Người đàn ông đứng bên ngoài, để mùi thuốc lá bao phủ. Chính hắn cũng chẳng muốn trở lên với cái mùi này, biết đâu nếu Cố Y Thư tiếp xúc, lần nữa bảo hắn là kẻ nhiều phụ nữ vây quanh, rồi lại bảo ai hắn cũng ngủ được.
Chẳng hiểu vì sao, lại không muốn cô mang cái suy nghĩ không tốt đó về hắn.
Đến khi dập điếu cuối cùng, người đàn ông đưa đế giày dẫm nát điếu thuốc vùi vào nền đất, hắn nới lỏng cổ áo. Mang một tâm trạng đầy mùi thuốc nồng không tốt trở lên.
Đến khi bước vào phòng, lại nhìn nữ nhân mềm mại đang nằm trên giường. Cố Y Thư vùi vào chăn, hơi thở đều đều vang vọng. Thẩm Triết Quân lại gần giường, đưa bàn tay nhẹ đặt lên gương mặt, rất mềm mại.
Hắn thử nhấn nhẹ nơi gò má, nhưng người bên dưới thật sự vì cái mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ. Cùng lắm chỉ phát ra âm thanh bằng mũi nhẹ nhàng để phản kháng, chẳng hề tiếp tục quan tâm nữa.
Đáy mắt Thẩm Triết Quân tối sầm, dự định muốn ngủ với cô đêm nay là thật, như thế mới đúng với cái ý định chỉ làm nhân tình. Nhưng nhìn Cố Y Thư ngủ trước, hắn lại buông ra. Thoáng qua suy nghĩ không muốn hành hạ cô gái nhỏ này.
Thẩm Triết Quân vậy mà cũng có lúc hành động tốt như thế.
Người đàn ông ngửi thấy mùi thuốc lá khó chịu vẫn vương vẩn trên áo, thấm thứ mùi nồng nặc. Mặc kệ bỏ sang một bên, cúi người xuống đối diện với gương mặt nhỏ gần trong gang tấc. Căn phòng vẫn tối, chỉ nương chút ánh sáng mờ nhạt nơi khung cảnh. Cô gái nhỏ hình như đã chìm vào giấc ngủ rất say.
Quanh quẩn người cô hương thơm nhè nhẹ non mềm, không hề giống thứ mùi khó ngửi nơi kia.
Bất giác liền cắn lấy gò má, rồi làm càn dây dưa. Không tự chủ được, hôn nhẹ nơi đôi môi mềm. Sau một thời gian ngắn dày vò, người đàn ông buông ra. Gương mặt hắn có vẻ lưu luyến lại nghiện nơi cô.
Thẩm Triết Quân trở vào phòng tắm, thay bộ đồ khác dễ chịu. Dùng sữa tắm, gột rửa đi mùi hương hỗn độn trên cơ thể hắn.
Sau đó, liền trở ra. Trên người hơi thở mát mẻ, phủ lớp áo ngủ tơ lụa thượng hạng màu đen, mái tóc rũ nước.
Lúc này đây, tầm mắt mới dừng vào chiếc hộp bên cạnh giường, Người đàn ông đưa tay mở ra, là một bộ âu phục mà lúc trước đã sai bảo Cố Y Thư may.
Hắn lấy ra khỏi hộp, chẳng hiểu vì sao lại thay lên. Đứng trước tấm gương, đưa tay ngó nhìn hình ảnh phản chiếu của chính hắn đang mặc bộ âu phục trong đêm. Thoáng qua vệt đỏ hồng trên gương mặt hắn, vuốt vuốt mép âu phục. Nhưng rồi nhìn nữ nhân vẫn ngoan ngoãn ngủ trên giường, liền cất giọng lạnh nhạt lên tiếng.
“Quá xấu.”
Chính người đàn ông cũng không rõ hắn đang suy nghĩ cái gì.
Quá xấu, nhưng lại ngó đi ngó lại không biết bao nhiêu lần. Đến khi cởi ra, liền đem gấp gọn vào trong chiếc hộp. Cứ thế cất vào chiếc tủ đồ của hắn một cách cẩn thận.
Dù gì Thẩm Triết Quân cũng đã mua bằng tiền, xấu cỡ nào cũng là tiền hắn mua. Sao có thể đem vứt được, để lại mặc coi như là đang tiết kiệm tiền của hắn.
Trở lên giường, nhìn Cố Y Thư mê man, cả bộ đồ công sở hay mặc cũng chẳng hề cởi ra. Cô ngủ rất ngon, chẳng bận tâm vào những thứ xung quanh.
Bởi tác dụng của thuốc, một là mãnh liệt hòa nhập khi vừa vào men say, nhưng đã mệt mỏi đến rã rời rồi ngủ, thuốc cũng chỉ là trợ hứng cho cái giấc ngủ ngàn vàng của cô.
Thẩm Triết Quân nằm lên giường, ôm cô gái nhỏ vào lòng. Nhìn vào bộ đồ vẫn chưa thay ra, người đàn ông nổi hứng thú, cứ thế bế cơ thể vào phòng tắm, dự định dùng nước làm tỉnh táo rồi thay đồ, nhưng căn bản chính là vô dụng. Cố Y Thư ngủ rất say, còn mơ màng mặc kệ hắn làm gì.
Bàn tay cẩn trọng đặt vào bồn tắm nước ấm, cô gái nhỏ dù có bị cởi sạch cũng không cảm nhận được gì. Nhìn thân thể non mềm trong bồn tắm nổi lên xuống, phô lên làn da trắng mịn, Thẩm Triết Quân chẳng thể nhịn được mà cúi xuống hành hạ. Không khỏi cắn lên cắn xuống dày vò, hết nắn rồi xoa từ chỗ này đến chỗ khác. Đến khi đỏ ửng lên trên nền da mịn, cũng chẳng giảm được tí ham muốn.
Tầm mắt hơi trầm xuống, nhìn về Cố Y Thư vẫn ngủ say chẳng hề tỉnh dù cho đã bị hắn hành hạ.
Cứ thế, phủ lên tấm khăn khô quấn lên cơ thể nhỏ. Lau khô người rồi đặt lên giường. Bình thường, Thẩm Triết Quân không hề có nữ nhân, nên vốn đồ nơi đây một bộ đồ cũng chẳng có. Bất quá, liền lấy chiếc áo sơ mi của chính hắn rồi mặc tạm lên người cô gái nhỏ.
Cả một đêm nằm bên cạnh, một người ngủ say, nhưng tiềm thức chìm chìm nổi. Một người tỉnh táo, lại bị dày vò bởi chính thứ dục vọng hắn tự tạo nên. Chẳng khác gì người đàn ông đang tự hành hạ chính bản thân hắn.
Vùi vào mái tóc, cắn tạm lên cổ nhỏ tham lam ngửi mùi, rồi lại cắn vào xương quai xanh. Càng lúc, hô hấp càng đục ngầu không thể kiểm soát.
Đêm đó, Cố Y Thư nằm mơ. Mơ thấy một vật nặng đè lên người mình, dày vò mình không thôi. Hết cắn lấy đôi môi, rồi lại xuống cổ, đem mà hành qua hành lại.
Một đêm bất bình thường cứ thế trôi qua.