Cạm Bẫy Của Quỷ!

Chương 11




Thời gian ba ngày cũng đã dần trôi qua, nhưng lão đạo sĩ và Ông Lâm vẫn chưa tìm ra con quỷ ấy. Bọn họ giờ đây vô cùng chán nản bởi vì không biết phải tìm ra nó bằng cách nào. Thì thấy ở gần chỗ bọn họ đã ở có một chiếc gương, chiếc gương đó có dính một vết đỏ như là máu điều này khiến lão đạo sĩ có chút thắc mắc cùng sự đa nghi mà tự hỏi rằng :

"Tại sao trên vết gương này lại có vết máu chứ ? Không lẽ nào đây là chỗ chú ngụ của con quỷ chăng !"

Vậy là trong sự nghi ngờ của bản thân ông đã lấy tấm gương kia xuống mà xem xét thật kỹ, sau đó ông lên tiếng : "Hình như là vậy ! Và chắc đây là nơi cư ngụ của con quỷ đó ! Và chỉ cần đốt chiếc gương này thì có thể dụ nó ra được rồi sau đó mình sẽ thu phục linh hồn của nó !"

Nói rồi ông đã mang chiếc gương kia đặc xuống dưới đất và không ngừng niệm chúa, chiếc gương giờ đây bắt đầu bốc cháy.

Bên cạnh chiến gương là nữ quỷ đang ngồi tu luyện, bị lửa từ bên ngoài thiêu đốt vào bên trong khiến ả ta vô cùng hoảng sợ, mà rào hét cố gắng thoát ra khỏi chiếc gương kia. Rồi một luồng khói đen bay ra khỏi chiếc gương ấy. Nữ quỷ bắt đầu đưa mắt nhìn chăm chăm về phía lão đạo sĩ và ông Lâm đang đứng trước mặt mà lên tiếng :

"Hưm lại là các người à lũ đạo sĩ xấu xa ! Và các ngươi thật to gan thì dám đối đầu với ta làm ta trọng thương, giờ lại muốn phá nhà của ta sao ?

Hưa các người đúng là một đám bỉ ổi. Hơn hết các người hãy chờ đi, thời gian các người trả giá sẽ không còn lâu nữa đâu. Bởi vì hôm nay chính là đêm trăng đen. Đêm mà ta mạnh nhất. Vì vậy ta có thừa năng lực để giết chết các người...

Hơn hết ta không ngờ một điều là, các ngươi lại tự mình đâm đầu vào đường chết háhahhahaha...Trong khi ta thì lại chưa tìm đến tính sổ với các ngươi..."

Lão Đạo Sĩ bậc cười trong sự kinh bỉ nói :

"Ồ vậy sao ? Thế thì để ta xem thử hôm nay ai sẽ là người phải bỏ mạng. Hơn hết ngươi đã là kẻ thua cuộc một lần rồi. Và lần này cũng như vậy thôi ! Bọn ta sẽ thu phục ngươi còn giờ thì hãy tiếp chiêu đi !"

Sau đó lão đạo sĩ đã đưa tay tạo ra hai thanh kiếm rồi đưa cho Ông Lâm, bọn họ vẫn như lúc trước dùng thanh kiếm đó tấn công ả ta. Hai cây kiếm được quơ qua quơ lại tạo ra những luồng sức mạnh liên hồi bay đến chỗ ả, nhưng ả đã tránh né sau đó đưa tay lên tạo ra một thanh kiếm, rồi duy chuyển phép thuật khiến nó trở thành hàng trăm mảnh bây về phía bọn họ. Thế là bọn họ đã cố gắng chém những thanh kiếm kia để trúng không bay vào người họ...

Lão ta Sĩ nói : "Hưa ả ma nữ này mặc dù đã bị ta làm trọng thương, nhưng không ngờ vẫn còn lợi hại như vậy. Mà sức mạnh lại tăng nhanh nữa chứ ! Và ả ta là một đối thủ đáng ngờ e rằng khó mà địch lại với ả...

Nhưng không sao, mình không tin là mình khi hợp sức với ma lực của Ông Lâm sẽ không đấu lại ả ta..."

Sau đó Lão Đạo Sĩ đã bảo Ông Lâm hãy nhắm mắt lại hơn hết hãy cố gắng dùng sức lực để điều khiển thanh kiếm biến thành kiếm lửa đi. Ông Lâm nghe theo lời lão mà cố gắng dồn hết sức lực, cho đến khi ả nữ quỷ đưa tay tạo ra một quả cầu tím chưởng về phía họ. Thì Ông Lâm mới thức tỉnh được ma lực của bản thân, vậy là thanh kiếm kia đã trở thành kiếm lửa ông hướng nó về phía nữ quỷ khiến cho lửa bay ra, nữ quỷ trong sự hoang mang lo lắng la hét trong sự đau đớn khi bị ngọn lửa kia đốt trúng cơ thể.

