Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 648: To gan lớn mật (1)




Có điều bọn hắn không nghĩ tới chính là, lần này, mới sớm như thế đã có người đi ra. 

 Hơn nữa đi ra còn là một vị tộc nhân Kim gia. 

 Người đó sau khi đi ra từ trong bí cảnh chi môn liền vẻ mặt bi phẫn, gấp gáp chạy về phía Kim lão thái quân, hai tay dâng lên ngọc giản. 

 Sau đó chúng nhân liền thấy được cảnh Kim lão thái quân thất thố như vừa rồi. 

 - Đã xảy ra chuyện gì? 

 Chung quanh chìm trong thinh lặng, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau. 

 Vị lão tổ Thiên Lai thành này đã bao lâu chưa phát hỏa như thế? 

 - Lão thái quân bớt giận, không biết trong bí cảnh đã xảy ra chuyện gì? 

 Tiên Minh Tuần Giám Sứ chầm chậm đứng lên, từ xa xa hướng về phía Kim lão thái quân chắp tay hỏi. 

 Kim lão thái quân lại không để ý tới hắn, tức tối đến độ bàn tay phát run, nàng nhìn lại một lần lời lẽ trong ngọc giản, sau đó mới đột nhiên phất tay, bày ra một mảnh lĩnh vực chung quanh ngọc giản, bao trùm lấy nàng và tên tộc nhân Kim thị kia, tiếp sau liền hung tợn nhìn hắn, gằn giọng nói: 

 - Nói cho ta biết, vì sao hắn còn sống, lại vì sao có lá gan dám hạ chiến thư với lão thân? 

 Tên tộc nhân Kim thị kia khóc không ra nước mắt, buồn bã nói: 

 - Tên họ Phương đó, hắn... Hắn đột nhiên làm khó, trước một bước động thủ, các lộ tiểu bối Kim gia bị hắn giết không còn mảnh giáp, người thì chết, người thì bị bắt tù, chỉ để mình ra đi ra báo tin cho lão tổ tông... 

 - Năm lộ cao thủ a, còn có nhiều pháp bảo như vậy... 

 Lúc này, trên mặt Kim lão thái quân cũng lộ ra thần sắc khó mà tin tưởng, quát lên: 

 - Kim Giáp là nô tài Kim gia nuôi từ nhỏ, tu vi tinh thâm, hành sự lão luyện, lão thân để hắn thống lĩnh năm lộ, hắn... Hắn rốt cục làm ăn kiểu gì? 

 Tên tộc nhân Kim thị kia buồn bã nói: 

 - Kim Giáp sư thúc là người chết đầu tiên, vừa đối mặt tên họ Phương đó liền bị hắn giết! 

 Trong lòng Kim lão thái quân cháy lên lửa giận hừng hực: 

 - Kim Huyền Tướng thì sao, hắn đồng thân thiết cốt, Tuyết nhi cũng không phải đối thủ của hắn... 

 Tộc nhân Kim thị khóc ròng nói: 

 - Huyền Tướng sư huynh bị tên Thiên Đạo Trúc Cơ đó một đao bổ làm đôi... 

 Kim lão thái quân hít sâu một hơi, hỏi tiếp: 

 - Tỉnh Hoàn nữa, hắn già đầu như thế, huống hồ trong tay còn có Thiết Môn Thuẫn... 

 Tộc nhân Kim thị vẫn khóc ròng không ngừng: 

 - Tỉnh tiên sinh bị tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia tung một quyền xuyên qua thuẫn bài, trực tiếp đánh chết... 

 Kim lão thái quân đã nói không ra lời, nửa ngày mới chầm chậm mở miệng: 

 - Hai huynh đệ Kim Vũ Kim Phong thì sao? 

 Tộc nhân Kim thị quỳ xuống đất khóc lớn: 

 - Lão tổ tông, năm lộ cao thủ không thừa một ai, toàn bộ đều bị hắn chém giết... 

 - Toàn bộ đều bị chém giết... 

 Kim lão thái quân chậm rãi nhắm mắt lại, miệng không ngừng lẩm bẩm: 

 - Toàn bộ đều chém giết... 

 Sau nửa ngày, nàng mới đột nhiên mở mắt ra, đáy mắt tóe phát sát khí: 

 - Phế vật! Hết thảy đều là phế vật! Nhiều người như vậy, nhiều bố trí như vậy, ngay cả trước trước sau sau cần nên làm gì đều nói cho các ngươi, pháp bảo lợi hại trong nhà đều ban cho các ngươi, kết quả vẫn không thành, còn bị đối phương một thân một mình chém giết hết sạch... Phế vật! Kim gia chúng ta sao lại nuôi ra đám phế vật các ngươi? 

 - Chúng ta... 

 Tên tộc nhân Kim gia kia run lên lẩy bẩy, đối diện với lửa giận từ Kim lão thái quân, hai chân hắn đều đã mềm nhũn. 

 Nhưng mà, hắn có thể nói được gì? 

 Trên thực tế, ngay cả chính bọn hắn đều khó mà chấp nhận kết quả này... 

 - Chớ mắc thêm sai lầm... Ha ha, mắc thêm sai lầm... 

 Kim lão thái quân gầm lên, lại không để ý tộc nhân kia nữa, ngược lại cầm lên ngọc giản, nhìn lại từng câu từng chữ, đến sau cùng, lửa giận bừng bừng không cách nào áp chế, lạnh lùng nhìn xem tên tộc nhân Kim thị, thấp giọng nói: 

 - Tên nhãi ranh đó cũng tính là hung ác điên cuồng, tưởng rằng lão thân không trị được hắn, còn chuyên môn gửi ngọc giản tới, cảnh cáo lão thân? Chẳng lẽ hắn thực sự cảm thấy, dưới Kim Đan cảnh, người Kim gia chúng ta không ai có thể trị được hắn? Chẳng lẽ hắn liền muốn trốn cả đời trong bí cảnh? 

 Nghe được hỏi dò từ lão thái quân, tên tộc nhân kia nét mặt bi phẫn, lại không biết đáp lại thế nào. 

 Trên thực tế, bọn hắn cũng không biết... 

 Bọn hắn cũng nghĩ qua vấn đề này vô số lần, tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia hung cuồng như vậy, lại dám đại khai sát giới với người Kim gia trong bí cảnh, thậm chí còn giam lại tất cả mọi người, uy hiếp lão thái quân trả lại quyển Lôi Pháp sau cùng kia cho hắn... 

 ... Chẳng lẽ hắn không biết, bản thân sớm muộn cũng phải rời khỏi bí cảnh? 


 Kim lão thái quân nghe vậy lại chỉ cười lạnh: 

 - Chẳng lẽ ngươi còn muốn lão thân cúi đầu với tên nhãi ranh kia? 

 Tộc nhân Kim thị vội cúi đầu, bò rạp trên đất, không dám thốt nửa lời. 

 - Nếu hắn dám làm như thế, chẳng lẽ Kim gia ta không có phách lực đấu đến cùng với hắn?