Ma vật cấp S vô cùng hiếm, dù cho những hồn sư sinh ra và lớn lên ở Linh Ma Giới cũng chưa chắc đã nhìn thấy, chúng giấu mình trong rừng cây sâu trên núi cao, chỉ khi tấn công 4 thành lớn thì mới có khả năng xuất hiện, cũng là ma vật duy nhất có thể công phá kết giới của các thành phố này.
Ma khí của ma vật cấp S chứa sức mạnh cắn nuốt vô cùng lớn, không có ngọn cỏ nào mọc được ở nơi nó đi qua. Dù là ma vật hay hồn sư, chỉ cần ma khí của ma vật cấp S động vào thì đều bị suy yếu hoặc bị hấp thu. Chỉ có hồn sư cấp 10 trở lên mới có thể miễn cưỡng chống chọi.
"Các hồn sư dưới cấp 10 đều lui vào trong thành nhanh" Chủ thành Thương Thiên Nghiệp vung tay, quyết đoán gọi các hồn sư cấp thấp trở về.
Không riêng gì hồn sư, các ma vật dưới cấp A cũng né tránh phạm vi bao trùm của ma vật cấp S, nhanh chóng rút chạy. Trong lúc nhất thời, một khoảng không rộng lớn đột nhiên xuất hiện bên ngoài tường thành, nơi vừa xảy ra giao tranh. Ở đó chỉ còn lại hồn sư trên cấp 10 và ma vật cấp A. Trong tình huống đó Mãn Tình được Mika mang bay lên, kết giới phòng ngự màu vàng trên không trung đặc biệt bắt mắt giữa nền ma khí đen kịt.
"Chị cả?" Lâm Nguyệt bất ngờ đứng lên gọi.
"Chị!" Lâm Hạo vừa mới vào lại trong thành lại muốn lao tới, may mắn có một đồng đội bên cạnh nhanh tay giữ lại.
"Lâm Hạo, bây giờ không thể ra ngoài" Hai người một trái một phải giữ chặt Lâm Hạo đang không ngừng giãy giụa.
"Buông tôi ra!" Lâm Hạo giãy giụa, nhìn chằm chằm về phía Mãn Tình đang bay trên không trung phía ngoài kết giới.
"Mãn Tình?" Bố Lâm đang chiến đấu với một con ma vật cấp A lúc này cũng nhìn thấy Mãn Tình, bất chấp mọi chuyện, quay đầu gọi vợ mình ném một cái kết giới qua bảo vệ Mãn Tình. Thanh Hồ giơ tay, bên ngoài kết giới màu vàng của Mãn Tình đã có thêm một lớp kết giới khác.
"Dì Thanh?"
Không biết Ma vật đang giẫm lên kết giới của Mãn Tình gặp phải chuyện gì bỗng nhiên chạy đi nên Mika mới có cơ hội mang Mãn Tình bay lên. Lúc một người một vịt đang bay về hướng cửa thành thì Mãn Tình cảm giác xung quanh người chợt loé, giống như có người hỗ trợ tạo thêm một lớp kết giới bảo vệ. Mãn Tình tò mò quay đầu nhìn thì phát hiện mẹ kế Thanh Hồ đang chiến đấu đã ra tay giúp đỡ thì kinh ngạc kêu lên một tiếng.
"Sao lại chạy ra đây, nhanh trở về thành" Bố Lâm đang chiến đấu hướng về con gái cách đó không xa quát.
"Chị ơi, nhanh trở về!" Tiếng Lâm Hạo cũng vọng ra từ bên trong kết giới.
Mãn Tình cũng muốn quay về, nhưng cô căn bản không thể quay về, vì Mika đang nâng cô bay tựa hồ không động đậy nổi.
Mika? Cảm thấy khác thường, Mãn Tình quay đầu lại nhìn Mika, vì tầm mắt bị kết giới che đậy nên không thể nhìn thấy bộ dáng Mika.
"Quạc~quạc~~~quạc~~~" Tiếng kêu của Mika tràn đầy nôn nóng, nó ra sức vỗ cánh, muốn mang Mãn Tình trở lại kết giới cách đó mấy chục mét.
"Hồn thú của cô không bay được, để tôi đưa cô trở về" Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện bên cạnh Mãn Tình.
