Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 598: Quét ngang vô địch (1)




Bất quá trong lòng không dám khinh thường Phương Nguyên, bởi vậy vừa lên liền toàn lực ra tay. 

 Không cầu thắng Phương Nguyên, chỉ cần bức Phương Nguyên về tại chỗ, thì coi như kiếm lại mặt mũi rồi. 

 - Phương sư huynh bớt giận! 

 Kim Hàn Tuyết thì thấp giọng khuyên nhủ, thời điểm thân hình vọt tới, pháp lực khuấy động, quanh người xuất hiện đạo đạo hư quang, hư không xung quanh hóa thành cảnh tượng mơ hồ, nhiệt độ giảm xuống, không trung ngưng tụ hơi nước, lại hóa thành mấy chục loại vũ khí hoặc đao hoặc kiếm hoặc kích… đều là băng tuyết óng ánh, phong tỏa khắp hư không, xa xa nhắm về phía Phương Nguyên. 

 Kim thị nhất mạch các nàng truyền thừa vạn năm, có tới mấy đạo thần quyết, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn là loại lợi hại nhất, nhưng không có nghĩa là truyền thừa khác của các nàng đều yếu, Thái Tức Phong Sương Quyết chính là một truyền thừa đủ để xếp vào Thần cấp, uy lực khủng bố, cực kỳ huyền ảo, bây giờ lấy Ngũ Hành đạo cơ của Kim Hàn Tuyết phát huy ra, càng có thần uy khó lường... 

 Nhìn dáng dấp, tâm muốn tranh tài với Phương Nguyên của Kim Hàn Tuyết còn chưa tắt. 

 Bây giờ đạo thần thông này, mặc dù chỉ vì ngăn cản Phương Nguyên, nhưng cũng đã vận dụng toàn lực. 

 Hai người từ hai bên công đến, chỉ nhìn khí thế ra tay, thì đã mạnh hơn những thiếu gia tiểu thư kia không biết bao nhiêu lần! 

 Thôi Vân Hải không nghĩ tới Kim Hàn Tuyết sẽ ra tay, ánh mắt nhìn nàng, trong lòng cực kỳ thỏa mãn. 

 Loại cảm giác bỉ dực song phi, dắt tay nhau ngăn địch kia, làm cho trong lòng hắn kêu lên thống khoái... 

 - Cút ngay! 

 Chỉ là bọn hắn mỗi người có tâm tư riêng, nhưng Phương Nguyên lại không có kiên nhẫn, quát lớn. 

 Bây giờ tâm trạng của hắn rất tức giận, nào có thời gian triền đấu với hai người kia? 

 Hắn thậm chí không nhìn rõ lần này người xuất thủ là ai. 

 Bàn tay phải nhấn một cái, chỉ thấy trong hư không lóe lên điện quang, một con đại điểu giống như Chu Tước đột nhiên xuất hiện! 

 Trên người Chu Tước tỏa ra hỏa diễm, bên ngoài cơ thể lại quấn quanh tia chớp, bùm bùm cạch cạch… rất dọa người. 

 Hai cánh giương ra, lao thẳng về phía ba con Thú Linh của Thôi Vân Hải, chỉ nghe phốc một tiếng, Thôi Vân Hải biến sắc, hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ tuôn đến, cực kỳ nóng bỏng, nhưng trong hỏa diễm cuồng bạo, lại còn có lực lượng lôi đạo khó hình dung, chỉ nháy mắt, ba con Thú Linh trước người đã hóa thành bột mịn... 

 Hắn lấy bí pháp Thôi gia diễn hóa ba con Thú Linh, lại không chịu nổi một kích của Chu Tước. 

 Hơn nữa cái này còn chưa xong, sau khi Chu Tước đánh tan ba con Thú Linh, lại tiếp tục vọt tới, lực lượng cuồng bạo đập lên ngực hắn, hắn liều mạng chống cự nhưng vô dụng, hai chân không đứng thẳng được, cả người bị cỗ lực lượng khổng lồ kia chấn bay ra ngoài mười trượng, muốn bò dậy nhưng chân tay mềm nhũn, trong miệng trào ra máu tươi. 

 - Đây là cái gì... Đây là... 

 Hắn thất thần nhìn Phương Nguyên, cả người giống như mất hồn. 

 Mà bên khác, băng đao sương kiếm của Kim Hàn Tuyết đã vọt tới, Phương Nguyên lại không quay đầu, tay trái niết pháp ấn, tâm niệm khẽ động, một con cá chép màu xanh nhảy ra, quanh người quấn đầy điện quang, vòng quanh thân hình hắn bay lượn, giống như tạo thành một bình chướng không thể phá được, băng đao sương kiếm đều chém lên mình con cá chép màu xanh. 

 Ào ào ào... 

 Nhưng vừa tiếp xúc với cá chép, băng sương đao kiếm đều hóa thành mảnh vỡ, chôn vùi thành vô hình. 

 Cảm giác kia tựa như băng tuyết rơi vào trong hồ dung nham, trực tiếp tan rã. 

 Mà cùng lúc đó, Phương Nguyên đã giải quyết xong Thôi Vân Hải, đột nhiên quay người lại, thân hình lấp lóe, vọt tới trước mặt Kim Hàn Tuyết, áo bào xanh ở dưới pháp lực khuấy động, phiêu phiêu cuốn bay, hắn trở tay vung chưởng, đập lên đầu của nàng một cái. 

 Kim Hàn Tuyết kinh hãi, muốn lùi ra phía sau. 

 Nhưng chỉ nháy mắt, Phương Nguyên đã đến trước người nàng, cao cao tại thượng, thân hình kia giống như có thể che đậy toàn bộ bầu trời. 

 Một chưởng chém xuống, làm cho nàng sinh ra cảm giác đất trời tối tăm, không có cách nào tránh né, mà thân hình uy nghiêm của Phương Nguyên cũng khắc sâu vào trong tâm trí nàng, như bị một chưởng kia đoạt mất tâm thần, quên đi chống cự. 

 Bất quá lúc này, Phương Nguyên rốt cục nhìn rõ khuôn mặt của nàng. 

 - Vân Hải ca ca, Tuyết nhi tỷ tỷ... Các ngươi... 

 Sương Nhi tiểu thư dẫn theo rất nhiều nanh vuốt tới đây, vốn là muốn lấy số lượng thủ thắng, nhưng làm sao nghĩ đến nhiều người như vậy, lại không đỡ nổi một đòn? 

 Sau đó nàng nhìn thấy Thôi Vân Hải và Kim Hàn Tuyết cũng xuất hiện, cùng đi ngăn cản Phương Nguyên, thì tâm trạng càng buông lỏng, dù sao Thiên Đạo Trúc Cơ lợi hại đến đâu, nhưng thiên kiêu của Thôi gia và Kim Hàn Tuyết liên thủ, cũng không đến nỗi không chống đỡ được hắn chứ? 

 Nhưng một màn sau đó vẫn vượt xa tưởng tượng của nàng, ai có thể ngờ tới Phương Nguyên ra tay lại đáng sợ như thế, ánh chớp lóe lên, Thôi Vân Hải và Kim Hàn Tuyết bị đánh bại như bẻ cành khô, hoàn toàn không có lực hoàn thủ...