Khách sạn Thiên Đình.
" Cô Tưởng, cô đã đến rồi. " Tuyết Dung, An Tuấn Hạo cùng Tuyết Nhi vừa vào trong đã nhìn thấy một cô gái đã đứng chờ ở đại sảnh.
" Tiffany, rốt cuộc là đã có chuyện gì mà cô gọi tôi đến gấp thế??? " Tuyết Dung nhìn cô gái trước mặt nghi vấn hỏi.
" Tất cả là tại cô Trương đó. Cô ấy bảo chúng ta cần thay đổi tất cả màu chủ đạo của hôn lễ lại hết. Vì màu chúng ta đang dùng không phù hợp với trang phục cưới của cô ta. Bà Triệu thì rất vừa lòng với cách tổ chức của chúng ta, nhưng còn mẹ của cô dâu thì lại thích bộ váy cưới của cô Trương. Bây giờ hai bà ấy đang cãi nhau trong kia, loạn hết cả lên rồi. " Tiffany vẻ mặt bối rối kể lại.
" Tôi biết rồi, chúng ta vào trong thôi. " Tuyết Dung sau khi nghe xong, không nói gì nhiều, chỉ nhíu mày sau đó thì lên tiếng.
Tiffany gật đầu, sau đó tiến vào trong đại sảnh phòng cưới, nhưng chưa bước vào thì đã có thể nghe thấy tiếng cãi vã bên trong.
" Tôi nói lại lần nữa. Tất cả những gì đã được sắp xếp tại đây tuyệt không thể thay đổi. " một giọng nữ trung niên tức giận lên tiếng.
" Nhưng màu này không hợp với trang phục cưới. Tôi chỉ có một đứa con gái này thôi, tôi muốn hôn lễ của nó là đẹp nhất, cho nên nhất định phải đổi. " một giọng nữ khác có vẻ trẻ hơn lên tiếng phản bác.
" Mẹ, thật ra màu nào cũng được mà. " một giọng nam bất đắc dĩ lên tiếng khuyên ngăn.
" Đúng đó mẹ, con thấy vậy cũng được rồi, không cần đổi đâu. " một giọng nữ khác cũng lên tiếng phụ họa theo giọng nam.
" Cái gì mà cũng được chứ, nhất định phải đổi. " giọng nữ trẻ hơn lên tiếng quát lớn.
" Tôi nói không được đổi. " giọng nữ trung niên gằn lại từng chữ lần nữa.
" Bà Triệu, bà Hoàng, hai người đừng cãi nhau nữa. Thật ra nếu không thích hợp, hay là để tôi đổi màu áo cưới khác xem sao. " một giọng nữ khác thì tỏ vẻ lấy lòng, nhẹ giọng nói.
" Không cần, cô Trương cô làm rất tốt, nếu muốn đổi thì phải để họ đổi. " giọng nữ trẻ hơn ngay lập tức cắt ngang.
" Tôi nói không được đổi. Bà có biết tôi phải khó khăn lắm mới mời được Angela đồng ý tổ chức hôn lễ cho con chúng ta hay không??? Angela vốn là nhà tổ chức hôn lễ nổi tiếng thế giới, rất nhiều hôn lễ của giới thượng lưu, hay quý tộc châu Âu đều do cô ấy tổ chức, và cho đến bây giờ những cuộc hôn nhân đó đều rất hạnh phúc. Người ta đều gọi cô ấy là 'Thần Tình Yêu' cho các cặp vợ chồng. Sở dĩ tôi làm vậy chẳng qua là muốn hôn nhân của bọn trẻ được hạnh phúc. Vậy mà bà lại ý kiến này nọ, có phải bà muốn hôn lễ của các con chúng ta không thành có phải không??? " giọng nữ trung niên tức giận không hề suy nghĩ, bắt đầu nói nặng lời hơn.
" Bà... con chúng ta chưa kết hôn. Vậy mà bà đã trù chúng nó, hủy đi, không cần tổ chức gì nữa. " giọng nữ trẻ hơn cũng tức giận không kém, nói ra những lời không nên nói.
" Bà Triệu, bà Hoàng, không cần phải tức giận. Thật ra không cần đổi gì cả, vẫn có thể làm cho hôn lễ hoàn mỹ mà. " lúc này Tuyết Dung mỉm cười bước vào lên tiếng.
" Angela, cô đến đúng lúc lắm, cô giúp tôi khuyên họ đi. " một người nam trẻ tuổi, đang đứng bên cạnh vừa nhìn thấy Tuyết Dung thì như nhìn thấy cứu tinh, lập tức đến xin cứu giúp. Và người này chính là chú rể tương lai của hôn lễ này, Triệu Hoằng.
