15 phút trước, tại khách sạn QY ( chính là khách sạn 5 sao), một trong những cơ sở thuộc quyền sở hữu của Trác Gia. Trác Hy ăn mặc vô cùng sang chảnh đang đứng trước sảnh quầy tán ngẫu với nhân viên nữ thì đột nhiên, cậu nhìn thấy điều gì từ phía xa liền hoảng hốt, nhanh chóng đeo kính dâm, nấp ở một bụi cây cảnh, quan sát.
( nhân viên nữ lúc đấy kiểu??)
Nhìn thấy Chị giáo - mối tình bé bỏng của anh họ đang đi cùng một tên đàn ông khác mà còn vào khách sạn. Điều này khiến cậu nảy lên suy nghĩ đen tối, không một động tác thừa rút điện thoại ra alo liền với Giật Thần.
Ở một nơi khác, Giật Thần đang solo trận bi-a thì bị cuộc gọi làm gián đoạn nên khiến cậu rất bực mình, khó chịu nói:“ Có chuyện gì?”
Trác Hy vồn vã:“ Chuyện cấp bách, chị dâu..À không, chị giáo và một tên đàn ông lạ mặt đang tiến vào khách sạn không rõ mục đích.”
Giật Thần phát giác liền tức giận đập bàn, ném cây gậy, dò hỏi:“ Địa chỉ?”
“ QY. “
Vừa nhanh chóng bước đi vừa nhắc nhở:“ Tao nhớ đấy là khách sạn nhà mày. Nếu có động thái gì mà tao chưa tới..Mày biết phải làm gì rồi đấy!”
“ Rõ!”, giọng điệu to rõ ràng gây mọi sự chú ý.
____
Cô gượng cười, giọng nói tỏ ra hết sức là thân thiện nhất có thể:“ Thật trùng hợp đó. “
...
Cả 4 đứng đối diện mà chả ai biết nói lời gì, sự im lặng đến ngượng ngùng này.. Đầy 1 phút, thì người phá vỡ bầu không khí này chính là Kinh Sơ, nụ cười hồn nhiên, ánh mắt nồng nhiệt, giọng nói cởi mở:“ Chào cậu, tôi là bạn của Mộc Mộc, có gì mong mọi người giúp đỡ cô ấy!”
Nghe quả giọng ngọt ngào, uyển chuyển của Kinh Sơ khiến cô 10 phần cảm lạnh mà hoài nghi: kinh khủng thật đó. Nghe mà nổi cả da ga luôn.
Kinh Sơ nhanh chóng giơ tay ra trước mặt Giật Thần:“ Chúng ta làm quen tí nhỉ?”
Giật Thần tỏ rõ sự khó chịu khi nghe Kinh Sơ gọi Tử Tinh một cách thân thiết: Mộc.. Mộc..!!
Ánh mắt của Giật Thần đầy khinh thường nhìn Kinh Sơ khiến cậu lạ lẫm đến khó hiểu: cái tên này sao vậy! Sự ghét bỏ như nhìn một đống c** vậy.
Hiểu ra được sự việc đang dần căng thẳng, Trác Hy liền nhanh chóng bắt tay với Kinh Sơ ríu rít cười:“ Chào anh, chào anh..Rất vui được gặp!”
“ Hai người sống ở đây sao?”, cậu quay sang nhìn nhân viên đang vận chuyển các thùng đồ vào căn hộ 101.
“ À..à..Chúng tôi sống ở căn hộ này, vậy hai cậu đây..!! “, Kinh Sơ đáp lại.
“ Chúng tôi hả?...”, Trác Hy quay sang dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Giật Thần.
Vừa quay sang, Trác Hy lại càng hãi mà giật nảy mình nhìn gương mặt đang dần đen xì của Giật Thần.
Giọng nói trầm thấp, giương cao đôi mắt lạnh lùng đầy sự kiêu ngạo nhìn thẳng vào Kinh Sơ:“ Hai người sống chung sao?”
Kinh Sơ thản nhiên đáp:“ Chúng tôi sống chúng thì làm sao? Cậu thắc mắc lắm hả?”
Giật Thần cười khẩy, nhún vai đáp:“ Không chỉ là bất ngờ một chút thôi. Có vẻ chúng ta là hàng xóm rồi đấy! Tôi sống đối diện phòng hai người - 102. “
“ Ồ..Vậy mong được giúp đỡ! “
Cả hai cùng bắt tay với một nụ cười đầy tình cảm nhưng có vẻ ngược lại thì đúng hơn khi trên mặt ai lấy cũng đều như đang chửi thầm đối phương.
Tử Tinh chỉ biết im lặng mà không nói nửa lời, tại đây là cuộc nói chuyện giữa những người ông nên sao mà cô có thể xem vào được chứ. Mà đầu cô bây giờ cũng toàn??
Trác Hy cũng bất lực không biết nói gì vỉ theo cậu nhớ căn hộ 102 đã được một nhà nào đó mua lại rồi mà Giật Thần lại nói dối trắng trợn như vậy có thể hiểu được rằng chắc cậu đánh phải chuyển nhượng căn hộ này thật rồi. Không phải riêng quyền lực nhà họ Lục mà vị thế Giật Thần cũng khiến cậu phải nể mà ngưỡng cao đầu nhìn.
Một hồi sau, thì cũng giải tán. Ai vào nhà lấy, không liên quan gì đến nhau.
Trong căn hộ 101, Kinh Sơ đang nghiêm túc nói chuyện với Tử Tinh về sự việc ban nãy.
Cậu chống tay vào bàn, uống một ngụm nước lọc, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng của cô:“ Này! Mày có để ý không?”
Cô nghiêng đầu hỏi:“ Để ý cái gì?”
“ Rõ ràng thái độ của tên đó rất kì lạ..nhưng mà..phải nói như thế nào nhỉ?”, Kinh Sơ đứng hồi lâu nghĩ một cách thâm sâu.
“ Kệ họ đi. Cũng chiều tối roài, bây giờ tao chỉ cần mày đi mua mì về cho tao thôi! Đói lắm rồi đó.huhu...”, cô đổ nhào người ra bàn nằm than.
Cậu thở dài bất lực:“ Hừ! Thiệc là...”, chợt cậu đứng bất động hồi lâu nghĩ: nhưng sao mà gương mawth của tên đó nhìn quen quen nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.
Ở bên ngoài, Trác Hy đang dí sát tai vào cửa để nghe lỏm xem động thái bên trong phòng 101 có xảy ra chuyện gì không. Giật Thần thì đứng dựa cửa phòng 102, mặt không cảm xúc nhìn phòng 101.
Trác Hy nhỏ giọng nói:“ Không có chuyện gì đâu!”
“ Tao cho mày một ngày đuổi cái thằng trong phòng 102 đi, cũng như cái đống rác rưởi nó thải trong đấy!”, dứt câu cậu liền quay đi.
“ Hà..hà.Mệt rồi đây!”
~ Thật tội nghiệp cho tên trong đó quá đi ~
( vừa bị Giật Thần dã cái tội không cho vào phòng)