Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 746




Tử Tiêu động chủ ở Đông Hải cũng được xem là danh chấn bốn phương, từ trước đến giờ có khẩu hiệu "Một đan tốt, hai rượu ngon, ba giỏi cờ", nhưng bây giờ hắn đang suy nghĩ có nên bỏ chữ giỏi cờ đi không, bởi vì kỳ đạo của người kia, đúng là không nói đạo lý mà ...

Một người trẻ tuổi luôn miệng nói hiểu sơ sơ cờ đạo, sao lại thắng hắn mười ván cơ luôn chứ?

Càng đánh càng thua, cũng càng muốn thắng, sau ba canh giờ, người tự nhận giỏi cờ như hắn lại kêu Phương Nguyên đánh cờ tiếp.

Sau đó hắn lại phất tay một cái cho Phương Nguyên đi đọc sách.

Lần thứ nhất rồi lại lần hai, ba ngày trôi qua, hắn đã cất bàn cờ đi.

- Người tuổi trẻ, vẫn nên xem sự nghiệp làm đầu!

Tử Tiêu động chủ nghiêm túc nói.

- Bây giờ ngươi đọc đan kinh đến đâu rồi?

- Tiền bối dạy phải!

Phương Nguyên cười trả lời.

- Điển tịch đan đạo của tiền bối, vãn bối đã đọc hơn nửa!

- Đọc hơn nửa?

Tử Tiêu động chủ hơi kinh ngạc, liếc mắt nhìn chiếc bàn đầy điển tịch kia, sau đó ra vẻ của tiền bối, nói.

- Đọc sách tối ky nhất là ham nhiều, ngươi đã qua cái tuổi kia, đáng lẽ phải hiểu rõ điều này mới đúng, đống điển tịch kia đều là đạo lý cao thâm của đan đạo, ngươi lại đọc như ăn tươi nuốt sống, như vậy là không được ...

Phương Nguyên chỉ cười, trả lời.


- Vãn bối chỉ là cố gắng hết sức, nhưng vẫn có vài chỗ khó hiểu!

- Ô?

Tử Tiêu động chủ nói.

- Vậy sao ngươi không nhờ lão phu giải đáp thắc mắc?

Phương Nguyên cười nói.

- Mấy ngày đầu, ta thấy tâm trạng tiền bối không yên, nên không dám quấy rầy, còn mấy ngày sau, tiền bối đánh xong cờ thì tâm trạng cũng không tốt, ta cũng không dám hỏi, bây giờ đã tích góp được nhiều vấn đề, nên muốn chờ lúc tiền bối rảnh rỗi để hỏi!

Tử Tiêu động chủ bị hắn nói cho mặt đỏ lên, nói.

- Ngươi chú ý nhiều như vậy làm gì? Cứ hỏi đi!

Phương Nguyên chỉ cươi cười, hỏi ra vài vấn đề mình còn chưa hiểu.

- Tiền bối, trên đan kinh có viết, luyện chế tam chuyển bảo đan, cần thay lửa chín lần, là vì sợ tổn thương dược lý, nên không thể dùng lửa to, nhưng tạp chất bên trong đan lại khó loại bỏ, cần dùng lửa to để rèn luyện, vậy nên ...

- Đã đọc cuốn tam chuyển bảo đan?

Tử Tiêu động chủ nghe vậy thì hơi kinh ngạc, nhưng vẫn hắng giọng một cái, tận tâm giải thích.

Tinh tế giảng giải những dược liệu nào thường xuyên dùng, cách phân biệt Văn Vũ Hỏa, Âm Dương Hỏa, Tam Muội Hỏa, dạy cho Phương Nguyên nổi lòng tôn kính, Phương Nguyên cung kính rót trà cho hắn, lúc này Tử Tiêu động chủ mới tìm lại được sự tự tin, thoa mãn thở một hơi.

- Ngươi còn phải học rất nhiều, đi đi!

Cuối cùng hắn phất tay một cái, để Phương Nguyên tự học tiếp, còn mình cầm đuôi chim chơi với mèo trắng để giải buồn.

Phương Nguyên hơi lo lắng liếc mắt nhìn hắn, muốn khuyên cái gì, nhưng cuối cùng vẫn thôi.

Tuế nguyệt như thoi đưa, thời gian cứ bình tĩnh như vậy trôi qua, bây giờ Phương Nguyên đã một lòng một dạ tiến vào trong đan đạo, sau khi nghiên cứu mấy ngày, hắn mới dần dần hiểu rõ, đan đạo này còn huyền ảo hơn mình tưởng tượng rất nhiều, từ rèn đúc, điều chỉnh lò luyện đan, đến các loại hỏa chủng biến hóa, lại tới canh giờ, khí trời, phong thuỷ ... các loại nhân tố ảnh hưởng tới chất lượng đan, mỗi một phương diện đều có rất nhiều học vấn ...

Mà từ lúc bắt đầu, nếu hắn gặp phải vấn đề gì, đều dốc lòng hỏi thăm Tử Tiêu động chủ, lúc mới bắt đầu Tử Tiêu động chủ còn thuận miệng giải đáp, giải thích nghi hoặc, đến sau này, những vấn đề mà hắn quan tâm, ngay cả Tử Tiêu động chủ cũng không giải thích được, hắn do dự một lúc rồi mới nói cho Phương Nguyên, nhưng sau khi nói, lại nhịn không được thở ngắn thở dài ...

- Ta vốn chỉ nghĩ ở trên đường đi, thuận miệng chỉ cho hắn vài bí quyết đan pháp, để cho hắn ít nhất cũng có thành tựu Đan sư, cũng có thể sống yên ổn trong giới tu hành, không ngờ rằng tiểu tử này lại có thiên phú về đan đạo đến vậy, học quá nhanh, vấn đề hỏi ra càng ngày càng cao thâm, bất giác ta đã truyền cho hắn rất nhiều bí mật ...

Trong lòng Tử Tiêu động chủ cũng có chút bất đắc dĩ, những thứ này là bí mật không truyền ra ngoài, ngay cả trên điển tịch cũng không ghi lại, cũng là pháp môn độc đạo mà đại đan sư như hắn tích lũy cả đời, nói ra thì đau lòng, mà không nói thì phụ lòng cầu học của Phương Nguyên!

Mà Phương Nguyên cũng nhìn ra ý nghĩ của Tử Tiêu động chủ, tâm trạng hơi băn khoan, đôi lúc hắn mở miệng hỏi vài câu, muốn đàm luận với Tử Tiêu động chủ về thần thông pháp thuật, kiếm kinh võ đạo, cũng đưa sở học của mình truyền thụ một ít cho Tử Tiêu động chủ, nhưng không ngờ rằng lúc Tử Tiêu động chủ đụng đến vấn đề này, lập tức mở miệng đổi đề tài, không cho hắn cơ hội đàm luận.