Cẩm Y Đương Quốc

Cẩm Y Đương Quốc - Chương 558




28 tháng 6 năm Vạn Lịch thứ 9, thông phán Lữ Vạn Tài của phủ Thuận Thiên bị phạt cắt bổng lộc 3 tháng.



Người làm đến vị trí này, chẳng còn ai để ý đến chỗ bổng lộc 1 năm không đủ ăn đó nữa, nhưng bị phạt bổng lộc là một trong những hình phạt nặng đối với quan văn ở kinh sư.



Thanh lưu sĩ tử, văn quan đại thần, coi trọng văn phong tao nhã, xét bề ngoài ít khó có hình phạt gì nặng, nếu phạm lỗi hay đắc tội ở mức độ nào đó thì cũn không đến mức giáng chức hay tước quan, nói chung chỉ có phạt bổng lộc mà thôi.



Hơn nữa đây có thể coi là điềm báo trước, nếu ai bị phạt bổng lộc thì trên quan trường sẽ không còn thăng tiến gì hết, tiền đồ u ám.



Lữ Vạn Tài tuy chỉ là thông phán phủ Thuận Thiên, chẳng phải là cao phẩm thanh quý gì cho cam, nhưng vị trí này lại trọng yếu, chưa nói đến công việc ở ty trí an, hắn lại còn là thân cận của Thiên hộ Vương Thông trong Cẩm y vệ.



Từ khí Vương Thông xuất hiện trong tầm mắt của mọi người tỏng kinh sư, nhưng tranh luận quanh hắn tuy nhiều, những lời chỉ trích nhằm vào hắn không thiếu, nhưng Vương Thông lại luôn ở trong thế tiến lên, người xung quanh không hiều nhưng cũng vươn lên, nhưng lần này lại không thế.



Dù không khèn trống thông báo nhưng tin này lại lan đi nhanh khắp các ngõ hẻm trong kinh thành, nhiều người cảm thấy chuyện này có uẩn tình gì đó.



Dù gì ty trị an mà Lữ Vạn Tài làm việc là trực quản của Trương Thành, có quan hệ thân cận với Vương Thông, mọi chuyện ở kinh thành này vẫn có Trương công công che mưa chắn bão.



Giờ Trương công công không bảo vệ được nữa, chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện gì lớn, chẳng nhẽ nha môn của ty trị an xong rồi? Có không ít người nghĩ như vậy.



Ở chốn kinh thành này không có nhiều người có thiện cảm với ty trị an, chứ chưa nói đến chuyện phải bỏ tiền ra để mua thẻ bài bình an, ai lại muốn có thêm một nơi nữa nhằm vào mình ngoài Đông Xưởng và Cẩm Y vệ nữa.



Thấy người của ty trị an chịu thiệt, những người vui trên nỗi buồn của người khác rất nhiều, ngày 29 tháng 6 yên tĩnh được một ngày, mọi người đang chờ xem chuyện này có biến gì khác không.



Nhưng những người thông thuộc tin tức chốn kinh thành không nghe thấy gì cả, Lữ Vạn Tài bị phạt 3 tháng bổng lộc, còn những sai dịch và binh lính của Cẩm Y vệ và phủ Thuận Thiên được lặng lẽ triệu tập về kinh, xem ra lần này Lữ vạn Tài và ty trị an gặp đen thật rồi, không biết chừng đến Trương công công cũng không thoát.



Vụ án Vô Danh Bạch, có kết quả như vậy, có thể thấy đã đắc tội với người trong cung, thế thì làm sao mà…



30 tháng 6, ty trị an cho người đi thu lại thẻ bình an, bên Tần quán lại có người mượn rượu giả điên, nói mang mấy cô nương về.



Mọi người đều biết đây là thăm dò, nếu ty trị an tiếp tục im lặng thì chỉ càng chứng minh phán đoán của mọi người, ty trị an coi như hết thời.




Thậm chí đến sai dịch của ty trị an ra ngoài không thu được tiền cũng chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt, mấy người bên Tần quán cũng chỉ khuyên nhủ với những tên say rượu, không chỉ trích như trước kia.



Bạn nhường một bước thì người ta tiến lên một thước, cách làm này càng khiến cho mọi người trong kinh sư xác nhận phán đoán của mình, không ít người chuẩn bị ngày thứ hai cho ty trị an biết tay.



Nhưng đến ngày thứ hai thì họ lại phải kinh ngạc, nhưng tiệm hàng trước kia không mua thẻ bài bình an đều bị sai dịch của phủ Thuận Thiên đến niêm phong.



Những người khách làm loạn của Tần quán hôm trước cũng bị hộ viện đánh cho tơi bời, muốn đi cáo trạng nói lý mà không được, cá biết có người ỷ thế muốn tìm người đánh thì lại bị tin truyền ra từ trong cung làm cho sợ chạy mất.



Trương Bình, cháu trong họ của Trương Thành, là người trung hậu, nay được bổ nhiệm vào Cẩm Y vệ, là tổng kì phố Nam.



Thái giám bỉnh bút tư lễ giám, đây là vị trí cao nhất nhì trong cung, tiền vàng núi bạc không kể, quyền vị này cũng ngang với thứ phó nội các, theo thông lệ, có thẻ đề bạt cháu của thái giám vào Cẩm y vệ hay Đông Xưởng, giống như cháu Phùng Bảo TRương Hữu được vào làm thiên hộ trưởng hình Đông Xưởng vậy.



