*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy vị Bách Cuồng trưởng lão như vậy, từ trong thủy kính, tuần tra tiên sứ quát lên một tiếng chói tai. Ánh mắt cách vô tận hư không, lạnh lùng nhìn về phía Bách Cuồng trưởng lão, mãi đến khi dọa cho Bách Cuồng trưởng lão này rùng mình, không còn dám la hét om sòm nữa, vị tuần tra tiên sứ kia mới mở miệng lạnh lùng nói: "Bên trong Ma Tức hồ đều là khí tức đại kiếp sót lại, chỉ bằng tu vi các ngươi, tiến vào cũng là chịu chết. Truyền tiên chỉ của ta, sự tình dị biến, do chính Tiên Minh điều tra rõ ràng, trưởng lão các phái đều không thể hành động thiếu suy nghĩ, kẻ trái lệnh, tiến lên Kiếp Phạt Đài một lần..."
"Cái này..."
Ngũ đại trưởng lão tiên môn nghe vậy, sắc mặt đều cứng lại, đáy lòng không khỏi phập phồng lo sợ.
Câu nói này của tuần tra tiên sứ, chính là lời cảnh cáo lớn nhất đối với bọn hắn.
Có điều, dù sao hiện tại tình huống cấp bách, chẳng lẽ bọn hắn không làm gì, chỉ ngồi ở chỗ này chờ tin thôi sao?
Nhưng vị tuần tra sứ kia lại không thèm để ý, cũng có thể là không muốn nhiều lời với bọn hắn, phất tay áo đang định biến mất...
"Chậm đã..."
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên Cổ Mặc trưởng lão Thanh Dương tông trầm giọng mở miệng.
Vị tuần tra sứ kia giật mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại, quát lạnh: "Ngươi cũng muốn chống lại mệnh lệnh Tiên Minh?"
Cổ Mặc trưởng lão lắc đầu, nói: "Lão nhi không dám, nhưng có một câu muốn nói với tuần tra sứ..."
Vị tuần tra sứ kia không nhịn được khoát tay áo: "Mau nói!"
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc một lát, trầm giọng nói: "Lần này Ma Tức hồ dị biến, đúng là ngoài ý muốn, lão phu hi vọng Tiên Minh có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng, tiếp dẫn những đệ tử kia trở về, bằng không mà nói, cho dù phải lên Kiếp Phạt Đài, lão phu cũng muốn tiến vào xem!"
"Ngươi... Lớn mật!"
Vị tuần tra sứ kia nghe vậy, quát lạnh một tiếng, ngay cả hư không tựa hồ cũng chấn động.
Mấy trưởng lão đại tiên môn khác cũng đều kinh hãi, quay đầu nhìn Cổ Mặc trưởng lão, thầm nghĩ, ngươi tưởng Thanh Dương tông các ngươi vẫn là tiên môn lớn nhất Vân Châu ngàn năm trước sao, lại dám cùng tuần tra sứ Tiên Minh trấn thủ một phương so đo như vậy...
Nhưng đối mặt với sự tức giận của tuần tra sứ, sắc mặt Cổ Mặc trưởng lão Thanh Dương tông lại không đổi, thậm chí còn có vẻ hơi thâm trầm, qua hỏi lâu sau mới nói: "Lão phu có chuyện muốn nói với tuần tra sứ, hi vọng tuần tra sứ có thể cẩn thận lắng nghe, xong rồi lại quyết định tiếp..."
Vị tuần tra sứ kia sắc mặt thâm trầm, lãnh đạm nói: "Vậy ngươi nói thử xem!"
Cổ Mặc trưởng lão hít sâu một hơi, nói: "Thanh Dương tông ta tất nhiên là không lớn bằng lúc trước, chỉ cố thủ một góc, nhưng vẫn còn chút vốn liếng, về phương pháp tu hành cũng được đồng đạo có phần khen ngợi. Thường xuyên có một số bằng hữu cũ, giao con cháu cho Thanh Dương tông ta dạy bảo, bốn năm trước đó, Thanh Dương tông ta nhận một người như vậy, đó là một nữ đồ xinh đẹp của vị bằng hữu cũ..."
