Cái Mông Nhỏ

Chương 1: Nhật ký mông nhỏ 1




Trong khu văn phòng rộng lớn của khoa học kỹ thuật Húc Thành, bầu không khí có chút căng thẳng, Lộ Ninh vừa từ toilet đi ra đã thấy Quan Duyệt từ phòng kinh doanh nhìn ra vẻ bực bội, như sắp khóc.

Quan Duyệt là nhân viên mới tuyển năm nay, cô không cao, khuôn mặt baby, là một cô bé khá dễ thương, hầu hết mọi người trong công ty đều rất thích cô, coi cô như em gái, cũng bao gồm Lộ Ninh.

"Sao vậy Quan Duyệt?" Lộ Ninh đi tới.

"Trợ Lý Lộ." Quan Duyệt vội vàng lau nước mắt: "Tôi, tôi phạm sai lầm."

"Phạm sai lầm?" Lộ Ninh nhìn trái nhìn phải, thấy mọi người đều lắc đầu, "Phạm sai lầm gì? "

"Chính là dự án của công ty Tiến Hoa, quản lý Vương bảo tôi ra báo giá đưa đến Tiến Hoa. Chủ nhiệm Trần của Tiến Hoa đọc báo giá, nói hạng mục này đại khái là muốn làm cho bên Dương Phàm. Chủ nhiệm Trần cũng là người tốt, đem báo giá của Dương Phàm cho tôi xem. Tôi vừa thấy Dương Phàm báo giá cao hơn so với chúng ta, tôi nghĩ nhất định là tài liệu bên chúng ta không đủ làm cho đối phương hài lòng, cho nên sau khi trở về liền nhanh chóng sửa phương án, đem tiêu chuẩn vật liệu nâng lên một cái, giá cả cũng ở trong phạm vi khống chế của chúng ta tận mọi khả năng hạ thấp, sau đó... Sau đó..."

"Sau đó đối phương cũng không hài lòng?" Lộ Ninh tiếp theo. Anh gần như có thể đoán được lý do tại sao.

Sau khi Quan Duyệt tới đã đem cháu gái của quản lý Vương cách chức. Tuy rằng trong công ty không có mấy người biết người bị cách chức là cháu gái của quản lý Vương, nhưng Quan Duyệt đến làm cho quản lý Vương lo lắng hơn, bằng không sẽ không để cho Quan Duyệt chưa từng giao tiếp với Chủ nhiệm Trần đi báo giá. Tiến Hoa cùng Húc Thành hợp tác cũng không phải ngày một ngày hai, chuyện Trần chủ nhiệm nhận lại quả, quản lý Vương căn bản là biết rõ trong lòng, đây rõ ràng làm khó dễ cho Quan Duyệt.

"Dù sao thì chủ nhiệm Trần cũng rất khó chịu, vừa rồi quản lý Vương đã phê bình tôi rất lâu." Quan Duyệt khó nhọc khịt mũi, cô vừa mới trở thành nhân viên chính thức, nếu hại công ty làm mất dự án sau này sẽ không có cách nào lăn lộn. Nhưng cô thật sự không biết vì sao lại thế, trước kia rõ ràng đều làm như vậy.

"Cô đừng khóc, trước tiên mang theo báo giá đầu tiên cô làm cho tôi xem. "

"Chính là cái này." Quan Duyệt vội đem tờ giấy A4 đã bị vò nát đưa cho Lộ Ninh, quản lý Vương lúc đó vô cùng tức giận ném toàn báo giá cho cô, yêu cầu cô làm lại.

"Như thế này, cô làm một báo giá khác." Lộ Ninh xem xong báo giá ban đầu trong lòng đại khái tính toán, "Lúc này cô đem giá cả trên cơ sở cô báo giá ban đầu tăng lên mười phần trăm, về phần vật liệu, chúng ta sẽ đặt hàng sau, hiểu không? "

"Nhưng nói như vậy, không phải so với báo giá bên Dương Phàm bên còn cao hơn sao?"

"Đúng là cao hơn bọn họ, cô cho rằng Chủ nhiệm Trần vì sao đem báo giá của Dương Phàm cho cô xem? Ông ta muốn chúng ta cộng thêm chiết khấu, nhưng lại không thể thấp hơn đề nghị của Dương Phàm." Lộ Ninh cong ngón tay gõ lên mặt bàn: "Mau sửa xong, in ra đưa đến chỗ quản lý Vương, sau đó thuyết phục cô ấy. Yên tâm đi, dự án này sẽ chạy không thoát, Húc Thành và Tiến Hoa cũng không phải hợp tác một ngày hai ngày, chủ nhiệm Trần phải cho Húc Thành chút mặt mũi. "Quan trọng nhất là, quản lý Vương cũng sẽ không để cho hạng mục này thất bại, bởi vì đưa nhầm báo giá là lỗi của Quan Duyệt, nhưng nếu dự án bị mất, đó chính là quản lý Vương làm việc không tốt.