"Chủ thành Thương?" Người tới chính là Chiến hồn sư mãn cấp duy nhất của Tinh thành, Thương Thiên Nghiệp, Mãn Tình cũng đã từng gặp mặt ông một lần vì chuyện của tiệm thuốc Quý tộc.
Thương Thiên Nghiệp cong khoé miệng, vươn tay túm chặt Mãn Tình ném vào trong kết giới.
"Rầm!" Khi Mãn Tình chuẩn bị bay vào kết giới dưới lực ném của chủ thành Thương thì một chiếc roi màu đen đột nhiên quét qua bên hông cô cùng một tiếng kêu lớn, kết giới của Mãn Tình bất thình lình bị một roi đập nát. Sau đó cái roi này còn quấn lấy người kéo ra ngoài.
"Không xong rồi!" Khi thấy rõ chiếc roi kia là gì thì sắc mặt của mọi người đều biến đổi, đó chính là đuôi của ma vật cấp S.
Cũng may chủ thành Thương phản ứng nhanh, lúc cái đuôi của ma vật cấp S thu về đã giơ đao bổ xuống, cách người Mãn Tình chỉ khoảng 10cm, kịp thời chém đứt đuôi của ma vật.
"Chủ thành Thương, tôi đưa cô ấy về" Lúc này Viêm Khải cũng chạy tới, anh ôm lấy Mãn Tình, quay người chạy về hướng kết giới.
"Viêm Khải?!" Không biết sao lúc nãy thấy chủ thành Thương thì Mãn Tình vẫn không yên tâm, nhưng khi nhìn thấy Viêm Khải thì lập tức bình tâm lại.
"Chạy mau" Viêm Khải kéo tay Mãn Tình chạy như điên. Một con ma vật cấp S ở đây thì tất cả hồn sư đều phát hiện, nhưng Viêm Khải lại cảm nhận được còn một con ma vật cấp S nữa đang đứng ngoài quan sát trận chiến này. Anh cần nhanh chóng đưa Mãn Tình vào trong kết giới.
Gần đến rồi, kết giới đã ở ngay trước mặt.
"Cẩn thận!" Tiếng kêu hoảng hốt của Lâm Hạo bỗng nhiên truyền đến từ đỉnh đầu hai người, hai người phản xạ có có điều kiện ngẩng đầu, thì thấy một con ma vật đang hiện hình thành một con đầy xúc tu trên đầu 2 người. Mặt Viêm Khải tái mét, ma vật vậy mà còn có thể tàng hình.
Xúc tu nhấc lên hút về phía hai người đang liều mạng chạy vào thành. Bố Lâm thấy vậy thì nhanh chóng bỏ con ma vật cấp A lại lao người tới chắn chiếc xúc tu trước người Mãn Tình. Nhưng Chiến Hồn sư cấp 11 cũng không đủ sức mạnh chống lại ma vật cấp S, 2 luồng sức mạnh va chạm vào nhau, bố Lâm bị hất văng đi.
"Vào đi!" Có bố Lâm đỡ một đòn này nên Viêm Khải nhân cơ hội khi còn cách kết giới chỉ 1 mét thì nhanh chóng đẩy Mãn Tình vào trong kết giới. Nhưng xúc tu của ma vật lại chặn đường vào trong kết giới, cú đẩy của Viêm Khải vô tình đẩy Mãn Tình trúng những xúc tu đang vươn tới người cô của ma vật.
Viêm Khải vừa muốn kéo người lại thì xúc tu đã nâng lên, cuốn người đi trước một bước.
"Chị!"
"Mãn Tình!"
Lâm Hạo trong kết giới bị người khác giữ chặt, bố Lấm lấy kiếm giữ lại nhưng cũng không kịp với tốc độ thu hồi xúc tu của ma vật. Người duy nhất ở đây có thể chiến đấu với ma vật cấp S là Chiến Hồn sư mãn cấp, chủ thành Thương. Nhưng bây giờ ông đang phải chiến đấu cùng một con ma vật cấp S khác, căn bản là không rảnh tay. Thời điểm Mãn Tình sắp lọt vào miệng ma vật cấp S thì một ngọn lửa chói mắt bỗng nhiên bốc cháy giữa không trung, một thanh kiếm dài đột nhiên xuất hiện trước người ma vật cấp S rồi chém đứt xúc tu của ma vật chỉ trong một nhát. Mãn Tình lại một lần nữa rơi xuống từ trên không trung.
