Canh Bạc Hôn Nhân 2

Chương 61: Cô Ba đến làm loạn




Hai tháng sau .

Kể từ hôm đi tắm biển về cũng đã hai tháng trôi qua mà Lệ Thu vẫn làm công việc chăm sóc Vũ An và dọn dẹp nhà cửa còn Vũ Nguyên thì đến công ty từ sáng sớm cho đến chín , mười giờ tối mới trở về nhà còn ngày nghỉ cuối tuần thì anh nói đi câu cá cùng bạn bè vì vậy mà hai người họ rất ít khi chạm mặt nhau nhưng không ai biết rằng mỗi khi đi làm về muộn Vũ Nguyên đều nhẹ nhàng đi vào phòng của Lệ Thu để nhìn xem con gái lớn tiện thể nhìn qua cô bảo mẫu luôn vì ấn tượng của cô khi mặc bikini thật nóng bỏng đến nỗi khi đi ngủ anh còn mơ nhìn thấy cô .Hôm nay là chủ nhật Vũ Nguyên đang định rời nhà thì bị mẹ giữ lại nói :

- Cả tuần mới có một ngày nghỉ mà sao con không ở nhà chơi với hai đứa nhỏ cứ trốn đi tìm vui vẻ một mình vậy hả? Lệ Thu bị sốt mấy bữa nay mà con bé không dám hé răng kêu ca vẫn làm đủ hết mọi việc không có thời gian nằm nghỉ luôn kìa thôi nay con ở nhà trông Vũ An phụ cô ấy có được không ?

Nghe mẹ nói xong Vũ Nguyên cũng thấy mình hơi vô tâm nên quyết định không ra ngoài nữa cất đồ đi câu cá vào rồi nói :

- Vậy nay con sẽ ở nhà .

Thật ra Lệ Thu cũng chỉ bị sốt nhẹ thôi nhưng mẹ anh thấy anh kể từ hôm đi tắm biển về con trai như biến thành người khác cứ lạnh lùng ít nói chuyện , còn việc con cái thì giao hoàn toàn cho Lệ Thu nên mẹ anh nghĩ nếu cứ để tình hình này tiếp tục như vậy thì ngôi nhà này sẽ thành nhà trọ của con trai . Vũ Nguyên đi đi lại lại trước cửa phòng của Lệ Thu muốn đi vào xem Vũ An đã ngủ dậy chưa để bế con gái ra ngoài chơi với anh nhưng lại ngại chạm mặt Lệ Thu nhưng cuối cùng anh vẫn quyết định mở cánh cửa ra và đi vào trong .

Anh bước đến bên giường thấy Vũ An đã dậy và đang nằm chơi với con gấu của mình nên anh nhẹ nhàng đưa hai tay bế con gái rời giường nhưng anh chưa rời đi ngay mà thử đặt tay lên trán của Lệ Thu xem cô còn sốt không ? Khi bàn tay của anh đặt lên trán của cô thì bất ngờ Lệ Thu mở mắt ra nhìn vậy là bốn mắt nhìn nhau trong vài giây ngắn ngủi nhưng hai người họ lại thấy ngượng ngùng ,Vũ Nguyên không muốn bị cô nói khó nên nói :

-Tôi nghe mẹ nói cô bị sốt nên tôi mới vào xem cô trông được Vũ An không để tôi còn biết được tính .

Câu nói của anh để lấp lửng qua tai Lệ Thu nghe ra được anh có quan tâm cô thì trong lòng bỗng vui lâng lâng lạ thường nhưng cô không dám biểu lộ ra cho anh biết nên giọng hơi khó chịu nói :

- Tôi đã hết sốt rồi ,anh yên tâm tôi sẽ hoàn thành công việc của mình, còn giờ thì anh có thể ra ngoài để tôi còn vệ sinh cá nhân không ?

Vũ Nguyên nhận ra mình đúng là hơi thất lễ khi đứng cạnh giường của cô đã vậy còn nhìn chằm chằm vào một cô gái vừa ngủ dậy tóc tai bù xù ,quần áo thì xộc xệch mà nói đến quần áo anh mới nhìn cô thêm một lần nữa rồi nói :

- Đồ ngủ của cô cũng bá đạo đấy còn hình Doraemon mới chịu .

Lệ Thu lườm anh vùng vằng nói lại :

- Có gì đâu mà lạ khi tâm hồn tôi là trẻ thơ hử? Với lại đây là đồ ngủ nhóm của tôi với Vũ Khang và Vũ An mà ,đúng là chú già lạc hậu không biết gì về trào lưu của giới trẻ bây giờ .