Mấy vị trưởng lão, thậm chí là vị tuần tra sứ kia, nghe vậy đều tỏ ra kinh ngạc.
Chuyện như vậy rất phổ biến trong tiên môn, vị Cổ Mặc trưởng lão này, đang trong lúc nguy cấp, lại nói đến chuyện này làm gì?
Nhưng bọn hắn đều biết Cổ Mặc trưởng lão lên tiếng tất nhiên có nguyên nhân, bởi vậy cũng không ai ngắt lời hắn, nhẫn nại lắng nghe.
"Nữ oa nhi kia thông minh lanh lợi, cũng có chút nghịch ngợm gây sự, nhưng đó cũng là chuyện thường tình của con nít, lão phu cũng không suy nghĩ nhiều, để nàng lưu lại Tử Vân phong tu hành. Về sau ngẫu nhiên quan sát mấy lần, ngược lại lại phát hiện thiên tư của nàng cực cao, mặc dù tính tình lười biếng, nhưng bất kể là thứ gì cũng vừa học liền biết, lại sẽ quên ngay, không giống như tu hành, mà giống như là học cho vui vậy..."
Cổ Mặc trưởng lão trầm giọng nói, thanh âm lãnh đạm, chậm rãi không vội.
"Rốt cục ngươi muốn nói cái gì?"
Vị tuần tra sứ kia không nhịn được, lạnh lùng nhìn hắn hỏi.
"Lão phu muốn nói là..."
Cổ Mặc trưởng lão ngẩng đầu nhìn về phía vị tuần tra sứ kia, thấp giọng nói: "Quan sát mấy lần, ta phát hiện ra nữ đồ kia khác với những người khác, ẩn ẩn đoán được lai lịch của nàng, còn từng đến hỏi vị bằng hữu cũ dẫn nàng tới kia. Vị bằng hữu cũ kia chỉ nói tự ta tìm hiểu là được, không cần phải nói ra, đây vốn là một đại thiện duyên của Thanh Dương tông ta, ta rất là tán đồng, cũng để kệ nàng..."
"Từ đó nàng ở trong tiên môn tự tại tu hành, hết thảy đều không quá mức khác biệt với những đệ tử khác..."
"Trong mắt lão phu, tất nhiên là hi vọng nàng cứ mãi như vậy, đến một ngày nào đó nàng chơi chán hoặc tu vi có thành tựu, tự rời đi, dĩ nhiên là tất cả đều vui vẻ. Nhưng nếu như vì một lý do nào đó, nàng bị mắc kẹt ở bên trong Ma Tức hồ..."
Nói đến chỗ này lúc, Cổ Mặc trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía vị tuần tra sứ kia, trầm giọng nói: "Đừng nói Thanh Dương tông ta khó thoát tội, mà tuần tra sứ các hạ... thậm chí là Độ Kiếp Tiên Điện ở Vân Châu, e là cũng không thừa nhận nổi..."
"Bịch!"
Đột nhiên nghe Cổ Mặc trưởng lão uy hiếp như vậy, sắc mặt các trưởng lão tứ đại tiên môn đều đại biến!
Vậy mà dám uy hiếp cả tuần tra sứ, ngay cả nghĩ bọn hắn cũng không dám nghĩ!
Nhưng ngoài dự liệu, vị tuần tra sứ kia lại không tức giận, sau hồi lâu mới thấp giọng hỏi: "Nữ đồ kia từ đâu tới?"
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng, nói ra hai chữ: "Nam Hải!"
Chung quanh nhất thời yên tĩnh, chỉ còn nghe mỗi tiếng gió thổi, thương khung cao cao tại thượng, dường như cũng thấp xuống mấy phần.
"Việc này là thật chứ?"
Qua hồi lâu, vị tuần tra sứ kia mới chậm rãi hỏi một câu.
