Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim Anh

Chương 47: 47: “thợ Săn” Hay “con Mồi”




Ngồi trong phòng làm việc của Trắc tổng, có cả Gia Luân cụ non tham gia vào cuộc nói chuyện giữa ba cha con.



- Anh trai, anh chung tình một lòng thích chị em nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng được viên mãn rồi.



Thẩm tổng nở nụ cười tươi:

- Ba cũng không ngờ Mộc Đoan dễ dàng chấp nhận cuộc hôn nhân với con như vậy.



Nhìn hai đứa hạnh phúc mà ba thấy rất yên lòng.



Hóa ra Gia Luân là người biết rất rõ tình cảm mà Y Phong dành cho Mộc Đoan.



- Em còn sợ anh dính phải lời nguyền như những người theo đuổi chị em trước đây, đều bị chị ấy thẳng thừng phũ phàng.



Anh nở nụ cười nhẹ nhàng, trong lòng Y Phong đã nhận ra tất tần tật những chuyện cô làm.



- Với sức hút của anh, chị em không thể phũ phàng được.



Gia Luân lắc đầu trước sự tự tin của anh trai, còn Thẩm tổng thì vô cùng yên tâm vì giờ đây con gái cưng của ông đã có được cuộc sống hôn nhân như ý.



Lần cô ngang nhiên đi vào phòng 909, lúc đó Y Phong vẫn chưa biết là cô đang cố tình.



Y Phong đã biết chuyện cô thích thầm anh từ thời đại học.





Lúc biết điều này, anh thật lòng vẫn chưa để mắt đến cô.



Nhưng sau vài lần có cơ hội chạm mặt Mộc Đoan ở các cuộc thi do trường tổ chức, từ cuộc thi đối thoại tiếng anh đến các cuộc thi về dự án của ngành quản trị kinh doanh thuộc khoa kinh tế.



Mỗi cuộc thi cô đều thể hiện sự thông minh, nhạy bén và học thức sâu sắc của mình khiến anh rất ấn tượng.



Có lần, anh vô tình gặp cô đến thăm mái ấm tình thương khi anh cùng ban thiện nguyện của trường đến tặng quà cho các trẻ em cơ nhỡ.





Hình ảnh cô tiểu thư quý phái của Thẩm gia danh tiếng lại có thể mộc mạc và gần gũi các bé đến thế khiến trái tim anh thật sự xao động.



Nhưng Y Phong thừa biết Mộc Đoan đã từ chối rất nhiều chàng trai có ý định theo đuổi cô, dù hầu hết những người họ đều có gia thế không chút tầm thường.



Cô không có hứng thú với những chàng trai theo đuổi mình, thậm chí còn rất phũ phàng, lạnh lùng khi đối mặt với họ.



Anh đã nhiều lần bộc bạch chuyện anh thích cô cho Gia Luân vì cậu nhóc ở cùng nhà với cô nên sẽ hiểu tính ý Mộc Đoan.



Nào ngờ khi ấy cậu nhóc tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã phán một câu xanh rờn khiến anh hụt hẫng:


"-Chị em rất phũ với những ai theo đuổi chị ấy.



Anh có tỏ tình cũng không có cửa đâu".



Y Phong xưa nay chưa từng yêu ai, dù anh lạnh lùng nghiêm túc nhưng kỳ thực trong tình cảm lại rất rụt rè, bối rối.



Dù biết rõ cô thích mình nhưng qua câu nói của Gia Luân và những gì anh biết về cô, thật sự Mộc Đoan có thể mất hứng thú với anh chỉ ngay sau khi cô biết anh cũng thích mình.



Nhiều năm trôi qua, anh vẫn chôn chặt tình cảm dành cho cô mà chẳng dám thổ lộ.



Đến khi trở thành CEO quyền lực của Muriel, chủ tịch tương lai của Xenia thì lại muốn can đảm một lần mà theo đuổi người con gái mình thầm yêu đã lâu.



Nhưng anh nào ngờ mình chưa kịp lập kế hoạch thì cô đã tự thân "mỡ dâng miệng mèo".



Y Phong cố tỏ ra lạnh lùng để đuổi cô ra khỏi phòng vì muốn kiềm chế bản thân, giữ sự trong sáng cho cô, nhưng Mộc Đoan lại khiêu khích và chạm đến giới hạn của một người đàn ông khi đứng trước cô gái mình thầm yêu.



Đến lần chạm mặt nhau tại khách sạn Vinpearl, ban đầu anh còn nghĩ do trùng hợp và vì cô say nên mới đi nhầm phòng, nhưng kể cũng lạ, trùng hợp đến tận hai lần, địa điểm vẫn là ở khách sạn, có chút lấn cấn.