Ả với ánh mắt câm hận nhìn chăm chăm hai người lên tiếng, rồi cố gắng bỏ chạy :

"Hưa bây giờ ta đã thua và không thể đấu lại các người. Nhưng mà mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi, bởi sau vài canh giờ nữa thì trăng đen sẽ xuất hiện. Thì ta sẽ trở nên mạnh hơn, còn các người thì phải trả một cái giá rất đắc khi dám đối đầu với ta..."

Bọn họ nhìn nữ quỷ đã bỏ chạy ma bắt đầu đuổi theo, đuổi một hồi bọn họ đã đến được một căn nhà hoang tàn đã bị khóa lại. Lão Đạo Sĩ có chút do dự như không muốn mở cửa nhưng rồi thở dài nói :

"Hazz mình không biết sẽ có nguy hiểm gì trong căn nhà kia. Nhưng mình nhất định phải vào đó để tìm và bắt nữ quỷ mới được..."

Lão ta Sĩ cùng Ông Lâm cũng đã bước vào bên trong, khu cảnh xung quanh là một nơi vô cùng hoang tàn bị bao phủ bởi bịu bậm, bọn họ bắt đầu đưa mắt nhìn xung quanh để tìm ra ả nữ quỷ đang trốn ở đâu. Nhưng mãi chả thấy cho tới khi một giọng cười ma mị cực lớn vang vọng khắp căn nhà. Không gian ngay chốc lát đã trở thành một nơi tâm tối và không thể nhìn thấy gì cả.

Hơn hết xung quanh họ là những ngọn lửa như ma chơi đang không ngừng bay bao vay họ nữ quỷ nói :

"Thật tình thì ta sẽ không thể đấu lại các ngươi. Nhưng mà ta có thể giam cầm các ngươi cho đến thời điểm thích hợp rồi tiêu diệt các ngươi HáhhhhaHà..."

Hai người bắt đầu đưa kiếm lên cố gắng chém trong không trung để phá tan kết giới gian giữ bọn họ lại trong sự bất lực, giờ đây bỗng từ trong bóng tối kia đã có một sinh vật gì đó bước ra. Nhưng bởi tối quá nên bọn họ đã không nhìn thấy nó.

Sinh vật khi trong bóng tối bắt đầu tấn công bọn họ, khiến bọn họ ngã nhào xuống mặt đất. Hai người bắt đầu dựa vào nhau cố gắng phòng thủ trước xin vật bí ẩn kia, sau một lúc thì đã có một đôi bàn tay đỏ ngầu xuất hiện, nó đã bắt lấy Ông Lâm khiến ông vô cùng hoang mang mà rào hét trong sự sợ hãi :

"A cứu cứu tôi với đạo sĩ !"

Lão Đạo Sĩ đã bay lên cố gắng dùng kiếm để chém vào nó nhưng bất thành, rồi cũng bị nó tóm gọn ngay trước mắt, nó hất ông bay ra xa làm đầu ông chảy máu, nữ quỷ bậc cười nói : "Ồ xem kia một lũ người tội nghiệp. Và để xem thử các ngươi sẽ làm gì để thoát khỏi sinh vật bí ẩn chết chóc của ta hả ?"

Sau đó con quái vật kia đã há miệng ra, nó đưa ông Lâm đến gần miệng mình rồi thả ông xuống, chốc lát ông rơi xuống bụng của nó mà rào hét trong sự sợ hãi đến tột cùng : "Aaaaaaa!"

Lão ta Sĩ nhìn Ông Lâm đã bin con quỷ kia nuốt vào bụng, mà rào thét trong sự đau đớn : "Không...Không được Ông Lâm..."

Nước mắt dần chảy đầm đìa trên khuôn mặt kia, ông với ánh mắt câm hận hét thật lớn :

"Con quỷ kia tao nhất định sẽ không cho qua cho mày đâu ! Tao nhất định sẽ giết chết mày để trả thù cho ông ấy..."

Nữ quỷ trong sự mỉa mai lên tiếng :

"Ồ nhìn người trong có vẻ rất đau khổ vì hắn khi nhìn thấy hắn ta chết trong miệng của thú cưng ta ! Và ngươi biết không ta cảm thấy rất vui về việc này. Cũng cô như thỏa mãn với việc khiến các ngươi trả giá cho việc đã chia rẻ ta và tướng công ta !"