Vũ Nguyên bị cô nói cho không chống đỡ nổi nên chỉ đành ngậm ngùi bế con gái đi ra ngoài vừa đúng lúc cô Ba cùng con gái cô ấy đến nhà , Vũ Nguyên vì là cháu rể mà cũng kể từ ngày Thanh Loan mất đến giờ mới thấy họ hàng của bên vợ đến nhà mình không biết có chuyện gì không ? Anh lịch sự mời cô Ba cùng con gái cô ấy vào phòng khách ngồi rồi gọi cả mẹ anh ra để xem họ đến đây có mục đích gì .



Cô Ba vừa thấy bác Phương thì đã tu lên khóc kể nể :

- Chị sui ơi ! Sao số cháu gái tôi lại khổ như vậy chị ơi , có nhà cao cửa rộng có chồng và mẹ chồng hết mực yêu thương không ở mà lại nằm dưới nấm mồ lạnh lẽo kia chị sui ơi .

Bác Phương thấy cô Ba quá xúc động nên an ủi nói :

- Gia đình chúng tôi rất thương Thanh Loan , không một giây phút nào mà chúng tôi không nhớ đến con bé nhưng giờ số phận con bé ngắn quá mà chúng ta cho dù đau lòng vẫn phải sống để lo cho hai con của Thanh Loan để con bé ra đi được thanh thản , cô Ba cũng đừng quá đau buồn nữa.

Cô Ba nghe ẹ chồng của cháu gái nói vậy thì lại càng khóc to hơn rồi kể nể thêm :

- Chúng tôi cũng biết người chết thì không sống lại được nhưng chị có biết không Thanh Loan ở với gia đình tôi từ nhỏ do một tay tôi chăm sóc con bé cho nên kể từ khi lấy chồng con bé hàng tháng đều gửi tiền về để phụ tôi nuôi các em ăn học, vậy mà giờ nó mất đi chẳng ai quan tâm đến gia đình tôi nữa ....ôi tôi đau lòng quá ,cháu gái của tôi .

Bác Phương nhìn qua con trai đang ngồi ngay bên cạnh mà mặt nó đã nhăn nhó bởi chỉ cần qua câu nói thì hai người đều hiểu cô Ba đến đây là để vòi tiền chứ cũng chẳng thương xót gì Thanh Loan đâu ,khi Thanh Loan còn sống cô đã nói rõ về việc mình ở nhà cô Ba khi ba mẹ không còn nhưng cuộc sống ăn nhờ ở đậu chẳng bao giờ là tốt khi cô ấy phải làm tất cả việc nhà và còn phải đi làm thuê để đưa tiền về cho cô Ba .Khi Thanh Loan lấy Vũ Nguyên cứ tưởng rằng cuộc đời cô có thể thoát khỏi người cô hám tiền thì cô Ba lại tìm đến với lí do cô phải trả ơn nên hàng tháng Lệ Thu phải gửi tiền về cho nhà cô Ba .Vũ Nguyên biết loại người như cô Ba chỉ cần tiền nên nói :

- Vậy bây giờ cô Ba muốn cháu đưa bao nhiêu tiền ?

Cô Ba quay qua cười đắc ý với con gái đi cùng nói :

- Trước đây mỗi tháng Thanh Loan đưa cho tôi mười triệu nhưng bây giờ nhà cô đang cần gấp năm trăm triệu nên cháu đưa gộp một lần này thôi rồi từ nay chúng tôi sẽ không làm phiền gia đình cháu nữa , với lại cháu sắp xếp cho con gái cô vào công ty cháu làm thư kí cho cháu luôn cháu thấy có được không ? .

Hai mẹ con Vũ Nguyên bị doạ cho giật mình vì người cô này của Thanh Loan cũng thật có lòng tham đến xin tiền mà giống như đi đòi nợ ấy đã vậy mở miệng ra là đòi năm trăm triệu càng nghĩ số của Thanh Loan cũng thật quá hẩm hiu mà. Vũ Nguyên nhếch mép cười nói :

- Cháu e là không thể đáp ứng hai yêu cầu này của cô Ba được .

Cô Ba vừa nghe Vũ Nguyên không làm theo yêu cầu của bà ta thì lại tu lên vừa khóc vừa kể nể tiếp :

- Hức cháu gái của cô sao lại đáng thương như vậy ,cháu ở trên trời cao hãy nhìn xuống mà xem chồng cháu đối xử với cô như thế nào này ,sao cháu rể có thể bạc tình bạc nghĩa như vậy kia chứ ?