Lúc đó anh còn ngỡ cô đang say mềm, vì sợ rằng không thể kiềm chế bản thân mà gây ra chuyện va chạm xác thịt như lần ở khách sạn Henlen.



Y Phong đã một mực dùng lời lẽ có chút lạnh nhạt để đuổi cô ra ngoài.



Nhưng nào ngờ cô lại nhất quyết bám lấy anh không buông.



Đến khi ông bà ngoại của anh ập vào phòng và bắt gặp cảnh tượng hớ hênh của cả hai, anh đã nhận ra điểm nghi vấn bởi sự tinh tế nhạy bén.





Để làm rõ sự khuất mắt, Y Phong đã đến nhà ông bà ngoại và gặng hỏi rõ ngọn ngành câu chuyện.



Đến cuối cùng hai ông bà lão như ông tơ bà nguyệt muốn se duyên cho cháu cũng phải gật đầu thừa nhận kế hoạch muốn tác hợp cho cô và anh.



Y Phong dù biết rõ sự việc vẫn cố tình giữ im lặng và vờ như không biết.



Anh còn cẩn trọng dặn dò ông bà ngoại đừng kể chuyện họ đã nói ra sự thật cho anh biết với bất kỳ ai.



Sau đó Y Phong trở về Thiểu Lam, giả vờ tỏ ý phản đối hôn sự của cô và anh nhằm hùa theo kế hoạch cô muốn sắp xếp.



Nhưng thật ra trong tâm anh muốn được kết hôn với cô càng sớm càng tốt.



Chẳng những vậy, anh còn gặp Thẩm lão gia và nói với ông ấy tình cảm anh dành cho, mong ông ấy hãy đến gặp Trắc tổng và kịch liệt hối thúc lễ cưới, bắt anh phải chịu trách nhiệm với cô.




Thẩm tổng hoàn toàn không biết chuyện Mộc Đoan thích anh đã lâu vì chuyện này cô chỉ kể với bà Ân Tố Miêu.



Hai cha con cô cũng không tâm sự chuyện riêng tư của bản thân cho nhau nghe, lại thêm công việc của Thẩm tổng rất bận rộn nên hiếm khi dành thời gian cho con gái.



Thực chất anh đã muốn nói rằng mình sẽ chịu trách nhiệm với cô ngay lần đầu tiên cả hai xảy ra chuyện ở khách sạn Henlen.



Nhưng sáng ra cô lại chuồn mất.



Anh chưa biết tính sao thì cô lại bày thêm trò mà theo anh đến Bôn Lập.




Dù anh có tình cảm với cô từ lâu nhưng những ngày đầu được ở cùng người mình thương thật không tránh khỏi bỡ ngỡ.



Đặc biệt khi cả hai tiến đến mối quan hệ vợ chồng quá nhanh chóng trong khi thời gian trước đây chưa từng hẹn hò với nhau.



Người đàn ông tuy dày dặn kinh nghiệm trên thương trường này lại rất non nớt trong tình trường.





Anh nghe theo lời cậu em trai Thẩm Gia Luân, tỏ ra lạnh lùng thờ ơ với cô để Mộc Đoan càng cảm thấy có hứng thú và trân trọng anh hơn.



Tình yêu đến quá dễ dàng lại sợ rằng người trong cuộc sẽ không biết quý trọng.



Anh nghĩ cũng thấy đúng nên đã cố tỏ ra thờ ơ, vô tâm với cô dù anh không hề muốn như vậy.



Anh và cả Gia Luân nào biết Mộc Đoan không chỉ thích anh qua loa đơn thuần mà là yêu thầm nhiều năm.



Tích góp qua từng ngày từng tháng, vì với cô, anh đặc biệt hơn những người đàn ông khác.



Người khiến cô hạnh phúc khi chỉ vừa nhìn thấy.



Mãi cho đến lần Mộc Đoan bị động thai dẫn đến xém chút không giữ được đứa bé.



Anh đã cảm thấy rất lo lắng và hoang mang.



Không thể lạnh lùng với vợ thêm được nữa, anh muốn vui vẻ ở cạnh cô, trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc.



Giờ đây khi mọi chuyện được phơi bày, một trong hai người họ, ai mới chính là Thợ Săn, và ai là Con Mồi?

Rõ ràng yêu nhau nhưng lại chơi trò “mèo vờn chuột”.



Phải chẳng tình yêu dù đến từ hai phía nhưng cũng cần đến giai đoạn chín muồi, đúng thời điểm thì mới có thể đơm hoa kết trái?.