Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 732: Không dễ xuống tay: Diệp Thu và Yến Thanh Phong (Hạ)




Diệp Thu bây giờ mới hiểu vì sao huấn luyện tam khuyển còn phải chuyên huấn luyện sĩ quan gì đó. Hắn đánh nhau mấy lần với Ngân Nhãn hơn nữa còn tự tay giết chết một giáo quan. Nhưng thực lực của hai người đó so với chiến thần chắc chắn không phải đối thủ cùng đẳng cấp. Hai người chưa tới, khí thế tới trước, khí thế phác thiên ấy đè nén khiến người ta không thở nổi.

Thế này so với sát khí còn cao minh hơn.

Là sát thủ bình thường, thân công hoặc nhiều hoặc ít đều có sát khí.

Ngay cả đồ tể giết lợn hằng ngày tích lũy lại dưới thân cũng có sái khí.

Nhưng thế lại khác. Diệp Thu từng gặp rất nhiều cao thủ nhưng người dựa thế tạo áp lực đúng là đã ít càng ít hơn.

Đây cũng là nguyên nhân hắn và Tiểu Bạch mới tiếp xúc đã cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng cả lên.

Chiến Thần cao tới hai mét tư, cơ thể lại vô cùng rắn chắc to lớn. Mặc một chiếc áo gió ngoại cỡ, cả người giống như một tòa thành di động, lại khiến người ta cảm thấy cái tên thật ra rất giống với chiến thần trong thần thoại Bắc Âu.

Hắn hành động rồi.

Tay kẹp xì gà đi lên vài bước, sau đó từ cao nhìn xuống quan sát Diệp Thu, sau đó giơ tay ra nói với hắn: "Anh là một cao thủ"

"Anh cũng không yếu" Diệp Thu không hề yếu thế đối mặt với hắn, giơ tay bắt tay hắn.

Bây giờ hắn hiểu rõ vì sao khi điều tra tư liệu ba đại giáo quan, tư liệu của hai người khác mặc dù bí mật nhưng cũng không phải không có manh mối có thể tìm ra, còn người này lại giống như từ trước tới nay chưa từng xuất hiện, vô cùng thần bí.

Nếu hắn muốn ẩn mình, ngươi bình thường đúng là khó có thể tìm được tung tích của hắn.

Một khối lực lớn đánh tới, là thăm dò sơ bộ của chiến thần.

Một cao thủ có thể đoán ra thực lực của người khác qua cách dùng lực.

Diệp Thu ung dung thản nhiên bắt trở lại, hai người bắt đầu đấu ám lực, giống như hai đứa trẻ không hiểu chuyện.

Xích!

Bàn tay hai người như thiêu đốt, một làn khói trắng nhàn nhạt bốc lên, mà mặt hai người vẫn thản nhiên, giống như hoàn toàn không có cảm giác khác thường này.

"Chú Thiết Nhĩ, Diệp Thu, lãnh chúa đại nhân vẫn đợi ở trong" Ngân Nhãn sợ hai người bùng nổ hỏa khí, vội vàng khuyên giải.

Chiến thần nhìn Ngân Nhãn một cái, cuối cùng buông lỏng tay Diệp Thu nói: "Lần đầu tiên nhìn thấy Ngân Nhãn lo lắng cho một người đàn ông, tói vẫn phải nể mặt cô ấy."

"Chú Thiết Nhĩ, Diệp Thu là bạn cháu" Ngân Nhân tức giận nói, mặt lại đỏ bừng.

Chiến thần vỗ vỗ vai Diệp Thu nói: "Yên tâm đi, mặc dù cậu giết chết rất nhiều người, nhưng tôi không có ý định báo thù thay họ, vì nếu họ lựa chọn trở thành sát thủ quang vinh này, quỹ đạo cuộc đời họ chẳng qua chỉ là hai loại, giết người hoặc bị người giết."

"Ha ha, không đánh không quen biết" Diệp Thu cười nói, thầm nghĩ, ngươi không tìm ta báo thù là điều tốt nhất, không ai muốn vô duyên vô cớ có thêm một đối thủ lớn mạnh như vậy.

Diệp Thu cảm giác được sự lớn mạnh của hăn, lớn mạnh không thua kém Thiên Diệp Huân, tới mức Diệp Thu suy đoán hắn cũng là người dị năng có năng lực nào đó.

"Đúng vậy, không đánh không quen biết" Chiến Thần nói "Nếu có cơ bội, tôi rất muốn đánh với cậu một trận, lâu rồi tôi không có khát vọng chiến đấu như vậy, đối thủ quá yếu khiến con người ta mất đi hứng thú chiến đấu".

