Bóng dáng xe, cứ thế mất hút. Giang Thiệu Văn nhìn tệp tài liệu thì liền đứng ngây ra.
Có lẽ chỉ là nhầm lẫn, Cố Y Thư chắc cũng chỉ là đi nhờ xe với Thẩm Triết Quân.
Giang Thiệu Văn cứ thế chỉ có thể lấp liếm qua loa với những biện luận của chính anh về hai người.
Cố Nhã Hân bên phía kia chẳng mấy yên ổn. Chuyện trước mắt xảy ra làm cô ta chỉ có thể đứng bất lực. Thẩm Triết Quân cho người đến giải quyết, nhưng đều không đoái hoài đến cô ta. Những lão già đầu tư chẳng hiểu vì sao đột ngột xảy ra chuyện, hơn thế còn bị dính dáng vào những chuyện không hề liên quan chính mình.
Chẳng phải Cố Nhã Hân mới là vợ tương lai của Thẩm Triết Quân sao?
…
Vốn sẽ định cho xe một đường thẳng đến biệt thự, nhưng nửa đường Cố Y Thư lại lên tiếng muốn về phòng trọ lấy đồ. Trong tay có có túi, thuốc cũng bên trong sẵn. Nhưng đang là hiện diện cùng Thẩm Triết Quân, cô chẳng thể uống thuốc được.
Cô cũng cần giữ lại bình tĩnh một chút.
Thẩm Triết Quân hiển nhiên không có ý kiến. Cũng ra lệnh cho xe vòng đến nơi ở của cô.
Bóng lưng cô gái nhỏ bước xuống xe, mái tóc dài rũ xuống, khiến tâm hắn có chút xao động. Hình như, Thẩm Triết Quân thật sự quan tâm đến cô gái nhỏ này. Còn có thể vô thức, vì câu đề nghị của cô mà thỏa hiệp.
Cố Y Thư vừa bước lên phòng, liền lấy thuốc rồi uống. Thuốc với nước hòa vào, cô gái nhỏ ngồi xuống một góc.
Cô cũng không hề để người đàn ông đợi quá lâu. Rất nhanh đã trở xuống, khi này trạng thái đã tỉnh táo hơn một chút. Nhưng trên gương mặt cũng loáng thoáng thần trí không ổn định.
Thuốc chìm vào men say.
Sáng nay Cố Y Thư đã nói, nếu người đàn ông này không làm gì cô sẽ để hắn tùy tiện, bao lâu cũng được. Nên hiện tại có chút thắc mắc, không biết qua đêm nay người đàn ông này sẽ hành hạ cô trong bao lâu.
Nhưng rồi rất nhanh đã rũ bỏ cái suy nghĩ đó đi, dù gì Cố Y Thư cũng say, làm sao biết được hắn sẽ làm gì mình. Cùng anh rể thành tình nhân, nghe qua thật hoang đường. Nhưng mà đó là sự thật.
Bước trở lên xe, người đàn ông vẫn bộ dạng kiêu ngạo đấy. Lưng dựa vách ghế, gương mặt có vẻ mệt mỏi nhưng đều bị che đậy hoàn hảo phía sau ngũ quan đường nét sắc sảo của chính hắn, đôi mắt đang khép hờ.
Cố Y Thư không quan tâm là bao. Cô cẩn thận bước vào phía bên trong.
Chỉ có trợ lý là biết rõ. Chủ tịch từ lúc nhận được bức ảnh, lập tức rời bỏ công việc hiện tại mà đến nơi. Ban đầu còn cho là quan tâm đến Cố Nhã Hân. Nhưng khi đến nơi, cậu ta mới biết người quan tâm Cố Y Thư.
Thật là kỳ lạ.
Vị chủ tịch không quan tâm vợ chưa cưới, chỉ một mực để tâm đến cô em dâu.
Nhìn vào là biết có rõ gian tình như thế. Vậy mà lúc đầu trợ lý còn lên tiếng bôi nhọ Cố Y Thư trước mặt chủ tịch, hận lúc đó không thể xé cái miệng của cậu đi vì quá nhiều chuyện mà xen vào việc của chủ tịch.
Cố Nhã Hân ngồi trên xe, cảm nhận men thuốc dần dần ngấm vào chính cơ thể. Thỉnh thoảng sẽ đảo mắt ngước nhìn Thẩm Triết Quân. Người đàn ông vẫn vậy, một bộ dáng lạnh lùng chẳng thể dung nhập vào bất kỳ ai.
Nhưng không thể phủ nhận, hành động ban nãy của Thẩm Triết Quân khi lựa chọn cô. Khiến bây giờ những lần khi nghĩ đến, vẫn không khỏi ngạc nhiên tại sao khi nãy người đàn ông lại hành xử như thế. Cô trong mắt hắn, làm sao mà có thể so bì được với Cố Nhã Hân kia chứ.
Cố Nhã Hân, vợ chưa cưới. Còn Cố Y Thư là mối quan hệ trong tối.
Nhưng cô biết chắc rằng, việc ban nãy đã ít nhiều chọc tức đến Cố Nhã Hân rồi.
Rất nhanh, chiếc xe đã dừng lại nơi biệt thự quen thuộc. Ngẫm trong đầu một lúc, Cố Y Thư có hơi choáng váng mà bước xuống xe. Trong lúc còn định thần đi vững, đã cảm nhận thân thể nhẹ bẫng hẳn. Cô được người đàn ông cứ thế mà bế lên.
Cố Y Thư cũng không ngần ngại, dụi vào lòng hắn. Trong lòng sớm biết, bản thân đã rơi vào cơn say rồi. Thôi thì, một đêm với anh rể cứ thế mà tiếp tục.
Tuy là bồng lên, nhưng Thẩm Triết Quân tinh tế không chạm vào vết thương. Bàn tay nhỏ của Cố Y Thư hơi vươn ra phía trước, muốn chạm vào gương mặt hắn.
Người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, thỉnh thoảng cũng rất tốt.
“Sự việc ngày hôm này, cảm ơn anh.”
Giọng nói cô nhẹ nhàng, lại dễ nghe. Khiến tâm trạng của Thẩm Triết Quân xao động ít nhiều. Hắn ngẩng nhìn xuống gương mặt nhỏ, dưới ánh trăng phảng phất, cô vẫn cứ xinh đẹp như thế.
Để rồi, Cố Y Thư dựa vào lòng hắn. Vươn người dậy hôn nhẹ lên bờ môi của người đàn ông.
“Còn ngày mai nữa là sang năm mới. Anh rể có muốn tiếp tục ngủ cùng tôi đêm tối mai không? Như thế cũng được gọi là, tôi ngủ cùng anh từ năm này sang năm khác đó.”
Cố Y Thư khẽ cười, như một tiểu yêu tinh quyến rũ người khác vậy. Nhưng trong một khắc, Thẩm Triết Quân cũng thật sự bị hớp hồn.