Như vậy càng chứng tỏ được thái độ trong cung với Trương công công, làm gì có họa nào chứ, chỉ là thêm ân sủng mà thôi.




Càng chưa nói đến các tin tức vỉa hè, nói đích thân thái hậu nương nương và cạn tuế gia khen thưởng Trương công công, địa vị của Trương Thành ngày càng vững chắc hơn.



Dĩ nhiên cả ty trị an nữa, Lữ Vạn Tài chỉ là bị phạt 3 tháng bổng lộc mà thôi, chứ không có hình phạt nào khác.



Giao thẻ bài trị an là những người không mạo hiểm, còn lại thì không giao gấp vài lần tiền phạt thì không thể kinh doanh tiếp.



Uy phong của ty trị an không giảm xuống, nhưng tâm tình người làm việc không tốt lắm, thông phán phủ Thuận Thiên Lữ Vàn Tài mới cáo bệnh nửa tháng, Cáo Nghĩa ngày ngày bận rộn, không có cả thời gian xuất cung.



15 tháng 7 vẫn làm lễ như lệ thường, mấy vị ở ty trị an tâm trạng vốn không tốt, nay lại càng trầm hơn.



16 tháng 7, Lý Văn Viễn điểm danh mấy người ở hai bách hộ dưới quyền, rồi ai đi làm việc nấy, hắn đi xem xét vài nơi, rồi lại đến Chấn Hưng lầu, giữa trưa uống hai ly gọi là tiêu khiển.



Chấn Hưng lầu là địa bàn của ty trị an, trưởng cự và người làm nơi đây biết cách chiều khách, có chỗ ngồi cố định, biết được khẩu vị, vào ngồi là cơm nước bưng lên sẵn.




Nhưng hôm nay có môt người làm lạ đứng ở cửa, khom người cung kính nói: “Lý đại nhân, mời vào!”



Hắn nhìn chằm chằm vào người đo rồi gật đầu đi vào, ra theo nửa sau của tửu lầu này là mấy độc viện, người làm đó hạ giọng nói: “Vương đại nhân đang ở Vân Hải viện đợi!”



Nghe vậy Lý Văn Viễn nhìn xung quanh, nhét con dao mình chuẩn bị sẵn vào, đi đến cửa độc viện thì nhìn thấy chữ “Tân” dán trên đó, thấy vậy hắn mới yên tâm đẩy cửa vào.



Khu nhà này không lớn, mới có mười mấy người mà đã cảm thấy chật rồi, Lý Văn Viễn không hiểu có chuyện gì đang xảy ra nữa.



“Vương đại nhân, trong lúc này đại nhân đến đây, nhỡ có người nhìn thấy thì rắc rối to!”



Trên bàn có bày mấy món đơn giản, Vương Thông cười đứng dậy, Lý Văn Viễn dù gì cũng là người lớn tuổi hơn, lại là giáo tập của hổ uy võ quán: “Kinh sư thái bình, có gì rắc rối đâu?”



“Vương đại nhân biết rõ lại còn cố tình hỏi, gần đây Lữ thông phán bị phạt bổng lộc, người của chúng ta tản đi điều tra Vô Danh Bạch đều bị hạ lệnh triệu tập về, tình thế không có lợi với chúng ta chút nào! Đại nhân thân là võ quan, nếu có người biết chẳng phải là rắc rối sao?”



“Ngồi đi, ngồi xuống rồi đợi hai người họ đến!”



Hai người ngồi xuống chưa lâu thì Lữ Vạn Tài đến, khi vào phòng thì cũng kinh ngạc như Lý Văn Viễn lúc nãy, khi Vương Thông rời kinh thì ty trị an thế đang lên, hơn nữa khi đó hắn cũng không có lực lượng gì, không thể có thế lực khác được.



Đợi khi đến Thiên Tân vệ thì ty trị an dần dần vị Trương Thành và ba người họ nắm trong tay, tuy nói ty trị an luôn tận lực phối hợp nhưng lực lượng của Vương Thông ở kinh thành không nhiều, nhưng hôm nay lặng lẽ xuất hiện ở Chấn Hưng lầu này, mà lại thông báo cho mọi người, không giống với những gì hắn vẫn thường nghĩ.



Sau bữa trưa Cáo Nghĩa cũng hớt hải chạy đến, hắn nói mềm mỏng hơn Lý Văn Viễn: “Vương đại nhân lúc này vẫn nên cẩn thận thì hơn, bên ngoài nhiều tai mắt, cẩn thận có người chú ý”



Vương Thông không nói gì, các thân binh lập tức mang thức ăn lên, rồi Vương Thông đứng dậy rót rượu cho mọi người rồi nâng ly lên nói: “Bản quan lần này đến kinh thành, là muốn chúc mừng 3 vị, nào, chúng ta cùng nâng cốc!!!”



Thấy mọi người nhìn nhau, Vương Thông nói: “Dĩ nhiên là chúc mừng mọi người điều tra được chân tưởng, nếu không sao lại có nhiều phong ba chĩa vào các vị vậy”