Ặc "Có thời gian rồi nói sau" Diệp Thu hối hận khi nói ra những lời như thế. Từ ánh mắt nóng

rực khi người đàn ông này nhìn mình, hắn biết được hắn là võ si giống như một tên điên.

Đánh nhau với võ si khiến người ta đau đầu nhất đó là đánh lâu dài một trận không chết không thôi. Mẩy nắm trước Diệp Thu trải qua một trận đại chiến với kẻ điên ở Trọng kiếm môn, kết quả chỉ thắng được hắn nửa chiêu, vì nửa chiêu này mà ba năm sau hắn lại đuổi tới Tô Hàng.

Hơn nữa cho tới bây giờ hắn vẫn thỉnh thoảng kéo Diệp Thu ra đánh một trận.

Lần tới Tô Hàng, Diệp thu không chạy thoát khỏi vận mệnh làm kẻ luyện cùng.

Dưới sự dẫn đường của Ngân Nhãn, một đoàn người vào trong đại sảnh tinh xảo xa hoa của biệt thự.

Diệp Thu biết Ngân Nhãn là người Pháp. Người Pháp theo đuổi cuộc sống hoàn mỹ. Mặc dù biệt thự này mua tạm thời nhưng bố trí lắp đặt bên trong vẫn phức tạp khí phái giống như một quý phu nhân trang phục lộng lẫy tiếp đón khách.

Một ông già tóc thưa ngồi trên sofa, ông mặc áo choàng màu trắng đang nằm chợp mắt trên sofa. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Ông có vẻ quá già rồi, gò má hõm sâu, lông mi trắng không nhiều lắm, mấy sợi tóc dán chặt trên da đầu được người ta vuốt cho làm rối loạn, hiện ra da thịt bủng nhủng và khô héo, gương mặt chứa đầy vòng quay của năm tháng, người như thế này có vẻ không có bất cứ nguy hiểm nào, cho dù một trận gió thổi tới cũng có thể thổi ngã ông vậy.

Nhưng ông lại là lãnh chúa của numberone - tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới.

Trong nháy mắt Diệp Thu bước vào cửa, ánh mắt ông già mở ra, đồng thời con mắt màu xanh da trời chỉ nhìn có vẻ đục ngầu "Lãnh chúa đại nhân chào đón ngài tới Hong Kong." Diệp Thu cười nói.

Ông già đứng dậy bắt tay Diệp Thu theo phép tắc của Trung Quốc. Lần này không phải là cố ý thăm dò sức mạnh của Diệp Thu, vì tay ông mềm nhũn nhẹ nhàng. Nếu không phải Diệp Thu tới, tay ông hoàn toàn giống như không nhắc lên nổi.

"Diệp Thu, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi" Lãnh chúa cười cười rất hòa nhã.

"Còn phải cảm ơn lãnh chúa đại nhân đã trợ giúp tôi báo thù" Diệp Thu cười nói. Hắn có thể có được tư liệu cơ mật đó là Ngân Nhãn đưa cho hắn. Nhưng không có ý của lãnh chúa, e là Ngân Nhãn cũng rất khó có được những tài liệu đó.

"Đối với chuyện của cha cậu, ta cũng là sau này mới biết. Ta vãn phải nói lời xin lỗi vì chuyện này" Ông giá cúi đầu với Diệp Thu "Mong cậu hiểu cho, là mội kẻ giết người không có lập trường?".

"Tôi hiểu" Diệp Thu nói, theo lý mà nói, tổ chức sát thủ numberone cũng có phần ám muội trong cái chết của cha mình. Nhưng sau khi Yến Thanh Phong chết, ý báo thù trong Diệp Thu cũng phai mờ dần.

Nếu luận nhìn thế giới này với ánh mắt thù hận, rất có thể sẽ rất tầm thường. Lợi ích của việc trở thành đồng minh với tổ chức Numberone vượt xa so với trở thành đối thủ.

Nói thật, những năm nay hoành hành sợ hãi tới không muốn sống. Nếu không cần thiết, không ai muôn kết thù với một đám sát thủ giết người không chớp mắt.

Đề phòng đuợc nhất thời chứ bạn không thể phòng cả đời được.

"Nhưng, lãnh chúa đại nhân, câu nói này lại khiến tối lo lắng không yên. Nếu sát thủ không có lập trường, vậy thì lần này chúng ta gặp nhau chẳng phải là vô vị sao?"

"Nhưng, ta tin vào tình bạn của hai người" Lãnh chúa đại nhân chỉ Ngân Nhãn nói.

"Numberone cuối cùng cũng phải phó thác cho nó, sau này nó muốn đi trên con đường thế nào đó là vấn đề của nó rồi."

Nói chuyện lâu với lãnh chúa đại nhân, thậm chí Diệp Thu còn ở lại thưởng thức bữa tiệc cá muối mỹ vị của Pháp.

