Suốt cả quãng đường, sắc mặt của Thẩm Triết Quân rất âm trầm như hàm chứa lửa giận, đều giấu gọn lại sau đôi mắt. Tài xế thỉnh thoảng đảo mắt, chỉ thấy tầm mắt hướng chủ tịch nhìn ra ngoài. Nhưng rồi trạng thái của Cố Y Thư thì rất im lặng.
Biệt thự tư nhân, rất ít khi Thẩm Triết Quân trở đến. Phần lớn đều sẽ có đồ đạc ở Thẩm gia.
Cố Y Thư bị xúc tác động chạm mạnh, chẳng thể cứng miệng được. Như thể người đàn ông chạm vào điểm yếu, nhưng rất nhanh đã cố gắng sử dụng thuốc để giữ bình tĩnh. Trần đời, thứ khiến cô ám ảnh nhất có lẽ chính là nghĩ lại khung cảnh đêm hôm ấy.
Bị dồn vào một góc, đối diện cả một lũ nam nhân sắc mặt tràn trề ham muốn, như thể muốn đem cô dày vò đến tận cùng. Tựa hồ đem đóa hoa sen cứ thế mà kéo xuống vũng lầy để rồi dập nát.
Động thái cơ thể nhỏ hơi run rẩy, ngồi gọn một góc.
Phần nào đoán được, Thẩm Triết Quân có ý định gì. Sau việc giữ bình tĩnh, lại khiến Cố Y Thư chịu tác dụng của thuốc rơi vào trạng thái mê man. Suốt cả quãng đường, tầm mắt mông lung dựa cửa nhìn về hướng bên ngoài. Từng hàng cây trên đường cứ hiện rồi khuất. Đến khi dừng tại tòa biệt thự, đã nghe giọng nói lạnh nhạt bên tai.
“Xuống xe.”
Cứ thế, như cái máy nghe lời Thẩm Triết Quân. Chẳng hề cãi lời, cô chẳng còn hứng, nhất là khi tâm trí chẳng thể phải là của mình nữa. Sớm bị chi phối bởi tác dụng của thuốc.
Cửa phòng mở, lại lập tức đóng sầm cửa khi cả hai đều bước vào.
Cố Y Thư chẳng hay nhận ra cái ánh nhìn chằm chằm mình, như đang muốn ăn tươi nuốt sống. Tức thời, một bàn tay rắn chắc đã đặt ngay eo nhỏ. Đem ép thẳng vào lồng ngực. Toàn thân cô gái nhỏ áp lực bao trùm.
Chính Thẩm Triết Quân cũng chẳng hề nhận ra, cái thứ dục vọng chiếm hữu đang rất lớn của hắn. Chẳng thể rõ là vì không muốn cô không thể tiếp xúc với Giang Thiệu Văn, hay muốn cả hai tách biệt ra.
Trời đêm lạnh lẽo, nhưng hơi thở trên người Thẩm Triết Quân như cỗ máy rực lửa, không ngừng phả lên người cô gái nhỏ. Trên người Cố Y Thư có mùi hương rất đơn giản lại thanh thuần, da thịt mềm mại thật sự khiến kẻ khác lưu luyến không quên. Tầm mắt người đàn ông hướng nhìn một bên cánh tay phải, chỉ cần hắn động chạm mạnh từ ban nãy liền có thể ửng đỏ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Toàn Thế Giới Đều Mong Các Nàng Ly Hôn
2. Thật Đáng Tiếc, Em Phải Chịu Trách Nhiệm Về Anh
3. [ABO] Tôi Trở Lại Thời Trung Học Của Ba Mình!
4. Lột Xác Sống Lại
=====================================
Nụ hôn từ đôi môi nóng rực, trực tiếp bao trùm áp lên đôi môi nhỏ. Mà cô cũng chẳng hề phản kháng, tiếp tục thuận nước đẩy thuyền. Động thái khác một trời một vực với lúc đầu vẫn còn sợ hãi né tránh. Ngoan ngoãn đến mức khiến kẻ khác nghi ngờ. Bình thường lúc nào mở miệng cũng đều rất hay bật lại hắn, nhưng ở trên giường lại có thể ngoan ngoãn đến thế.
Thẩm Triết Quân nghi hoặc, liền trực tiếp cắn lên đôi môi nhỏ. Không ngoài dự đoán cô chỉ khẽ nhăn mặt, rồi ngẩng lên nhìn hắn với thứ ánh mắt chìm trong mộng mị.
Là vì hắn nghĩ nhiều, hay chính là Cố Y Thư rất khác thường. Nhưng người đàn ông dần bác bỏ, vấn đề đó không cần quan tâm, chỉ dừng ở việc là đáp ứng rồi phục vụ hắn là được.
Đôi môi nhỏ mềm mịn, khiến kẻ khác chỉ có thể hận không thể gặm cắn rồi nuốt lấy.
Cứ như thế, Thẩm Triết Quân dây dưa tại đôi môi nhỏ rất lâu, chẳng thể muốn buông lơi dù một khắc, như muốn nuốt trọn hơi thở, cả những dư vị nước ngọt ngào nơi khoan miệng, dây dưa không dứt khi lưỡi hắn chạm vào với vật mềm mại ở bên trong cô.
Bản tính người đàn ông vốn dĩ chính là thế, rõ ràng chỉ cần khiến bản thân thoải mái với mọi thứ. Bởi hắn từ lâu đã quen với việc để người khác tung hô, rồi sợ hãi đến mức nghe lời. Chưa có ai có thể bật lại. Hay chính là không có lá gan với vấn đề đó.
Vốn dĩ đó là cái thứ quy tắc của những kẻ nắm quyền làm chủ. Căn bản người đàn ông muốn, chính là nhất định phải có được, phải thuộc về hắn.
Cũng chỉ là một nữ nhân rồi lên giường, suy cho cùng không cần phải nghĩ nhiều.
Cơ thể nhỏ dần dần bị siết chặt, rồi lập tức bị nặng nề bởi áp lực người đàn ông phía trên khi dồn xuống, đem áp lên tấm ga giường mềm mịn. Bộ đồ công sở thiết kế bình thường đã rất cặn kẽ, nhưng khi Thẩm Triết Quân ngẩng lên, rồi đối diện với thứ ánh mắt sâu thẳm mê man của cô gái nhỏ trên giường, bộ đồ dù có kín kẽ đến đâu thì trong mắt hắn cơ thể cô sớm đã biến tấu với muôn hình vạn trạng.
Ánh mắt người đàn ông hơi híp lại, nóng bỏng dán chặt lên cơ thể mềm mại nằm vặn vẹo trên giường, đôi môi nhỏ bị hắn dày vò vẫn ánh thứ nước lỏng, cả vệt bị hắn cắn. Đều hiện rõ mồn một trước mặt. Xem như là trừng phạt, vì lần trước đã cắn môi hắn đến mức rách ra.
Thẩm Triết Quân nới lỏng cà vạt, từ từ đứng dậy. Nhìn bộ đồ sơ mi trắng cùng thân thể đang nằm, hơi vùi vào tấm ga giường. Hắn rất hiếm khi về đây, phần lớn vẫn luôn dành thời gian để trở về Thẩm gia. Nhưng lần này đã đem Cố Y Thư đến đây, như đang khẳng định việc dự định chính là muốn bắt đầu thứ quan hệ trao đổi không hợp pháp nơi đây vậy.
Vẫn là tốt hơn cái phòng kia.