Mạc Tiệp lẽ ra cũng đã khắc chế được cảm giác xấu hổ rất lâu mới nói ra được những lời hùng hồn này, không nghĩ tới lại bị phun tào.
(*) Phun tào: châm chọc, chê bai.
Cô đỏ mặt không biết phải làm sao, nhỏ giọng quật cường nói: “Mẹ cứ nghĩ như vậy đấy.”
“Con đã biết.” Bùi Ngọc cúi đầu húp một ít nước mì, khẽ mỉm cười, trêu chọc nói, “Rõ ràng trước ngày hôm qua mẹ vẫn là một xử nữ và ngay cả nụ hôn đầu cũng chưa có, hôm nay thì phải đem chuyện cả đời mà những người yêu nhau có thể làm cũng cùng con làm xong, có phải quá nhanh không? Dục tốc bất đạt cũng không phải là ý tưởng tốt gì.”
(*) Dục tốc bất đạt: nóng vội sẽ không thành công.
Mạc Tiệp bị hắn hỏi —— cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy hình như đúng là như vậy, ngày hôm qua cô vừa mới ngủ cùng với tiểu nam sinh, ngày hôm sau cũng đã đánh xong bản thảo kịch bản cả đời rồi…… Cô càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ, lung túng không chịu nổi, hận không thể chui vào dưới lòng đất.
“Trước kia tại sao mẹ lại không yêu đương?” Bùi Ngọc hỏi ra nghi ngờ chôn giấu trong lòng đã lâu, “Dáng dấp mẹ đẹp như vậy, không có nam sinh nào cố gắng theo đuổi mẹ sao?”
“Có chứ…… Khi còn bé sẽ có nam sinh tan học chặn mẹ lại, còn có người dùng cái chết để uy hiếp mẹ, mẹ sợ tới mức một khoảng thời gian rất lâu cũng không đến tiết tự học buổi tối. Sau đó còn có đồng nghiệp nam kiên trì tặng mẹ quà tặng rất đắt tiền…… Cũng không biết xử lý như thế nào, hàng xóm là nam còn nhét tờ giấy vào trong khe cửa nhà mẹ……” Mạc Tiệp nhắc tới những chuyện này liền vô cùng ủy khuất, cô thường ngày trầm tính chưa bao giờ gây chuyện, nhưng lúc nào cũng gặp phải một ít hành vi quấy rối kỳ lạ, “Không phải con chê mẹ đã mặc váy dài mà còn phải mặc quần an toàn sao? Bởi vì lúc học đại học bị nam sinh người Trung Quốc cùng trường theo dõi chụp lén hơn một năm…… Nam sinh kia nhìn qua lịch sự, nhã nhặn, thành tích cũng vô cùng xuất sắc, khó có thể tưởng tượng hắn sẽ làm chuyện hèn hạ như vậy.”
Bùi Ngọc nghe vậy có chút chột dạ, thật ra thì hắn cũng…… Hắn thậm chí chỉ có hơn chứ không kém, nhân cơ hội thuận tiện ở cùng một chỗ, mỗi ngày đều nhìn lén sinh hoạt hằng ngày của cô, còn chụp ảnh cô tự an ủi, bây giờ còn đem video cô bị hắn phá thân giữ gìn thành vật quý giá mà cất giấu, chuẩn bị về sau mỗi ngày trước khi ngủ đều thưởng thức một lần.
“Cũng có người dùng cách thức bình thường hẹn mẹ, nhưng ánh mắt của bọn họ làm mẹ đặc biệt không thoải mái…… mẹ không biết phải hình dung như thế nào, chính là…… Cứ cảm thấy bọn họ muốn nhào lại đây. Mẹ không biết tại sao người đàn ông nào cũng như vậy, mẹ chán ghét điều đó.” Mạc Tiệp nhắc tới những chuyện này với sắc mặt khó coi, cau mày nói, “Nhưng ba con là một người rất lễ độ, chưa từng có hành động gì không quy củ, cho nên mẹ cảm thấy ông ấy rất tốt…… Kết quả cũng vẫn bị lừa.”
Nói tới đây, cô khẽ thở dài.
“Vậy…… Mẹ chưa từng thích người con trai nào sao?” Bùi Ngọc kinh ngạc hỏi, nào có người nhiều năm như vậy vẫn chưa từng động tâm?
Mạc Tiệp lắc đầu.
“Tiểu Ngọc, mẹ cảm thấy những người đàn ông bên cạnh mình đều rất quái lạ, chỉ có con không giống như vậy.” Mạc Tiệp chớp đôi mắt thanh khiết nhìn hắn, “Con đáng yêu như vậy, sạch sẽ và ngăn nắp, nhìn qua hồn nhiên, tốt đẹp như thế, như là người ở trong truyện tranh mới có…… Hơn nữa, khí chất của con thật sự rất thanh cao, thoát tục, ánh mắt giống như ánh trăng sáng không dính bụi trần.”
Bùi Ngọc xấu hổ, trong nháy mắt đột nhiên rất sợ cô thất vọng.
“Mẹ…… Nếu…… Nếu con cùng với những người đó không có gì khác nhau thì sao?” Bùi Ngọc do dự hỏi, hắn lo lắng có một ngày giả thiết về mình ở trong cảm nhận của cô sẽ hoàn toàn sụp đổ.
“Hả?” Mạc Tiệp nhìn hắn, đột nhiên khẩn trương nói, “Con lừa mẹ cái gì sao?”
“Không phải……Ý con là nếu như con cũng giống như những người đàn ông khác…… Ừm, hèn hạ…… Rất muốn nhào đến?” Bùi Ngọc cảm thấy vẫn nên tiêm một mũi dự phòng trước.
“Vậy…… Vậy con nhào qua đi.” Mạc Tiệp không hề nghĩ ngợi liền nói.
“……?” Bùi Ngọc lại phục cô.
“Sáng ngày mai có tiết học sao?” Mạc Tiệp ngượng ngùng hỏi, dường như còn có chút hưng phấn.
“…… Không.” Bùi Ngọc mơ hồ cảm thấy cô đút mình ăn no là có mưu đồ khác.