"Thật sao?" Quan Duyệt lập tức được bơm máu gà sống lại tại chỗ. Đều nói Lộ Ninh trong toàn bộ giới đều coi như nhân duyên tốt, lần này cô có thể coi như biết vì sao, "Tôi sẽ sửa ngay! Cảm ơn trợ lý Lộ! "

"Chỉ nói cảm ơn ngoài miệng?"

"Ách, vậy tôi mời anh ăn cơm?!"

"Cơm thì không cần." Lộ Ninh hạ thấp cơ thể, "Cô sử dụng mặt nạ gì? Có thể giới thiệu cho tôi không? "

"Hả?" Vành mắt Quan Duyệt còn vương nước mắt, vốn là ngây ngẩn cả người: "Làn da của anh tốt như vậy, còn dùng mặt nạ sao?"

Thật sự không phải cô khen ngợi, mà là làn da của Lộ Ninh thật sự mềm mại như muốn bóp ra nước. Tuy rằng lời này hình dung đàn ông hình như có chút không ổn, nhưng chỉ nhìn làn da thật sự hoàn toàn đoán không ra trước mắt đây là một người đàn ông!

Lộ Ninh có một chút lập dị, không hút thuốc, không thích uống rượu, thích nghe người ta khen da đẹp, mỗi lần được khen da đẹp, trong lòng đều rất vui, còn vui hơn nếu ai đó nói anh đẹp trai, thông minh!!!

Tất nhiên, loại hạnh phúc này thường không được anh viết ra trước mặt mọi người, vì thế lần này cũng giống như vậy, khuôn mặt nghiêm túc lưu lại một câu "Nhanh chóng thay đổi báo giá" sau đó trở về văn phòng.

* * *

Vừa đóng cửa phòng làm việc, anh liền gọi cho Trần chủ nhiệm ở Tiến Hoa hỏi xem đã quyết toán xong công trình chưa, thấy đầu dây bên kia nói chưa, Lộ Ninh lại khách sáo nói thêm vài câu.

"Tiểu cô nương mới tới không hiểu chuyện, chủ nhiệm Trần anh chiếu cố... Vâng, tôi sẽ hướng dẫn cô ấy nhiều hơn... Anh yên tâm, lần này khẳng định không ít, nếu thiếu anh cứ tìm tôi."

"Được!" Chủ nhiệm Trần cũng không phải thật sự muốn trở mặt, được Lời hứa của Lộ Ninh, cười ha hả nói, "Có ngươi lời này tôi liền biết là an toàn, vậy cứ như vậy làm đi."

"Cảm ơn Chủ nhiệm Trần. Anh bận rộn, hẹn gặp lại khi chúng ta chính thức ký hợp đồng. "Lộ Ninh nói cảm ơn, cúp điện thoại di động, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Sau đó nhảy lên, xoay 360 độ, tiếp đất ổn định và làm động tác "yeah!"

Đúng lúc này cửa phòng tổng giám đốc bị đẩy ra.

Lộ Ninh. "..."

Lương Hách Thành...."

Lộ Ninh vội vàng rút ngón tay đang giơ lên, đứng thẳng: "Khụ, Lương tổng."

Mẹ kiếp, người này khi nào trở về! Buổi sáng khi đi ra ngoài không phải là nói buổi chiều sẽ không trở lại trước khi họp?!

"Cậu làm động tác đắc thắng trước cửa phòng làm việc của tôi..." Lương Hách Thành cười cười, dựa vào khung cửa, vô thức dùng cặp hồ sơ vỗ vài cái ở bên chân, "Sao? Muốn PK với tôi, sau đó đơn phương chiến thắng? "

"Không không không, tôi, tùy tiện đi lại thôi." Lộ Ninh thật sự rất xấu hổ, thật ra đây không phải lần đầu tiên anh nhảy nhót trong phòng làm việc, nhưng là lần đầu tiên bị nhìn thấy, "Anh muốn ra ngoài sao?

Lương Hách Thành mặc áo khoác, hiển nhiên là không phải đi lại trong công ty, người này trong công ty chưa bao giờ mặc áo khoác, chỉ cần đến văn phòng, bất kể Xuân Hạ Thu Đông, đều phải cởi áo khoác ra treo nó lên, hắn thích cởi khuy áo sơ mi ra trước, sau đó xắn tay áo sơ mi lại, lộ ra cánh tay rắn chắc, khi nào ra khỏi văn phòng thì lại mặc lại áo khoác.

Lộ Ninh đã nhìn hai năm rồi, đã biết thói quen của Lương Hách Thành.

