Hạ Lan lúc bất tỉnh cô quay lại lúc bản thân 14 tuổi , cô theo người đàn bà đến căn biệt thự xa hoa . Bà ta nói anh trai cô đang ở đó nói chỉ cần vào trong là có thể gặp anh . Hạ Lan lúc đó còn quá nhỏ cô chả thể nào phân biệt nổi khi đó thiện ác bản thân chỉ có một mình anh trai nghe lời bà ta vào căn biệt thự đó , nào ngờ bên trong con quỷ đột ngốt người đã chờ sẵn cô. Hạ Lan vừa bước vào liền ngửi mùi hương lạ khiến cô ngất đi , đến khi tỉnh lại thấy bản thân nằm trên giường bản thân mặc chiếc váy ren đỏ . Hạ Lan chưa kịp nhận trước một khuôn mặt tròn xuất hiện ông ta cười với cô cảm sống lưng lạnh buốt .
" Không ....... không làm ơn ......... ĐỪNG MÀ " Hạ Lan hét thất thanh liền bất dậy
Hạ Lan thấy khuôn mặt đó lại xuất hiện cô đẩy anh ra , nhiều năm như vậy tại sao đến lúc này cô mới nhận ra hai khuôn mặt đó vô cùng tương đồng là cô ngu si hay do bản chất ngu muội . An Lạc đã thức cả đêm vừa ra ngoài lấy nước lại nghe tiếng Hạ Lan bỏ mặc tất cả chạy về phòng trước mặt cô là mớ hỗn loạn . Hạ Lan cằm tất cả đồ trong vòng tay với ném vê phía Mạc Đông , còn anh ta thì không hề tránh né hứng chịu tất cả đồ vật bay phía mình
" Cút đi ...... cút đi......... "
An Lạc đi đến ôm lấy Hạ Lan vào trong lòng
" Không sao nữa có chị ở đây rồi "
Hạ Lan bám lấy cô giống như bám vào chiếc phao cứu sinh trên biển cảm giác sợ hãi . Trên đời này cô có thể tin vào ai chứ
An Lạc đỡ Hạ Lan đã bình tĩnh lại nằm xuống cơ thể cô vừa xúc động mạnh sẽ ảnh hưởng lớn đến đứa bé trong bụng cô
" Không sao , ổn rồi không ai làm hại được em nữa " An Lạc nắm lấy tay cô dịu dàng xoa bụng nhỏ của cô
Hạ Lan nằm viện đều một tay An Lạc chăm sóc , cô vốn không muốn gặp ai cả ngày năm trên giường đừa bé ngày càng lớn cô phải nghĩ cách giải quyết . Cô không thể đẻ nó ra cho dù cô đã từng hạnh phúc đến nỗi nói không lời nhưng nó vẫn không đủ để bù đắp những nỗi đau âm ỉ trong lòng cô chỉ cần nhắm mắt lại tất cả hiện lên vô cùng chân thực .
Khi sức khoẻ hồi phục Hạ Lan đã nói chuyện muốn làm phẫu thuật bỏ đứa bé . An Lạc dù không nói ra nhưng cô luôn mong muốn có đừa con của bản thân khi biết tin này cô khuyên Hạ Lan nhưng chỉ nhận một cái lắc đầu . An Lạc không còn cách nào khác ngoài đến gặp Mạc Đông bảo anh ngăn cô lại . Mạc Đông chỉ nhìn cô nói một câu
" Cứ thuật theo cô ấy đi "
Mạc Đông đồng ý ký vào giấy phá thai và ly hôn Hạ Lan cô vốn không hiểu mọi chuyện . Dù cho Mạc Đông lừa dối Hạ Lan nhưng anh luôn một lòng yêu thương cô và Hạ Lan cũng vậy tại sao lại không tha thứ nổi
Đến một ngày cúng cuồi cô nhận được câu trả lời ,trước giờ cô chăm sóc Hạ Lan nhưng chưa từng giút Hạ Lan thay tắm rửa thay quần ào . Hôm đó cô quá mệt mỏi mà quên mất mang quần áo vào phòng tắm trước nghĩ đều là con gái vốn chả có gì xấu hổ cô liền mang vào trong nào ngờ cảnh tưởng trước mặt khiến cô hoản sợ. Mặc dù khuôn mặt xin đejp nước da trắng nõn như trẻ con nhưng cô chỉ có một bên ngực bên dưới lớp da bị bỏng nặng trên người còn lưu lại vô số vết sẹo khắc sâu da thịt
An Lạc đánh rơi bộ quần ào che miệng chạy ra ngoài cô không biết Hạ Lan đã sống sao với những vết thương đó , Hạ Lan rất hay cười nụ cười dịu dàng như một thiên thân vậy mà bản thân cô chịu đựng đau đớn đó . Hạ Lan bước ra ôm lấy cô , cơ thể cô run lên trong lòng Hạ Lan . Hạ Lan chưa từng nghĩ sẽ có người vì cô mà khóc vì cô mà đau lòng .
Sau khi ký giấy Mạc Đông không còn đến bệnh viện nữa , anh giống như bốc hơi khỏi thế giới Hạ Lan , Anh chưa từng biện minh hay giải thích cho bản minh có lẽ tất cả đều là vô nghĩa .
Ngày mà Hạ Lan làm phẫu thuật trước khi tiêm thuốc mệ An Lạc xông vào phẫu thuật lôi cô khỏi bàn mổ ra bệnh viên bắt taxi
" Có chuyện gì vậy "
" Mạc Đông cậu ấy nghĩ quẩn muốn cùng......"
" Đủ rồi em và anh ta vốn không có chuyện gì với nhau nữa "
" Nhưng cậu ấy ......."
" Chị đã thấy hết rồi mà vẫn muốn em chấp nhận anh ta sao "
" Là con trai ai cậu ấy đâu thể quyết định hơn nữa cậu ấy thực sự yêu em mà , Hạ Lan Mạc Đông là người tốt em đừng bỏ lỡ" An Lạc nắm lấy tay cô chiếc xe dừng lại một căn biệt thự lớn
Hạ Lan nhìn nó ám ảnh trong đâu cô là nỗi kinh hoàng không thể tả nổi đây nơi khủng kiếp biết bao nhưng cũng nơi cô gặp được người đàn ông đó đáng hận cũng đáng yêu đó
"Bùm " tiếng nổ vang lên miếng kính vỡ tan từng mảnh trên không trung rồi rơi xuống đất
Trong đầu Hạ Lan hiện lên khuôn mặt rỗi quen thuộc anh đưa bàn tay lớn ôm lấy cô trong lòng \( Sau này anh sẽ chăm sóc em cho dù bệnh tật ốm đau nghèo hèn hay giàu sang anh sẽ mãi bên cạnh em dùng cả cuộc đời này để bù đắp cho em \) chính là câu nói khi anh cầu hôn cô.
Hạ Lan theo trí nhớ đi vào bên trong người làm và người nhà họ Mạc đều chạy ra ngoài chỉ có người đi dọc dòng người vào phòng khách . Cánh cửa mở ra mùi xăng nồng nặc bay khắp nơi Mạc Quý bị trói trên ghế không ngừng dẫy dụa kêu thảm thiết , trên ghế sofa người đàng ông không ngừng nghịch chiếc bật lửa nơi này có thể bị chạy bất cứ lúc nào .