Anh đã về rồi đấy à , còn cô gái bị anh va quyệt đâu anh cho em gặp cô ấy với chứ nghe qua điện thoại anh khen cô gái lễ phép và rất hiểu chuyện khiến em hiếu kì ở nhà nâú cơm mà cứ hồi hộp háo hức chờ đợi hai người về ấy .

Vợ của bác Tuấn đon đả đi ra trên tay còn bưng hai ly sinh tố bơ khi vừa nhìn thấy chồng thì vui vẻ mỉm cười đầy hạnh phúc thì bác Tuấn đi đến bên cạnh Lệ Thu nói :

- Giới thiệu với em đây là Lệ Thu là cô gái em muốn gặp mà suốt đoạn đường chạy xe về đây em gọi điện thoại liên tục để hỏi xem anh cùng cô ấy đã về tới đâu rồi này .

Khi vợ bác Tuấn nghe thấy chồng mình giới thiệu cô gái tên Lệ Thu thì bác ấy như chết đứng không tin vào mắt của mình mà đã làm rơi khay bưng hai ly sinh tố bơ miệng lắp bắp gọi :

- Lệ Thu ....Lệ Thu con gái của mẹ .

Mẹ Tú Trinh không ngờ được rằng sẽ được gặp con gái trong hoàn cảnh này vì quá xúc động mà nước mắt cứ vậy trào ra làm nhoè đi tầm nhìn của mẹ , mẹ cũng không điều khiển được hành động của mình bước đến trước mặt Lệ đưa tay ra muốn ôm chầm lấy con gái nhưng Lệ Thu lúc này lại đưa tay ra ngăn cản mẹ nói :

- Chúng ta có quen biết nhau sao ?