Sau đó nước mắt của nữ quỷ đã rơi ả ta đã dần hồi tưởng lại câu chuyện của bản thân trong một trăm năm về trước, khi ả và người ả yêu đã bị đám dân làng tàn ác xác hại ra sao. Để rồi cuộc đời của ả phải rơi vào sự bất hạnh như vầy, trong mối hận thù không thể nào có lối thoát...

Hồi tưởng 100 năm trước.

Khi đó ả nữ quỷ là một coi gái vô cùng xinh đẹp, và cô tên là Ngọc Mai.

Ngọc Mai đang đến tuổi trăng tròn của mình mà là một cô gái gây thơ hiền dịu sắp phải bước vào một trang mới của cuộc đời còn gái đó là lấy chồng...

Và rồi ngày đó cũng đã đến ngày mà cô đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình. Cô sẽ cùng anh ấy bước lên kiệu hoa rồi đến lễ đường để thực hiện các nghi thức đám cưới.

Những câu nói vang lên nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, hôn thuê giao bái, đưa vào động phòng. Kèm theo những lời chúc tốt đẹp của tất cả mọi người dành cho cô. Rồi đám cưới hạnh phúc kia cũng đã kết thúc, cuộc sống của cô cùng với người chồng đã chìm trong sự hạnh phúc chưa trọn vẹn bao lâu thì bi kịch đã ập đến với gia đình cô...

Ngày hôm đó cũng là một đêm trăng đen như vầy, tất cả mọi người trong làng điều sẽ hiến tế một cơ gái nào đó mang Thai vào ngày này để hiến tế cho thần linh, để vài trăm năm nữa mùa màng được hưng phụng, cho đến đêm trăng đen tiếp theo... Và ngươi không may mắn chính là gia đình cô, khí đã bị đám người độc ác trong làng nhắm trúng và lựa chọn để làm vậy hiến tế cho hủ tục mê tín rùng rợn kia...

Trong căn phòng yên tĩnh nơi hai vợ chồng cô đang ôm nhau ngủ trong sự hạnh phúc, thì đã có một đám người xông vào bên trong. Bọn họ đã ngay lập tức bắt lấy cô và chồng của cô trong sự hoang mang đến tột cùng của hai người.

Hai người cố gắng rào hét bảo bọn họ thả mình ra và muốn làm gì mình chứ ? Nhưng đáp trả lại là một câu nói khiến bọn họ lạnh sống lưng đến rùng người. Đó là : "Bọn mày đã được chọn ! Được chọn làm vật tế cho Nghi thức trăng đen tiếp theo..."

Cô với sắt mặt vô cùng lo lắng khi biết mình và gia đình sẽ bị đưa đi làm cái thủ tục mê tín mang rợn kia. Cô đã rất sợ hãi mà cố gắng trốn cự và cầu xin trong vô ích.

Rồi bọn họ đã đưa gia đình cô ra một khu rừng, nơi treo đầy những tấm gương để khiến cô và chồng của cô nhìn bản thân mình chết như thế nào mà uất hận nhập vào những tấm gương kia để mang sự hận thù. Rồi phong ấn lại lập đền để bắt vợ chồng cô phù hộ làm mưa thuận gió hòa. Không thì sẽ bị tra tấn bằng những hình thức sống không bằng chết bởi những gã đạo sĩ...

Và rồi cô cùng chồng của mình đã bị đám dân làng kia dùng lửa để thiêu chết. Cả hai người rào hét trong sự sợ hãi đến tột độ mà không thể trốn thoát được cho tới khi chỉ còn lại đóng tro tàn, rồi bị giam giữ trong một chiến gương nào đó được đặc lên miếu để thờ cúng bắt hai vợ chồng cô phù hộ cho bọn họ...

Cứ như vậy cô đã bị giam cầm ở đó một thời gian dài cho tới khi một cơn bão kéo đến và cuốn chiếc giương trôi đi. Điều đó đã giải phong ấn cho chồng cô, nhưng còn cô thì không. Và rồi cô đã nuôi lòng oán hận trong chiếc gương kia mà bắt đầu lên kế hoạch trả thù đám dân làng tàn ác đã đẩy mình vào con đường cùng của cái chết...

Vậy nên cô bắt đầu giết chết đàn ông ở trong thôn và cũng tìm chồng của mình trong đám đàn ông đó, bởi đã qua một trăm năm liệu rằng ông có đầu thai tại một nơi nào đó trong cái làng này hay không ?