"Đi ký hợp đồng đi." Lương Hách Thành nói, "Cậu cầm theo hồ sơ, cùng tôi ra ngoài."

"Được, tôi lập tức chuẩn bị." Lộ Ninh mở ngăn kéo, lấy con dấu và bút ký từ bên trong.

Lúc này, Lương Hách Thành cứ dựa vào khung cửa, ánh mắt nhìn vào Lộ Ninh, trên miệng nở một nụ cười mà chính hắn cũng không phát hiện.

Lúc Lộ Ninh bỏ đồ vào trong cặp cũng cảm giác được tầm mắt khác thường.

* * *

Kỳ thực không biết vì sao, gần đây anh luôn có một cảm giác kỳ lạ, giống như gần đây lúc nào anh gặp Lương Hách Thành, ánh mắt Lương Hách Thành sẽ kỳ lạ đảo quanh anh, hơn nữa dường như luôn cố ý vô tình liếc nhìn mông anh.

Ví dụ như lúc này, tuy rằng lúc anh quay đầu nhìn qua, người này rất nhanh đem ánh mắt rút ra, nhưng anh chính là cảm thấy, người này đang nhìn anh.

Anh nhìn vào trang phục của mình, không bẩn thỉu nha, rồi đến dáng người. Ầy! không vấn đề gì! Không béo! Vẫn có eo nhỏ và chân dài!

Thật sự là kỳ quái, vậy Lương Hách Thành nhìn cái gì?

"Lương tổng, xin hỏi gần đây tôi..." Đến bãi đỗ xe ngầm, thấy trái phải không có người, Lộ Ninh không nhịn được, "Xin hỏi gần đây tôi có biểu hiện gì không tốt sao?"

"Sao cậu lại hỏi như vậy?" Lương Hách Thành cũng không trực tiếp trả lời.

"Chính là, cảm giác đi, gần đây ánh mắt anh có chút thâm ý, đoán không được rõ ràng."

"Mail." Lương Hách Thành đi vòng ra phía sau Lộ Ninh, trên môi nở nụ cười nhàn nhạt, "Sau này chú ý đừng để gửi nhầm mail."

"Hả?! Mail gì?"

Lộ Ninh vội vàng quay lại mở email, chợt phát hiện cuốn nhật ký hàng ngày của mình vô tình đã gửi cho Lương Hách Thành! Thật là xấu hổ quá đi mất!

"Hôm nay tôi lái xe." Lương Hách Thành ngồi vào ghế lái sau khi trả lời những câu hỏi không liên quan.

Lộ Ninh vừa thấy ông chủ muốn lái xe, vậy hắn làm cấp dưới đương nhiên không thể tranh giành, đành ngoan ngoãn ngồi vào ghế phụ, sau đó không nhịn được mở ra. email trên điện thoại di động...

* * *

Lật đến hòm thư để xem thông báo, Lộ Ninh lật từng cái một, đột nhiên, ánh mắt của anh trừng to như chuông đồng, sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng. Anh phát hiện nhật ký hàng ngày của mình vô tình đã gửi cho Lương Hách Thành! Thật là xấu hổ quá đi mất!

Lộ Ninh vội vàng quay lại mở email, chợt phát hiện cuốn nhật ký hàng ngày của mình vô tình đã gửi cho Lương Hách Thành! Thật là xấu hổ quá đi mất!

Ngày x tháng x năm x: Nắng đẹp, nghỉ ngơi.

Tôi đã nhận được được màng mông màtôi nhờ bạn tôi mang về (*°°*) Oh Ye!

Tổng kết: Giữ ẩm khá tốt sau khi sử dụng, bốn sao!

Ngày x tháng x năm x: U ám, nghỉ ngơi.

Màng mông hết hàng, hôm nay mình dùng mặt nạ theo lời giới thiệu của một ngôi sao nào đó để dán mông, tổng cộng mình đã dùng hết sáu tấm!

Lúc dán, đã cố gắng hết mức, nhưng vẫn còn một lỗ hổng! Quả nhiên vẫn là màng mông chuyên nghiệp đáng tin cậy!

......

Ngày x tháng x năm x: Trời nắng, nghỉ ngơi.

Mặc dù đắp mặt nạ như màng mông rất vất vả, nhưng hiệu quả cũng không tệ, sờ mông mềm mại đàn hồi như thạch, la la la la la! Anh thấy đẹp không? (^? ^*)

......

Ngày x tháng x năm x: Bạn có thư mới.

Lộ Ninh run rẩy mở ra...

Lương tổng: Tôi chuyên nghiệp dán mông 30 năm rồi, đảm bảo không có lỗ thủng không thấm nước, anh có cần không?

Lộ Ninh: "..."

Bí mật nho nhỏ bị sếp phát hiện, cậu quả thật muốn độn thổ 😱 😱 😱