Dưới phòng khách trò chuyện với dì Trần một lúc thì cô lên phòng chẩn bị để về nhà mẹ. Vừa chạy lên phòng cô vừa gọi anh:-Thiên à chúng ta đi…Á_ lấy hai tay bịt mắt mình cô nói với anh:-Cái tên biến thái này sao anh không mặc quần áo chứ-Bảo bối à, anh đang thay đồ là em tự chạy vào phòng, em nói xem ai mới là biến thái chứ_ anh bước đến sau lưng cô với tình trạng khỏa thân, Tống Sở Thiên với gương mặt lưu manh anh trêu chọc cô.-A…i ai biến thái chứ, anh thì có_ nói xong cô lập tức chạy ra ngoài với gương mặt đỏ ửng.-Haha_ nhìn biểu hiện mắc cỡ của cô, anh thật sự muốn ức hiếp cô, anh đang thầm nghĩ " sao càng ngày em càng khiến anh yêu em nhiều đến thế" cô thật là đáng yêu mà.
Có lẽ ông trời thương xót, mới phái một thiên sứ đang yêu như cô xuống sưởi ấm con tim băng giá của anh, anh tuyệt đối sẽ không phụ lòng tấm lòng của ông trời, Tống Sở Thiên anh thề sẽ dùng cả tính mạng này để yêu thương và bảo vệ cô.Bước xuống nhà thấy cô đang ngồi vui vẻ tán gẫu với dì Trần, đến bên cạnh cô anh nói:-Bảo bối, chúng ta đi thôi-Dì Trần tạm biệt_ trước khi cùng anh đi cô không quên chào tạm biệt dì Trần-Tạm biệt_ dì Trần mỉm cười dịu dàng tạm biệt cô
****************************************************************
Tại biệt thự nhà họ Diệp-Quản gia Lâm chào bác_ bước vào thấy quản gia Lâm cô lên tiếng chào hỏi-Chào tiểu thư, Tống thiếu gia, lão gia và phu nhân đang đợi hai người ở trong. Quản gia Lâm đáp lời cô, Tống Sở Thiên lạnh lùng gật đầu thay cho lời chào hỏi lại với quản gia Lâm.-Vâng con vào đây ạ_ nói xong cô bước vào nhà cùng anh, Nhìn thấy ba mẹ mình đang ngồi trên sofa cô chạy buông tay anh ra chạy đến ôm từng người một nũng nịu nói:-Ba mẹ con rất nhớ hai người àk nha hai người có mua quà cho con không-Bác trai bác gái chào hai người_ Tống Sở Thiên lễ phép chào hỏi ba mẹ cô-chào con, Sở Thiên ngồi đi_ mẹ cô dịu dàng nói vói anh, rồi quay sang nhìn cô trêu chọc nói:Sở Thiên không phải món quà lớn nhất của con sao, còn đòi quà ba mẹ nữa sao-Mẹ…_ cô ngại ngùng nói với mẹ mình-Đứa nhỏ này đã sắp làm vợ người ta rồi mà còn như trẻ con vậy, Sở Thiên con phải chăm sóc nó thật tốt cho bác đó_ mẹ cô nhìn anh nghiêm túc nói
- Mẹ àk, ai nói con sắp kết hôn với Sở Thiên chứ_ cô nhớ hôm nay mình mới về nhà sao ba mẹ biết chứ, chẳng lẽ là, cô dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh. Tống Sở Thiên thấy ánh mắt của cô nhìn mình anh liền hiểu ý, tỏ vẻ ra “không phải anh nha”.-Là Thiên Vy nói, không phải hai đứa đã…ừ…ừ_thấy mặt nghi ngờ của Tử Kỳ nhìn Tống Sở Thiên, mẹ cô liền lên tiếng giải vây cho anh, mẹ cô cố ý ngập ngừng để trêu chọc cô-Mẹ gặp Thiên Vy lúc nào, sao dạo này con không gặp được cậu ấy chứ-Trên đường về mẹ có gặp con bé là nó nói cho, ây ya nó còn nói con đang trên con đường theo đuổi tình yêu của mình nha_ mẹ cô kể cho cô nghe-Mẹ à con còn chưa muốn lấy chồng _ trong lòng cô thầm chửi " Tống Thiên Vy, cậu được lắm", ngược lại với cô trong lòng Tống Sở Thiên anh đang thầm cảm ơn em gái mình.Bỏ qua lời nói của Tử Kỳ mẹ cô nói qua Sở Thiên:- Ta bán con bé cho con, con thấy thế nào?- Vâng mẹ cứ ra giá, con nhất định sẽ mua cho bằng được ạ_ Tống Sở Thiên phối hợp phụ họa cùng mẹ cô diễn cảnh mẹ vợ con rể anh nói.-Mảnh đất phía nam vùng ngoại ô, con thấy thế nào"_mẹ cô tính toán nói với Tống Sở Thiên- Con sẽ chuyển mảnh đất đó cho người, Kỳ Nhi sẽ nhất định cùng con vào lễ đường_ anh vui vẻ cùng mẹ vợ bàn về việc mua bán cô. Ngồi một bên Diệp Tử Kỳ đen mặt, nhìn hai người, một người là mẹ mình, một người là người đàn ông của mình, cô lên tiếng:- Mẹ à, con không phải là heo mà để mẹ đem ra bán_ cô tức giận noi.- Con gái yêu à, có con heo nào mà được giá như con chứ_ mẹ cô vui vẻ nói lại vì đạt được mục đích.- Ba, mẹ muốn bán con kìa_ quay sang nhìn ba mình cô lên tiếng, lúc này ông chính là niềm hy vọng duy nhất của côÔng Diệp ngồi một bên xem cảnh mua bán của mẹ vợ và con rể, nhìn con gái ông với ánh mắt thông cảm, rồi nhìn sang vợ yêu của mình- Mảnh đất đó rộng hai triệu mét vuông, nếu mở khu du lịch mỗi tháng kiếm được một triệu đô, bà xã em thật tuyệt_ ông Diệp lên tiếng nịnh nọt bà Diệp- Ha ha, anh khen thừa_ mẹ cô tự tưng bốc mình nóiNghe được câu nói của ba mình cô cảm giác như có đàn qụa đen bay qua đầu cô vậy.- Tiểu Thiên, thành giao từ bây giờ Tiểu Kỳ nhà ta thuộc quyền sở hữu của con_ mẹ cô vui vẻ vì bà rất hài lòng với người con rể này nha.- Mẹ yên tâm hôn lễ con sẽ người chuẩn bị vào tháng sau, ngày tốt thì phải đành nhờ ba mẹ chọn rồi ạ_nói xong anh đứng lên cúi đầu chào rồi kéo cô ra vềNhìn bóng lưng hai người mẹ cô lên tiếng:- Hai đứa phải cố gắng để ba mẹ còn mua đồ cho cháu ngoại haha