Nữ quỷ kết thúc sự hồi tưởng của mình mà đã bậc khóc rồi cười hả hê ả nói :

"Hưa ta đã làm gì sai chứ mà các ngươi lại độc ác với ta như vậy. Thế nên ta cũng sẽ làm điều tương tự vậy với các người. Và điều đó đã xảy ra rồi ! Và hơn hết ngày hôm nay ta sẽ xoá sổ tất cả những kẻ lòng lan dạ sói ở đây. Để trả thù cho cái chết của gia đình ta... Trong cái đêm hôm đó ! Háhahhahaha..."

Nói rồi cả người của ả đã dần xuất hiện một luồng năng lực màu đen, nó dần lan rộng ra khắp nơi. Lão Đạo Sĩ với khuôn mặt lo lắng, ông lên tiếng :

"Vậy là đêm trăng đen đó sắp đến. Ả nữ quỷ đã càng lúc càng mạnh hơn. Không ai có thể ngăn cản được ả ta cả.. Hơn hết không những cả làng này điều gặp nguy hiểm mà ngay cả mình cũng vậy !"

Lão Đạo Sĩ đứng bất động không biết phải làm gì, trong khi tất cả mọi người trong làng, điều hoảng loạn bỏ chạy, bọn họ la hét trong sự sợ hãi :

"Chạy đi chạy mau đi !"

"Phải có thứ kinh dị lắm nó sẽ giết chết chúng ta đó !"

"A cứu tôi với !"

"Cha mẹ ơi hhuhhu...Cha mẹ..."

Khắp nơi bao phủ bởi tóc của ả nữ quỷ, những mái tóc kia thậm chí là bốc cháy, nó gặp ai thì điều quấn họ làm khiến họ chết cháy trong sự hoảng sợ, hoặc bị mái tóc kia chơi đùa, nó quấn lấy họ ném họ qua lại như một quả bóng rồi đè chết họ, thậm chí là tấn công bằng việc đập từ bên cao xuống trong khi họ phải cố gắng né tránh để tranh dành lại sự sống...

Nữ quỷ nhìn lão đạo sĩ đang hoang mang với ánh mắt to nhìn xung quanh mà lên tiếng :

"Ngươi sao vậy ? Ngươi đang thấy sợ hãi với sức mạnh khủng kiếp của ta à ? Và ta đã chờ ngày này rất lâu rồi ! Chờ cuộc thảm sát này bắt đầu diễn ra trong cuộc trả thù của ta đối với tất cả...

Hơn hết ngươi cứ ở đó mà xem đi rồi cũng sẽ đến lượt ngươi sớm thôi ! Ngươi sẽ như bọn họ nhưng chỉ chết sau bọn họ, để chứng khiến sự quỷ diệt tàn khóc này... HáhhhhaHà..."

Lão Đạo Sĩ vẫn là đứng đờ người ra đó ông đã khóc mà tự hỏi bản thân rằng : "Mình phải làm sao đây.? Trước sự mạnh kinh khủng của nữ quỷ kia ?"

Trong bụng của con quái vật Ông Lâm đang nằm nổi lềnh bềnh trong những chất lỏng nhày nhụa, và đó là dung dịch dạ dày của con quái vật. Ông Lâm lên tiếng : "Ha may quá mình...Mình vẫn còn sống sao ? Điều này thật là tuyệt vời. Nhưng mà hiện tại mình đang ở trong bụng con quái vật kia thì làm sao mà có thể thoát ra được đây ?"

Ông Lâm đã rơi vào trầm tư mà dần biết mình nên làm gì, cứ thế ông bắt đầu cố để đánh thức ma lực của bản thân. Nhưng làm mãi vẫn không thành công, cho đến khi ông nghe thấy tiếng hét đầy đau đớn của lão đạo sĩ, thì Ông Lâm đã vô cùng lo lắng mà ma lực cũng dần thức tỉnh.

"Không lão đạo sĩ ông ấy đang gặp nguy hiểm. Và mình không thể để ân nhân của mình gặp nguy hiểm được. Vậy nên mình nhất định phải thoát khỏi đây để cứu ân nhân của mình..."

Nói rồi ông nhắm mắt lại đưa tay tạo ra một thanh kiếm, sau đó liên tục chém vào bụng con quái vật kia, nhưng chẳng nhầm nhoà gì. Ông Lâm giờ đây cố gắng dồn hết sức với sự tức giận mà chém thật mạnh hơn, khiến những nhát chém xuất hiện luồng ánh sáng sức mạnh của ma lực xuất hiện...

Con quái vật giờ cảm thấy ở phần bụng của mình vô cùng đau đớn, nó dần rào thét trong sự đau đớn. Trong khi nữ quỷ thì đã quay sang nhìn nó với vẻ vô cùng lo lắng nói : "Ngạ quý ngươi sao vậy ?"

