Cạm Bẫy: Anh Rể Là Tình Nhân

Chương 24: Anh rể hứng tình




Trở về lại công ty, hầu như mọi người vẫn đang trong trạng thái làm việc. Thực chất, sự tài năng trong ngành thiết kế, cũng đều do thừa hưởng từ Vân Hạ Tuyết. Mẹ cô năm đó, đích thực là một người phụ nữ rất tài năng.

Vừa trở lại, trợ lý Yên đã lập tức báo cáo với cô. Đưa đến những dòng tin nhắn, phần lớn của khách hàng. Nhưng trong đó, có một hàng tin nhắn khá nổi bật đến từ phía Thẩm phu nhân.

Thường thì tin nhắn email chung, trợ lý Yên sẽ là người kiểm soát. Cố Y Thư không nghĩ rằng Thẩm phu nhân vẫn còn gửi tin nhắn, hơn thế còn nhiều như vậy.

Thế là Cố Y Thư mở tin nhắn, là hàng loạt lễ trang Lạc Ân gửi qua, sau mỗi bộ lễ phục đều chuẩn bị rất cầu kỳ.

[Bác mặc bộ này trông có hợp không?]

[Bộ này bác dự định mặc đi tham dự lễ tổng kết trao giải cho các bậc hậu bối, con xem có cần chỉnh sửa gì không.]

Gần như 4 ngày trước, Lạc Ân gửi tin nhắn đến cho cô. Vậy mà giờ Cố Y Thư mới ngó ngàng, đường đường là người phụ nữ danh giá như thế, vậy mà cũng kiên trì gửi tin nhắn như thế.

Thế là Cố Y Thư cũng tiện tay đáp lại, rất thuận lợi nịnh nọt.

Ngay lúc này, điện thoại Cố Y Thư sáng đèn. Vừa bật lên thì phát hiện tin nhắn từ một số lạ. Nhưng nội dung liền khiến cô nhận ra người gửi là ai.

[Tôi chưa hài lòng về bộ âu phục, đến Thẩm gia sửa lại.]

Trong đầu Cố Y Thư hiện lên vài chữ.



Hết mẹ rồi lại đến con.

Cố Y Thư hơi cau mày, bộ âu phục đã tốn thời gian rất lâu, cô cũng rất cẩn thận, làm gì còn điểm sai sót.

Hơn thế, cho dù Cố Y Thư không đưa số điện thoại, việc mà người đàn ông đó muốn biết thì chỉ là dễ như trở bàn tay.



Thẩm Triết Quân nhìn bộ âu phục được đưa tới vài ngày trước, người đàn ông liền nhận ra nữ nhân này chẳng hề hứng thú gì khi gặp hắn. Lên giường xong liền rời đi, ngay cả việc giao âu phục cũng nhờ kẻ khác.

Đáng lý ra Thẩm Triết Quân hắn mới là kẻ ghét bỏ và không muốn gặp cô. Vậy mà ngược lại, nữ nhân này mới là kẻ đang chê bai hắn. Nghĩ kiểu gì, cũng càng khiến người đàn ông thêm bực bội.

Hơn nửa tiếng sau khi thuê xe liền dừng lại ở Thẩm gia. Cố Y Thư đưa tiền, rồi cẩn trọng bước vào.

Nơi đây người hầu như đã biết sự hiện diện, hiển nhiên không ai ngăn cản khi trông thấy Cố Y Thư bước vào.

Vẫn là cả một tòa tháp tọa lại tại trước sảnh biệt thự, khung cảnh giàu có vô cùng. Cố Y Thư bước vào sảnh lớn, vài người hầu đang lau dọn, nhìn thấy cô thì im lặng không nói gì. Không gian nơi đây sang trọng bậc nhất, khiến kẻ khác phải choáng ngợp.

“Đi theo tôi.”

Một giọng nói quen thuộc, lập tức thu hút Cố Y Thư, cô đảo mắt nhìn, liền trông thấy Thẩm Triết Quân đang ngồi ở chiếc bàn lớn. Người đàn ông từ từ đứng dậy, rồi di chuyển đến hướng thang máy.

Thật ra thì cho dù Thẩm Triết Quân lần này không liên lạc, Cố Y Thư cũng sẽ nghĩ cách để tìm người đàn ông. Có một cái cây cao như thế, đương nhiên phải dùng rồi.



Dọc cả đường đi, cả hai đều im lặng không nói gì. Không khí ảm đạm vô cùng. Cứ thế thang máy di chuyển, Cố Y Thư liền đi theo người đàn ông.

Vừa bước vào phòng, Thẩm Triết Quân liền chỉ vào bộ âu phục treo trên giá. Cố Y Thư cẩn thận lại gần, nhìn chăm chú, bàn tay đặt lên trên bộ đồ, cẩn trọng soi xét từng chút một.

Hiển nhiên, không bị hư hại gì.

Cố Y Thư hắng giọng, liền quay sang nhìn người đàn ông đang dựa lưng trên ghế sofa.

“Thưa ngài Thẩm, liệu tôi cần phải sửa những gì. Xin thứ lỗi cho việc vì quá trình tôi thiết kế đều dựa theo tiêu chuẩn của tất cả những bộ âu phục hiện hành. Nên thật sự không biết rằng có chỗ nào làm ngài phật ý?”

Cố Y Thư nói chuyện vào trọng tâm. Phong thái làm việc chuyên nghiệp không hề có một động tác dư thừa gì. Người đàn ông ngồi trên ghế hơi nhíu mày nhìn về hướng cô gái nhỏ đang đứng. Hôm nay Cố Y Thư chỉ mặc một bộ đồ công sở màu trắng đơn giản, mái tóc dài được cột gọn gàng ra sau.

Người đàn ông cũng chậm rãi đứng lên mà di chuyển về phía cô.

Cứ thế, được đà tiến lên. Cố Y Thư nhìn người đàn ông đầy cao ngạo dần tiến về phía mình, bất lực lùi ra sau. Đến khi lưng chạm vào chiếc bàn, mới biết chẳng thể lùi được. Tức khắc liền bị vây hãm trong vòng tay, cô liền trừng mắt ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt mình.

“Xem ra anh lại có thú vui thích dồn tôi vào một góc.”

Nhưng vừa nói dứt câu, một nụ hôn bá đạo cứ thế chiếm lấy đôi môi nhỏ nhắn. Hành động đột ngột khiến Cố Y Thư ngây ra, không suy nghĩ liền dứt khoát đưa bàn tay đặt trước ngực người đàn ông ngăn lại rồi đẩy mạnh. Gương mặt cau có chẳng hề giấu nổi

“Ngài Thẩm, mối quan hệ của tôi với ngài là ở trên giường. Nếu ngài hứng tình giữa chừng, có thể tìm vợ chưa cưới của ngài. Bây giờ đang ở Thẩm gia, xin thứ lỗi chẳng thể đáp ứng nổi.”