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc một hồi, mới nói: "Chỉ là suy đoán của lão phu, nhưng tuần tra sứ muốn mạo hiểm như vậy không?"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy vị Bách Cuồng trưởng lão như vậy, từ trong thủy kính, tuần tra tiên sứ quát lên một tiếng chói tai. Ánh mắt cách vô tận hư không, lạnh lùng nhìn về phía Bách Cuồng trưởng lão, mãi đến khi dọa cho Bách Cuồng trưởng lão này rùng mình, không còn dám la hét om sòm nữa, vị tuần tra tiên sứ kia mới mở miệng lạnh lùng nói: "Bên trong Ma Tức hồ đều là khí tức đại kiếp sót lại, chỉ bằng tu vi các ngươi, tiến vào cũng là chịu chết. Truyền tiên chỉ của ta, sự tình dị biến, do chính Tiên Minh điều tra rõ ràng, trưởng lão các phái đều không thể hành động thiếu suy nghĩ, kẻ trái lệnh, tiến lên Kiếp Phạt Đài một lần..."
"Cái này..."
Ngũ đại trưởng lão tiên môn nghe vậy, sắc mặt đều cứng lại, đáy lòng không khỏi phập phồng lo sợ.
Câu nói này của tuần tra tiên sứ, chính là lời cảnh cáo lớn nhất đối với bọn hắn.
Có điều, dù sao hiện tại tình huống cấp bách, chẳng lẽ bọn hắn không làm gì, chỉ ngồi ở chỗ này chờ tin thôi sao?
Nhưng vị tuần tra sứ kia lại không thèm để ý, cũng có thể là không muốn nhiều lời với bọn hắn, phất tay áo đang định biến mất...
"Chậm đã..."
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên Cổ Mặc trưởng lão Thanh Dương tông trầm giọng mở miệng.
Vị tuần tra sứ kia giật mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại, quát lạnh: "Ngươi cũng muốn chống lại mệnh lệnh Tiên Minh?"
Cổ Mặc trưởng lão lắc đầu, nói: "Lão nhi không dám, nhưng có một câu muốn nói với tuần tra sứ..."
Vị tuần tra sứ kia không nhịn được khoát tay áo: "Mau nói!"
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc một lát, trầm giọng nói: "Lần này Ma Tức hồ dị biến, đúng là ngoài ý muốn, lão phu hi vọng Tiên Minh có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng, tiếp dẫn những đệ tử kia trở về, bằng không mà nói, cho dù phải lên Kiếp Phạt Đài, lão phu cũng muốn tiến vào xem!"
"Ngươi... Lớn mật!"
Vị tuần tra sứ kia nghe vậy, quát lạnh một tiếng, ngay cả hư không tựa hồ cũng chấn động.
Mấy trưởng lão đại tiên môn khác cũng đều kinh hãi, quay đầu nhìn Cổ Mặc trưởng lão, thầm nghĩ, ngươi tưởng Thanh Dương tông các ngươi vẫn là tiên môn lớn nhất Vân Châu ngàn năm trước sao, lại dám cùng tuần tra sứ Tiên Minh trấn thủ một phương so đo như vậy...
Nhưng đối mặt với sự tức giận của tuần tra sứ, sắc mặt Cổ Mặc trưởng lão Thanh Dương tông lại không đổi, thậm chí còn có vẻ hơi thâm trầm, qua hỏi lâu sau mới nói: "Lão phu có chuyện muốn nói với tuần tra sứ, hi vọng tuần tra sứ có thể cẩn thận lắng nghe, xong rồi lại quyết định tiếp..."
Vị tuần tra sứ kia sắc mặt thâm trầm, lãnh đạm nói: "Vậy ngươi nói thử xem!"
Cổ Mặc trưởng lão hít sâu một hơi, nói: "Thanh Dương tông ta tất nhiên là không lớn bằng lúc trước, chỉ cố thủ một góc, nhưng vẫn còn chút vốn liếng, về phương pháp tu hành cũng được đồng đạo có phần khen ngợi. Thường xuyên có một số bằng hữu cũ, giao con cháu cho Thanh Dương tông ta dạy bảo, bốn năm trước đó, Thanh Dương tông ta nhận một người như vậy, đó là một nữ đồ xinh đẹp của vị bằng hữu cũ..."