Con Ngạ quỷ cũng dần lộ diện với thân hình là lớp da bọc xương, nó tiến đến chỗ ả nữ quỷ. Ả ta dần vuốt ve nói và nói : "Ngạ quỷ à rồi mọi thứ sẽ ổn thôi ! Ngươi sẽ không sao đâu !"

Vừa dứt lời thì máu đã bắn ra từ bụng của con Ngạ quỷ cùng muôi kiểm khiến nó rào hét trong sự đau đớn. Ả ma nữ bắt đầu tiến đến ôm chặt lấy con Ngạ quỷ mà bậc khóc trong sự đau đớn :

"Ngạ quỷ....Ngạ quỷ ngươi bị làm sao vậy hả ngạ quỷ ?"

Từ trong bụng nó cũng dần xuất hiện một luồng ánh sáng màu đỏ bay ra ngoài, điều này làm ả ta nhìn chăm chăm nguồn ánh sáng đỏ đó trong sự tức giận mà lên tiếng : "Nguồn ánh sáng đỏ kia không lẽ nào là hắn ? Và hắn ta vẫn còn sống ?"

Luồng ánh sáng đỏ kia bắt đầu tan biến và dần hiện ra hình ảnh của một người đàn ông không ai khác mà là Ông Lâm. Nữ quỷ nhìn Ông Lâm với nước mắt chảy dài trên khóe mi ả nói : "Thì ra là ngươi. Kẻ độc ác bỉ ổi kia ! Ngươi đã giết chết người thân duy nhất của ta. Đó là đệ ấy Ngạ quỷ. Và sẽ không tha thứ cho ngươi đâu !"

Lão Đạo Sĩ cười đắc ý nói :

"Hhahahaha...Em trai ngươi chết là do nghiệp đó ! Và như luật nhân quả em trai người gieo nhận nào thì phải ghánh chịu quả đó ! Còn ngươi nhân quả cũng sẽ đến sớm với ngươi thôi..."

Ả nữ quỷ đã dùng tóc siết chặt Ông Hơn ánh mắt câm hận nhìn chăm chăm ông như hai viên đạn sắp bắn ả nói : "Vậy à ! Thế thì hôm nay kẻ gieo nhân và nhận quả chính là ông và hắn ta...

Và tôi sẽ giết chết hai người để lấy đầu tế lễ cho em tôi được an nghỉ dưới suối vàng..."

Lão Đạo Sĩ bị xiết chặt Lão cố gắng vùng vẫy để thoát ra trong sự bất lực mà cảm giác nộp thở như muốn chết. Trong khi Ông Lâm thì cố gắng đấu với những mái tóc dài của ả nên không thể đến cứu được Lão Đạo Sĩ.

"Hhahahaha...Lão Đạo Sĩ à ! Hôm nay ngươi nhất định sẽ phải chết ! Và hắn ta kẻ vô dụng kia cũng sẽ không cứu được ông !"

Lão Đạo Sĩ bắt đầu vùng vẫy trong sự nộp thở đến mức không thể nào thở được nữa, mà cố gắng rên rỉ với chất giọng yếu ớt bảo Ông Lâm hãy cứu mình...

Ông Lâm nhìn thấy cảnh tượng đó, liền tức giận vung kiếm tạo ra một luồng ánh sáng đỏ, nó đã phát sáng bao phủ khắp nơi làm cho những sợi tóc tấn công cậu bốc cháy.

Ông Lâm bắt đầu tiến đến chặt đức mái tóc kia. Và giải cứu được Lão Đạo Sĩ, tay ông bế lão ta ánh mắt nhìn chăm chăm lão một lúc mà hỏi lão có sao không ?

Lão trả lời rằng mình không sao, và cảm thấy vui khi cậu lại có thể tự thất tỉnh ma lực để thoát khỏi nguy hiểm. Và như vậy là Ông Lâm đã bắt đầu vượt qua thêm một vài bậc của ma lực nữa...

Nữ quỷ nhìn Ông Lâm đã cứu được Lão Đạo Sĩ và tiêu diệt một số tóc của mình mà nói :

"Hhahahaha mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu mà thôi ! Và giờ thì ngươi sẽ rơi vào một cuộc chiến khác. Nó sẽ nguy hiểm hơn trò chơi này. Để ta xem thử ngươi liệu rằng có chiến thắng sống sót thoát khỏi trò chơi của ta không ?"

Nói rồi ả rập đã đưa tay tạo ra một nguồn ma thuật đen để bao phủ bọn họ lại...