Ngân Nhẫn đưa Diệp Thu ra cổng biệt thự, Tiểu Bạch theo xa xa phía sau.

"Chúng tôi nhận được tin, Mitsui Viêm sẽ theo đoàn khảo sát thương vụ tới Hong Kong". Ngân Nhãn nói, họ là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới. Nếu muốn có được tin tức về chuyện gì đó đều đơn giản hơn bất cứ ai thậm chí có lúc, họ còn sống chuyên vào bán tin tức "Ồ vậy sao?" Diệp Thu nhíu mày "Cuối cùng hắn cũng tới rồi".

Đây quả là tin tốt, Mitsui Viêm tới Hong Kong , thế không phải Chủy Biển Niết Viên mặc mình xử trí sao?

"Mặc dù hắn có tiếng xấu ở NB, nhưng bản thân hắn là một người vô cùng kiêu ngạo".

"Cách của anh chính là đâm vào chỗ yếu của hắn khiển hắn tổn thương lòng tự trọng." Ngân Nhãn cười cười, có lẽ bất cứ người đàn ông nào gặp phải chuyện thế này đều không giữ được lý trí. "Cô có kế hoạch gì không?" Diệp Thu hỏi.

"Tôi sẽ toàn lực trợ giúp anh" Ngân Nhãn nói "Nhưng có chuyện tôi phải nhắc nhở anh, nếu anh cho rằng Mitsui tới Hong Kong để mặc bị hại, thì quá coi thường hắn rồi, hắn xảo quyệt lại sợ chết, lần này tới Hong Kong, hắn mang thân phận đoàn trưởng đoàn khảo sát thương vụ. Đi cùng không chỉ có cấp cao của công ty Tam Linh, mà còn có nhân viên chính phủ NB, vì tính đặc thù của họ, bên Hong Kong cũng trang bị nhân viên cảnh vụ đảm bảo sự an toàn của họ".

"Còn nữa, đứng trên lập trường của anh, anh nên hiểu, nếu Mitsui xảy ra chuyện ở Hong Kong, e là rất nhiều người Hong Kong sẽ bị liên lụy, thậm chí chính phủ Hoa Hạ cũng sẽ bị liên lụy vào tai họa này".

Diệp Thu xua xua tay nói: "Những vấn đề này đều có thể giải quyết, bên cạnh hắn có những cao thủ nào?"

"Cận vệ Suzuki của hắn, còn có cả một đội Ninja Giáp hạ lưu. Tất nhiên đó chỉ là lực lượng bề ngoài chúng ta biết".

Diệp Thu vẻ mặt kinh ngạc chửi: "Tên khốn này dẫn theo nhiều người như thế làm gì? Lẽ nào hắn muốn tới Hong Kong đại khai sát giới sao?"

"Cho nên nói hắn là một người vô cùng sợ chết" Ngân Nhãn nhìn Diệp Thu sắc mặt giận dữ khẽ cười nói.

Người đàn ông này có lúc lại giống như đứa trẻ.

Mặc dù Diệp Thu gửi đơn từ chức đội trưởng tiểu đội Tử La Lan lên quân đội, nhưng quân đội vẫn chưa chính thức phê chuẩn, hắn vẫn phải đảm nhận chức vụ này, hơn nữa Diệp Thu còn đảm nhiệm chức vụ đội trưởng tiểu đội Lôi Đình. Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể tiếp tục xứ lý sự vụ của thiên giới ở Hong Kong.

Cũng may hắn vẫn đảm nhiệm chức vụ này, như thế hắn có thể tiếp tục điều dùng người của tiểu đội Sấm Sét.

Từ biệt Ngân Nhãn, Diệp Thu dẫn Tiểu Bạch rời khỏi.

Nhìn Tiểu Bạch ngồi trên ghế lái chăm chú lái xe Diệp Thu cười hỏi "Gần đây có liên lạc với Long Nữ không? Cô ấy chắc vẫn ở Hong Kong chứ?" Tiểu Bạch gật gật đầu.

"Cậu chắc chắn biết cô ấy sống ở đâu? Bây giờ chúng ta đi tìm cô ấy đi" Diệp Thu nói.

Christina vì giúp mình, dưới tình thế cấp bách mà đem huyết mạch hoàng kim quý báu Alantis cho mình uống, cũng chính vì trợ giúp hoàng kim huyết mạch của cô mà mình đột phá được ám lực thứ tư.

Sau chuyện lần đó Christina bị gia tộc cưỡng chế bắt về, cho tới bây giờ đều không có tin tức.

Mặc dù Diệp Thu luôn bận rộn bôn ba bên ngoài nhưng từ sâu thẳm trong lòng vẫn luôn lo lắng cho cô gái nói lời lạnh lùng này.