" Để đó cho tôi. " Tuyết Dung mỉm cười trấn an.
" Bà Triệu, bà Hoàng, thật ra màu áo cưới hay màu chủ đạo hôn lễ vốn không cần phải đổi. Sở dĩ nhìn chúng không hợp nhau, chỉ vì màu của hoa cưới, nên chỉ cần thêm vào một loại hoa có màu tím nhạt ở các chậu hoa trong phòng, và thay cả hoa cưới của cô dâu cũng thành màu tím, thì sẽ không có vấn đề gì cả. " Tuyết Dung tiến lại gần hai người nữ trung niên nhẹ giọng giải thích.
" Hoa màu tím sao??? " hai người nữ trung niên miệng lẩm bẩm suy nghĩ.
" Cô Trương, thế có được không??? " một người nữ trung niên nhìn về phía một cô gái khác trong phòng đang ôm váy cưới hỏi. Người này chính là mẹ cô dâu, bà Hoàng.
" Dạ được rồi ạ, nếu làm vậy quả thật không cần đổi cả váy cưới cùng màu chủ đạo hôn lễ. " người nữ kia dù có chút không cam tâm, nhưng vẫn bất đắc dĩ trả lời. Vì dù sao những lời của Tuyết Dung nói hoàn toàn chính xác, cô ta không có lý do gì phản bác.
" Nếu cô Trương đã nói vậy thì tôi không có ý kiến nữa. " bà Hoàng vừa nghe nói thế cũng bắt đầu dịu giọng lại, gật đầu đáp ứng.
" Angela đã nói thế thì tôi còn gì để nói chứ. " người nữ còn lại, cũng tức là mẹ chú rể bà Triệu, cũng chịu thối lui một bước làm hòa.
Bên cạnh Triệu Hoằng vừa nghe xong hai người nói, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ánh mắt tràn ngập cảm kích nhìn Tuyết Dung. Tuyết Dung thì chỉ mỉm cười nhìn lại, ý bảo 'Đây là chuyện tôi nên làm mà, không cần khách sáo.'
" Phải rồi, Angela, hai người này là ai ??? " bà Triệu lúc này chú ý đến thì ra Tuyết Dung không đến một mình, mà còn dẫn theo một người đàn ông cùng một cô bé.
" Đúng, Angela, họ là ai thế??? " lúc này Triệu Hoằng, chú rể tương lai bên cạnh cũng tò mò hỏi.
" Cô bé này thật xinh, còn xinh hơn cả hoa đồng của chúng ta nữa. " bà Triệu nhìn thấy Tuyết Nhi có gương mặt khả ái, không tiếc lời khen.
" Họ là... " Tuyết Dung vừa định mở miệng giải thích, thì đã bị bà Triệu lên tiếng trước.
" A!! Tôi biết rồi, đây chắc là chồng con của cô. Angela, cô cũng kỳ nữa, kết hôn cũng không mời chúng tôi. Bất quá, ba mẹ cô có biết không??? " bà Triệu mỉm cười giả vờ trách cứ.
" À họ không biết... " Tuyết Dung mơ màng đáp.
" Tại sao có thể như thế??? Bất quá nhìn thấy con gái cô xinh thế này, tôi nghĩ nếu để ba mẹ cô biết được, chắc hẳn rất vui, không trách cô đâu. " Triệu Hoằng nhẹ giọng an ủi.
" Đúng, nếu để ba cô biết mình có đứa cháu gái xinh thế này, nhất định sẽ vui mừng cười tươi cho xem. Tôi nghĩ còn vui hơn cả việc kiếm được hợp đồng làm ăn mấy tỷ nữa. " bà Triệu vẻ mặt còn thật sự nói.
" Đúng thế, mẹ cô cũng thế, tôi nghĩ bà ấy cũng sẽ vui hơn cả việc giành giải thưởng điện ảnh. " Triệu Hoằng cũng cười phụ họa.
" Ách.... " nhất thời Tuyết Dung không biết nên nói thế nào, vẻ mặt cứ như lạc vào trong sương mù.
Lúc này bên kia, An Tuấn Hạo lại mỉm cười khi nhìn thấy biểu hiện của Tuyết Dung, còn Tuyết Nhi trong thì trong mắt lại lóe ra tia tính toán. Dường như cô bé đang chuẩn bị làm một hành động gì đó rất trọng đại vậy.