Đến lúc trở lên xe, quả thật Cố Y Thư tâm tình đã trở nên bình ổn lại đôi chút. Nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi mấy dòng suy nghĩ. Rõ ràng Vân Hạ Tuyết năm xưa, bà đã chịu không ít tổn thương. Thậm chí bị cưỡng hiếp nên mới mang thai, cô là ngoài ý muốn.
Cố Y Thư vậy mà là con hoang.
Khoảng thời gian này, Cố Y Thư muốn mua thuốc sử dụng. Nhưng kết quả lại không nơi nào đồng ý bán cho cô. Đến tối ở trên giường, đều là cùng với Thẩm Triết Quân ngủ.
Nhưng Thẩm Triết Quân thật sự không hề làm gì cô. Chỉ đơn giản là ngủ.
Sao người đàn ông này lại hao phí tâm tư ở chỗ cô như thế? Giờ Cố Y Thư chỉ là một kẻ vô dụng không thể làm gì.
Sau hơn hai mươi phút, xe đã dừng lại tại khu vực phòng được thuê.
Nhưng Cố Y Thư từ lúc nào đã mệt mỏi ngủ say, khẽ dựa vào thành ghế, đầu hơi nghiêng ngả.
Dưới ánh sáng đèn đường, soi rọi gương mặt nhỏ ngủ rất yên tĩnh. Khiến Thẩm Triết Quân lại chẳng hề nỡ đánh thức. Bởi người đàn ông, một khi tác động dù nhỏ, cô cũng sẽ vì đó mà thức giấc.
Cho nên những đêm khi ngủ bên cạnh, Thẩm Triết Quân đều rất giữ bình tĩnh không làm gì.
Nơi bàn tay người đàn ông lại thường xuyên xuất hiện vệt cào cấu, cô gái nhỏ đêm nào cũng gặp ác mộng. Cứ nghĩ đến việc ngay từ còn nhỏ đã chịu không ít tổn thương, cũng là thứ rèn luyện nên người như hiện tại, hắn cũng không khỏi xót xa.
Từ khi nào Thẩm Triết Quân lại nghĩ cho cô nhiều đến thế?
Có lẽ Thẩm Triết Quân để ý đến cô vì cả gan leo lên giường người đàn ông, lại còn ngang nhiên phá vỡ phòng ngự của chính hắn. Khiến hắn nhận ra, mùi vị của một nữ nhân cũng không tệ hại. Thứ mà trước kia người đàn ông luôn khinh bỉ chỉ bởi vì vây quanh quá nhiều nữ nhân muốn dùng cách thức như thế để trèo lên giường hắn.
Vốn cứ nghĩ chỉ sau đêm đó là có thể kết thúc, xem như không còn gì. Nhưng Cố Y Thư lại khiến người đàn ông lần nữa ngạc nhiên, khi cô có thể dựa vào mối quan hệ để đến dự sự kiện lớn tại tập đoàn Đế Quốc. Khoảnh khắc nhìn vào nữ nhân dù chỉ là khoác lên thứ lễ phục không đắt tiền, lại vẫn cứ như đóa hoa tỏa sáng ngời theo cách riêng. Cũng là lúc Cố Y Thư dần lọt vào tầm mắt hắn.
Thẩm Triết Quân khi đó không phục, dựa vào gì sau khi chỉ mới ngủ một lần. Cố Y Thư liền coi như không có gì với hắn, còn đường đường một kẻ tại thượng như hắn lại bị cô ngó lơ?
Để rồi, liên tiếp những cách thức như thế. Khi mà lần nữa yêu cầu Cố Y Thư trở thành tình nhân, tiếp tục cùng cô duy trì mối quan hệ tệ hại ở trên giường. Hắn lại nhận ra có vẻ mê luyến với cô.
Lần đầu là không tệ hại, nhưng đến lần thứ hai như thể mê muội, rồi cứ thế đến nghiện bất giác khi nào không hay.
Mà căn bản nghiện, thì làm sao có thể dứt được?
Thẩm Triết Quân ở gần cô, như thể một kẻ khát tình vậy. Lúc nào trong đầu cũng nghĩ lên giường, bởi hắn là kẻ yêu cầu, cô phải nghe theo và phục vụ.
Đến khi thấy Cố Y Thư xuất hiện cùng Giang Thiệu Văn, trong khi chính Thẩm Triết Quân không ngừng dùng lời lẽ xúc phạm đến cô. Cũng là khi hắn bắt đầu nổi một bộ mặt khác chỉ vì để không muốn thấy hai người cùng nhau.
Lúc đó trong đầu còn tâm niệm là vì Giang Thiệu Văn không nên tiếp xúc với loại nữ nhân như cô, nhưng sau này mới nhận ra, đây chính là thứ cảm xúc ghen tuông.
Cứ như thế, mối quan hệ mỗi lúc càng duy trì. Khi mà Thẩm Triết Quân nhận ra sự để tâm cho Cố Y Thư càng lớn. Và khi nhận ra cô cũng không phải tệ hại như thế.
Những lần nhìn Cố Y Thư bị thương, trái tim người đàn ông không khỏi nhói lên.
Thẩm Triết Quân không biết ăn nói, bởi trước giờ đều sử dụng giọng của một kẻ đứng đầu mà ra lệnh, nên đối với Cố Y Thư, hắn biết chính hắn đã không ít lần khiến cô phải tổn thương với những câu nói như sắt đá.
Chẳng qua là để che đi cái tính kiêu ngạo không chịu phủ phục bởi một người tầm thường như cô.
Biết làm sao được, Thẩm Triết Quân cũng chỉ là lần đầu trải qua cái thứ xúc cảm này.
Còn bây giờ, Cố Y Thư lại cứ ngày một bất giác tiến sâu vào trái tim của hắn. Cứ thế chiếm vị trí quan trọng. Cho dù không cần làm gì, cô vẫn cứ ở đó. Để chính người đàn ông tự nguyện vì cô.
Tầm mắt nhìn Cố Y Thư đang ngủ say, đôi môi ánh hồng. Người đàn ông vươn tay, muốn chạm vào. Không gian khoảnh khắc ban nãy khi chạm vào cánh môi của cô cứ thế tái hiện trong đầu của hắn.
Thế là đưa tay, mân mê đôi môi nhỏ một lúc.
Hắn muốn cúi xuống hôn, hắn thích sự mềm mại từ cô.
Ngay khi nghĩ đến đó, Thẩm Triết Quân cũng tức khắc cúi đầu chạm lên đôi môi. Hơi thở của cô nhẹ nhàng tỏa ra.
Nhưng vừa buông ra, người con gái đã hơi động đậy. Sau đó chầm chậm mở mắt mà nhìn hắn.
“Tới rồi sao?”
Thẩm Triết Quân nhìn cô, khẽ gật đầu. Trong mắt hắn tràn đầy sự ấm áp với người con gái trước mặt.