Đối với Yuri mà nói, ánh mắt trời ban ngày không làm ảnh hưởng tới y, chi là y theo truyền thống từ xưa, vampire hoạt động ban đêm nghỉ ngơi ban ngày.
Hai ngày nay sau khi y tỉnh lại đều nhận được ánh nhìn của Lâm Hiến, người con trai kia rất thích nhìn y chằm chằm, nhưng lúc này đây y chưa cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng đầy dục vọng kia.
Yuri ngẩn người, chậm rãi đứng dậy. Bên trong buồng xe không bật đèn, ngoài cửa sổ tối đen, toàn bộ không gian đều ảm đạm.
Y tới bên giường Lâm Hiến, cúi đầu nhìn vào trong, người con trai đang co rúc trên giường, ôm bụng, trong màn đêm vẫn thấy trên mặt anh đầy mồ hôi, răng cắn chặt môi.
Y ôm Lâm Hiến lên, thân thể anh co giật trong lòng y. Y nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Cậu làm sao vậy?”
Lâm Hiến ngẩng đầu lên, đau đớn làm anh có ảo giác không biết mình đang ở đâu. Anh hốt hoảng, cảm thấy thân thể mình như chìm xuống đáy hồ. Anh thống khổ kêu một tiếng, đầu đập vào lồng ngực Yuri, nhỏ giọng nghẹn ngào như động vật sắp tử vong. Yuri nghe Lâm Hiến nói: “Đau quá… Yuri tôi đau quá, cứu tôi…”