Mấy vị trưởng lão, thậm chí là vị tuần tra sứ kia, nghe vậy đều tỏ ra kinh ngạc.
Chuyện như vậy rất phổ biến trong tiên môn, vị Cổ Mặc trưởng lão này, đang trong lúc nguy cấp, lại nói đến chuyện này làm gì?
Nhưng bọn hắn đều biết Cổ Mặc trưởng lão lên tiếng tất nhiên có nguyên nhân, bởi vậy cũng không ai ngắt lời hắn, nhẫn nại lắng nghe.
"Nữ oa nhi kia thông minh lanh lợi, cũng có chút nghịch ngợm gây sự, nhưng đó cũng là chuyện thường tình của con nít, lão phu cũng không suy nghĩ nhiều, để nàng lưu lại Tử Vân phong tu hành. Về sau ngẫu nhiên quan sát mấy lần, ngược lại lại phát hiện thiên tư của nàng cực cao, mặc dù tính tình lười biếng, nhưng bất kể là thứ gì cũng vừa học liền biết, lại sẽ quên ngay, không giống như tu hành, mà giống như là học cho vui vậy..."
Cổ Mặc trưởng lão trầm giọng nói, thanh âm lãnh đạm, chậm rãi không vội.
"Rốt cục ngươi muốn nói cái gì?"
Vị tuần tra sứ kia không nhịn được, lạnh lùng nhìn hắn hỏi.
"Lão phu muốn nói là..."
Cổ Mặc trưởng lão ngẩng đầu nhìn về phía vị tuần tra sứ kia, thấp giọng nói: "Quan sát mấy lần, ta phát hiện ra nữ đồ kia khác với những người khác, ẩn ẩn đoán được lai lịch của nàng, còn từng đến hỏi vị bằng hữu cũ dẫn nàng tới kia. Vị bằng hữu cũ kia chỉ nói tự ta tìm hiểu là được, không cần phải nói ra, đây vốn là một đại thiện duyên của Thanh Dương tông ta, ta rất là tán đồng, cũng để kệ nàng..."
"Từ đó nàng ở trong tiên môn tự tại tu hành, hết thảy đều không quá mức khác biệt với những đệ tử khác..."
"Trong mắt lão phu, tất nhiên là hi vọng nàng cứ mãi như vậy, đến một ngày nào đó nàng chơi chán hoặc tu vi có thành tựu, tự rời đi, dĩ nhiên là tất cả đều vui vẻ. Nhưng nếu như vì một lý do nào đó, nàng bị mắc kẹt ở bên trong Ma Tức hồ..."
Nói đến chỗ này lúc, Cổ Mặc trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía vị tuần tra sứ kia, trầm giọng nói: "Đừng nói Thanh Dương tông ta khó thoát tội, mà tuần tra sứ các hạ... thậm chí là Độ Kiếp Tiên Điện ở Vân Châu, e là cũng không thừa nhận nổi..."
"Bịch!"
Đột nhiên nghe Cổ Mặc trưởng lão uy hiếp như vậy, sắc mặt các trưởng lão tứ đại tiên môn đều đại biến!
Vậy mà dám uy hiếp cả tuần tra sứ, ngay cả nghĩ bọn hắn cũng không dám nghĩ!
Nhưng ngoài dự liệu, vị tuần tra sứ kia lại không tức giận, sau hồi lâu mới thấp giọng hỏi: "Nữ đồ kia từ đâu tới?"
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng, nói ra hai chữ: "Nam Hải!"
Chung quanh nhất thời yên tĩnh, chỉ còn nghe mỗi tiếng gió thổi, thương khung cao cao tại thượng, dường như cũng thấp xuống mấy phần.
"Việc này là thật chứ?"
Qua hồi lâu, vị tuần tra sứ kia mới chậm rãi hỏi một câu.
Cổ Mặc trưởng lão trầm mặc một hồi, mới nói: "Chỉ là suy đoán của lão phu, nhưng tuần tra sứ muốn mạo hiểm như vậy không?"