"Rầm!"
Ma vật vô cùng tức giận, 2 xúc tu lại tiến tới, muốn kéo Mãn Tình đang rơi xuống về một lần nữa, lúc này một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mãn Tình, người này một tay nắm kiếm một tay ôm Mãn Tình, sau đó nhẹ nhàng quay người, dùng kiếm ngăn cản xúc tu của ma vật tiến tới.
Chỉ 2 nhát đã chém đứt 3 cái xúc tu của ma vật cấp S, người này rốt cuộc là ai? Bây giờ ngoại trừ thành chủ Tinh thành đang bận chiến đấu với ma vật cấp S ra những người khác đều đồn lực chú ý lên thân ảnh trên không trung kia.
Người đó mặc một chiếc áo sơ mi màu xám vô cùng bình thường, tóc dài tuỳ ý toả ra trên không trung, hồn lực quanh người giống như ngọn lửa đốt cháy hết ma khí xung quanh người.
"Đây là cảnh giới?" Trong truyền thuyết chỉ có hồn sư cấp 12 mới có thể lĩnh ngộ tới cảnh giới của hồn sư.
"Chẳng lẽ đây là điện chủ của hồn điện?" Có người suy đoán, trước mắt Linh Ma Giới chỉ có một hồn sư mãn giai duy nhất có được cảnh giới là điện chủ của hồn điện Dụ Thu Minh.
"Điện chủ hồn điện là Tịnh Hồn sư!" Có người lập tức phản bác.
Khi mọi người đang bàn tán xôn xao thì bóng người trên không trung đột nhiên dùng sức ném mạnh người trong tay anh về phía kết giới, đồng thời dựng lên một ngọn lửa lớn chặn xúc tu đang đuổi theo của ma vật.
"Rầm!" Ma vật va chạm mạnh vào ngọn lửa, trong chốc lát ngọn lửa bị ma vật đánh vỡ, nhưng Mãn Tình đã thuận lợi trở lại trong kết giới. Xúc tu của ma vật đập vào kết giới, ý đồ muốn đập vỡ kết giới trong suốt, cùng lúc đó âm thanh cảnh báo cũng vang lên. Các hồn sư trong kết giới đều hoảng sợ, lùi về sau mấy bước.
Viêm Khải bay đến dẫm lên xúc tu của ma vật, cố gắng tiếp tận cơ thể ma vật để gϊếŧ nó. Anh biết rõ tình trạng của mình, anh là Dị Hồn sư, không thể đánh nhau lâu dài, do đó anh vừa lên đã mở cảnh giới là hy vọng có thể gϊếŧ chết hoặc đuổi được ma vật cấp S trong thời gian ngắn nhất.
Mỗi cảnh giới đều có đặc tính riêng, cảnh giới của Viêm Khải là loại sức mạnh, tăng sức mạnh chiến đấu của hồn sư, lúc cảnh giới được mở ra thì sức chiến đấu của anh sẽ tăng lên gấp đôi so với bình thường. Anh hoá hồn lực thành ngọn lửa, hung hăng chém về phía đôi mắt ma vật.
Ma vật cảm nhận được sức mạnh to lớn uy hiếp nên không đánh lên kết giới nữa, thu hồi xúc tu chặn đòn tấn công của Viêm Khải.
"Chị!" Lâm Hạo thấy Mãn Tình bị ném vào thì đẩy đám người ra đỡ Mãn Tình lên, "Chị không sao chứ?"
"Chị không sao." Mãn Tình không để ý tới Lâm Hạo, bò dậy nhìn về tình hình bên ngoài kết giới. Lúc này ma vật đã bị Viêm Khải mang ra xa kết giới, Mãn Tình chỉ có thể phân biệt vị trí của Viêm Khải thông qua các ngọn lửa đỏ bùng lên.
Viêm Khải có sao không, tình trạng cơ thể của anh có thể chiến đấu với ma vật cấp S không? Mãn Tình vừa lo lắng nhìn chăm chú vào tình hình chiến đấu vừa thúc giục khế ước trong cơ thể mình, mang hồn lực mình không ngừng truyền tới đó, tuy rằng cô không biết có bao nhiêu tác dụng nhưng chắc cũng có thể hỗ trợ một chút.
