Canh Bạc Hôn Nhân 2

Chương 55: Gia đình bốn người




Từ nhỏ cho đến hiện tại Lệ Thu chưa từng được mặc váy nên cô khá hứng thú với cái váy lần trước mình đã mua nên quyết định sẽ mặc trong buổi chiều hôm nay , cô nhìn mình trong gương nở một nụ cười lòng đầy háo hức vì chẳng ai lại không muốn mình được mặc đẹp và được mọi người khen ngợi .Mặc dù cái váy này có tay và chiều dài tới mắt cá nhưng cô vẫn cảm thấy nó hơi phóng khoáng nên định sẽ cởi ra để mặc quần zin với áo thun thì ở ngoài phòng có tiếng của Vũ Nguyên nói :

- Con mau vào phòng tắm trước để ba soạn quần áo khô cho con rồi ba vào tắm cho con luôn...con nhanh vào đi có ướt hết sàn nhà bây giờ .

Lệ Thu nghe thấy tiếng của hai ba con thì lại luống cuống lo lắng vì cô đang mặc váy còn chưa kịp thay ra nhưng khi Vũ Khang đi vào phòng tắm nhìn thấy cô thì miệng : " Oà " lên một tiếng đầy ngạc nhiên rồi nói :

- Cô Lệ Thu xinh quá .

Lệ Thu được Vũ Khang khen mà xấu hổ nói :

- Cô đang tính thay váy này ra vì cô thấy cứ kì kì sao á.

Vũ Khang vội nắm tay kéo cô đi ra khỏi phòng tắm gọi :

- Ba ơi ! Ba xem cô mặc váy này đẹp đúng không ạ ? Ba mau khen cô Lệ Thu đẹp có không cô đi thay váy này ra đấy .

Vũ Nguyên đang lấy đồ khô cho con trai thì quay ra nhìn mà lúc này trước mắt anh Lệ Thu như biến thành một cô gái rất khác thường ngày vì bình thường ở nhà cô chỉ toàn mặc đồ bộ thun rộng rộng nhưng không ngờ hôm nay cô chỉ cần mặc một cái váy suông dài mà lại như biến thành một người khác khiến anh đứng ngẩn người nhìn cô không chớp mắt mà Vũ Khang không nhận được câu trả lời của ba thì lại nói tiếp :

- Ba ơi ! Ba mau khen cô đẹp nhanh lên ạ .



Lệ Thu lúc này cũng bị Vũ Khang làm cho ngượng chín cả mặt lên hơi cúi đầu xuống không dám nhìn anh mà anh bị con trai nhắc nhở thì cũng nhận ra mình ngẩn người nhìn cô hơi lâu nên lấp lửng nói :

- Cô....cô mặc váy này đẹp nhìn tươi trẻ lắm .

Vũ Khang chỉ chờ lời khẳng định của ba nữa là nói ra kết luận của mình :

- Đấy ! Ba cháu cũng khen cô mặc váy này đẹp rồi thì cô hãy mặc yên như vậy để lát chúng ta sẽ đi ăn tối luôn.

Lệ Thu nghe Vũ Khang nói xong thì hai má bất giác đỏ ửng lên xấu hổ nhưng vì đang trong phòng nghỉ của khách sạn thì cô chẳng biết phải đi đâu lánh mặt nên chỉ đành đi đến vali lấy quần áo để lát Vũ An dậy cô còn tắm cho cô bé nữa .

Sáu giờ tối , trên bàn ăn là những món ăn đặc biệt do khách sạn chuẩn bị trong khi Lệ Thu giúp Vũ Khang ăn món mì Ý còn Vũ Nguyên bế con gái nhỏ thì có một thợ chụp hình đến nói :

- Tôi có thể chụp một tấm hình để dành tặng cho gia đình của mình không ?

Vũ Nguyên nhìn Lệ Thu thấy cô không phản ứng gì thì gật đầu đồng ý để cho thợ chụp ảnh chụp một tấm hình gia đình bốn người ,chụp xong có ảnh luôn liền đưa cho Vũ Nguyên rồi tấm tắc khen :

- Gia đình anh chị thật đẹp ,tôi là thợ chụp hình ở khu nghỉ mát này cũng vài năm rồi nhưng chưa chụp được một tấm hình ưng ý như tấm này ,chúc gia đình ta có một bữa tối ngon miệng và luôn luôn giữ được hạnh phúc như hiện tại ,tôi xin phép .

Lệ Thu nghe hai chữ :" Gia đình" mà trong lòng đầy những cảm xúc phức tạp , bởi với cô hai chữ ấy thật quá xa xỉ nhưng cô cũng muốn một chút gì đó làm kỉ niệm nếu như có một ngày nào đó cô phải rời khỏi gia đình của anh nên nói :

- Anh có thể cho tôi giữ tấm hình này không ?



Vũ Nguyên liền đưa tấm hình cho Lệ Thu còn không quên trêu chọc cô :

- Trong tấm hình này có bốn người thì ba bố con tôi chiếm hết trọng tâm rồi vậy là cô vì đều thích ba bố con chúng tôi nên muốn giữ tấm hình này sao ?

Lệ Thu cầm tấm hình trên tay đưa mắt lườm anh nói :

- Tôi chỉ là thích hai bạn nhỏ đáng yêu này thôi chứ còn anh thì còn lâu nha ở đó mà thích với chẳng không .

Lệ Thu nói xong đưa miếng thịt bò vào miệng ăn ngon lành mặc kệ Vũ Nguyên đang nhìn cô với ánh mắt đầy thú vị, sau khi ăn xong theo lời đề nghị của Vũ Nguyên liền đưa hai đứa nhỏ đi dạo thì gặp một người đàn ông gọi với lại :

- Vũ Nguyên phải không ? Tôi là Khải Uy đây bạn có nhớ không ?

Vũ Nguyên nhìn người đàn ông kia một lúc như chợt nhớ ra liền đi đến bắt tay với anh ta và nói :

- Tất nhiên là tôi nhớ bạn rồi vì chúng ta học chung bốn năm cấp hai mà , nhưng lên cấp ba thì gia đình bạn chuyển đi nơi khác sinh sống mới đó mà đã mười năm năm rồi .

Sau khi hai người họ nhận bạn xong thì Khải Uy nhìn về phía Lệ Thu và hai đứa trẻ nói :

- Kia là vợ con của bạn sao ? Hai đứa nhỏ đáng yêu quá ,con trai thì giống ba mà con gái thì giống mẹ gia đình của bạn thật tuyệt .