Anh hai kéo tay cô thật chặt, cũng có thể nói là túm lấy lưng quần của cô xách luôn ra ngoài cửa. Gương mặt tuấn tú buộc thật chặt, môi mỏng đẹp mắt khẽ mím chặt, bộ dáng như cảnh cáo không cho người lạ tới gần .
Cổ tay của cô bị lôi kéo đỏ lên rõ đau, cuối cùng cô rốt cuộc không nhịn được mạnh mẽ giằng co, "Anh hai, anh làm gì vậy? Anh buông tay em ra đi !"
Anh hai quay đầu lại, cô thật không ngờ tới anh lại nhe răng cười một tiếng, "Không phải muốn đi trượt tuyết sao? Miên Miên của anh ."
Quỷ mới tin anh bây giờ còn có tâm tình đi trượt tuyết, mặt thúi như vậy còn giả bộ xem nhẹ mọi thứ như nước chảy hoa trôi, muốn gạt cô sao? Cô đã sớm không phải là Ngô Hạ A Mông năm đó nữa.
Cô làm mặt quỷ hướng anh hai cười cười, khuôn mặt cô như chắc chắn điều gì nhướng mi, "Anh hai, anh đang ghen sao!" Lời nói tràn đầy tự tin cùng đắc ý hoàn toàn không che dấu một chút nào. Trời cao minh giám, cô cũng chỉ muốn lên mặt một chút xíu thôi.
Gương mặt tuấn tú của anh hai mỉm cười nói cương, ngay sau đó vươn tay ra ngắt lỗ mũi của cô, "Miên Miên, em rất đắc ý sao? Quả nhiên chỉ trong một năm ngắn ngủi, Dương Chi Hồng liền đem đứa nhỏ nhút nhát nuôi đủ lông đủ cánh. Xem ra con cọp không phát uy, em lại cho anh là mèo bệnh." Bàn tay giương lên, vững vàng ôm cô tới trong ngực.
Cô thấy sắc mặt anh hai không có chút nào là thiện ý, thức thời làm như rất nhu thuận, "Anh hai. . . . . . Anh muốn làm gì?"
Anh hai tà nịnh cười một tiếng, "Dương Chi Hồng chẳng lẽ không dạy cho em biết, đừng cố gắng khiêu chiến quyền uy của một người đàn ông sao? Cái giá này rất cao, không phải một quả bóng nhỏ có thể gánh vác nổi đâu ."
Đang nói chuyện, con ngươi đen như mực của anh hai như một mảnh mờ mịt sâu không thấy đáy, đột nhiên cô có một loại dự cảm cực kỳ không tốt, cổ họng cô không khỏi rung động cầu xin tha thứ: "Anh hai, Miên Miên biết sai rồi. . . . . . Miên Miên về sau không dám. . . . . ."
Anh hai nghe vậy ngừng bước chân lại, bộ dạng phục tùng, làm như đang trầm tư suy tính xem có nên tha cô một mạng hay không. Đang lúc trái tim nhỏ tâm thần bất an thì lại nghe anh hai hắng giọng cười lớn "Bóng nhỏ Tiểu Miên của anh, Dương Chi Hồng không có dạy em dục vọng của đàn ông một khi bị khơi lên nhất định phải tìm người diệt xuống sao?" Nói xong ôm cô sải bước nhanh chóng trở về phòng.