Bước vào phòng của anh, Diệp Tử Kỳ không cảm thấy lạ lẫm mà ngược lại cô cảm thấy thứ gọi là ngọt ngào xen lẫn hạnh phúc, cô nở một nụ cười mãn nguyện:
- Đang nghĩ vậy ?_ khi biết Tống Sở Thiên từ khi nào ôm lấy cô từ phía\, thuận thế để cô dựa đầu vào ngực anh. :
- Chỉ nghĩ xem khi nào anh mơi hồi phục lại thôi_ cô dịu dàng nói với anh
- Bảo bối ! anh muốn em nghỉ việc ở công ty_ xoay người cô lại anh nghiêm túc nói
-Tại sao ? Anh không muốn em giúp đỡ anh sao ?
- Những ngày qua nhìn em vì anh mà chạy đôn chạy đáo vất vả giải quyết hết tất cả việc ở công ty như vậy anh đau lòng lắm
- Thiên à em không thấy vất vả ngược lại em cảm thấy hanh phúc vì đã san sẻ cho anh một phần công việc_nhìn thẳng vào mắt người đàn ông mình yêu\, cô nói tiếp:
- Em không muốn làm gánh nặng cho anh
- Vết thương của anh hai hoặc ba ngày nữa sẽ khỏi thôi ! Đồ ngốc em là gánh nặng ngọt ngào của anh._ nhìn cô vì lo lắng cho mình anh cảm thấy rất hạnh phúc nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn anh nói tiếp:
- Nghe anh có được không?
- Được rồi em nghe anh_ biết anh vì quan tâm mình nên mới làm như vậy cô cũng không muốn làm anh buồn
- Thiên anh phải nhanh chóng hồi phục đó_ cô nói với anh trong khi đang suy nghĩ cái gì đó.
- Ừ... anh sẽ nhanh chóng hồi phục để còn phục vụ phu nhân của anh_ anh dùng ánh mắt đen tối nhìn cô
- Đáng ghét em không phải có ý đó_ cô đánh nhẹ vào ngực anh mà nói
- Em muốn đi chơi
- Em muốn đi đâu?_ Tống Sở Thiên yêu chiều vuốt tóc cô
- Đi đâu cũng được\, chỉ cần anh đi với em
- Miệng nhỏ của em từ lúc nào ngọt như vậy\, thưởng cho em_ Nói xong anh đặt môi mình lên môi cô\, hôn thật sâu. Chỉ là hôn thôi mà ai ngờ vừa chạm môi cô anh liền không dừng lại được\, môi cô rất ngọt khiến anh hôn thế nào cũng không chán.Môi lưỡi dây dưa tùy ý\, anh tiến vào khoang miệng cô mà càn quét\, thỏa mãn hts lấy cái lưỡi thơm tho của cô\, cô cũng nhiệt tình đáp lại. Dây dưa được một lúc \, dục hỏa lại càng lên cao khi nghe được những lời nói khi nãy của cô. Trong lòng\, Tống Sở Thiên tràn đầy thỏa mãn giờ cô đã lệ thuộc vào anh. Diệp Tử Kỳ bị hôn đến ý loạn tình mê đột nhiên cô cảm hơi đau \, cô cẩn thận đẩy anh ra để không đụng đến vết thương của anh
- Đừng làm loạn nữa anh mau đi tắm đi
- Không muốn chúng ta còn chưa là việc chính_ nói xong anh muốn tiếp tục nhưng cô ngăn lại
- Thôi mà\, anh mau đi tắm đi với lại anh đang bị bị thương đấy
- Vậy em giúp anh tắn đi
- Đừng hòng gạt em nữa anh tự tắm đi em lấy đồ giúp anh_ đôi má cô như có thêm tầng mây hồng\, cô nói với Tống Sở Thiên
- Haha...ha..ha_ nhìn bộ dạng như bị hổ đuổi của cô anh bật cười thành tiếng\, cô thật là càng ngày càng đáng yêu anh yêu đến chết mất
Lấy đồ cho anh xong, cô tự nhủ " Diệp Tử Kỳ ơi là Diệp Tử Kỳ sao lúc nào mày cũng vậy chứ. Chỉ là nhìn bộ dạng mình trần như nhộng của anh thôi mà chẳng phải đã từng thấy rồi sao vẫn ngại như vậy'
\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\
Àn nhon chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của em,thời gian sắp tới em sẽ chăm ra chap hơn mong mọi người tiếp tục ủng hộ để em có động lực viết tiếp nha. Nói một chút về chap sau sẽ có H nhẹ và một ít cơm tró từ nam nữ chính. Lời cuối tác giả chúc mọi người có một ngày đầu tuần vui vẻ và phải giữ sức khỏe qua mùa dịch mong Việt Nam sớm hết dịch để mọi thứ hoạt động lại như cũ