Sức chiến đấu của ma vật cấp S vô cùng lớn, dù là thành phố lớn thì khi gặp ma vật cấp S tấn công cũng hiếm khi có thể săn được nó, phần lớn là hồn sư mãn cấp dùng toàn bộ sức lực của mình đuổi ma vật cấp S đi.
Nhưng lúc này, đối mặt với ma vật cấp S vô cùng mạnh thì thành chủ Tinh thành cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống chọi, mà Viêm Khải lại chém từng kiếm từng kiếm vô cùng mạnh mẽ vào người ma vật. Cảnh giới thành công bao phủ toàn bộ cơ thể ma vật, ngọn lửa phảng phất như thiêu đốt tất cả mọi thứ mãnh liệt phun ra từ mũi kiếm.
"Bang! Bang! Rầm rầm rầm!"
Mỗi lần va chạm thì ma vật cấp S bị Viêm Khải đuổi lui về vài phần.
"Người kia lợi hại quá" Có người không nhịn được khen. Đó là ma vật cấp S, cho dù Chiến Hồn sư mãn cấp cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, chưa ai có thể đàn áp nó như vậy.
"Chẳng lẽ đây là cảnh giới?" Tất cả mọi người đều biết hồn sư mãn cấp có thể lĩnh ngộ cảnh giới, những hồn sư có được cảnh giới mới là sự tồn tại cao nhất ở đây, mới có thể một mình săn được ma vật cấp S. Ma hạch ở các kết giới của thành phố lớn tại Linh Ma Giới đều xuất phát từ ma vật cấp S do các tiền bối có cảnh giới trước đây săn gϊếŧ. Gần một trăm năm qua, Linh Ma Giới chưa săn thêm được ma hạch của ma vật cấp S nào.
"Cảnh giới sao?" Dụ Thừa Phong, Chu Duy Tân và cả Lâm Hạo, những hồn sư sở hữu thiên phú tuyệt vời, đều nhìn về tình hình chiến đấu bên ngoài.
"Không xong rồi!"
Không biết ai hô lên làm Mãn Tình vẫn luôn chú ý tình hình chiến đấu nãy giờ giật nảy mình, cô chỉ thấy Viêm Khải vì tấn công quá mức mà không chú ý bị xúc tu của ma vật đập vào vai.
"A!?" Một cơn đau theo hồn ấn hướng về phía đan điền Mãn Tình làm cô không nhịn được kêu thảm thiết.
Khi Mãn Tình kêu thảm thiết thì hai con ma vật cấp S tựa như cảm nhận được gì, đồng thời bay nhanh về phía kết giới.
Phong ấn! Mãn Tình thầm cảm thấy không tốt, nhưng cơn đau truyền qua hồn ấn vừa rồi làm cô không thể động đậy.
Phải làm sao bây giờ?
Viêm Khải một lòng muốn đem ma vật cấp S đi xa khỏi Tinh thành quay về phía rừng rậm của ma thú, anh muốn tránh tầm mắt của mọi người, như vậy khi ma khí trong cơ thể không áp chế được cũng không bị người khác phát hiện. Nếu sau khi chém chết ma vật, may mắn không chết thì có thể quay lại Tinh Thành. Viêm Khải đã tính hết mọi chuyện nhưng vì quá mức vội vàng, nhất thời không chú ý để ma vật đánh trúng ma ấn trên lưng.
Sức mạnh của ma vật cấp S vô cùng kinh khủng, chỉ đánh một cái liền làm vỡ phong ấn ma ấn của Viêm Khải, sau đó hồn hạch bị trọng thương, Viêm Khải đau không chịu nổi rơi thẳng từ trên không trung xuống, tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
"Nhanh cản nó lại" Thành chủ tinh thành thấy ma vật cấp S đang chiến đấu với mình không biết sao bỗng nhiên bỏ ông bay về phía kết giới thì lập tức hoảng sợ. Một con ma vật cấp S tới thì An đại sư có thể tạm thời bảo vệ kết giới, nếu 2 con cùng đánh thì An đại sư muốn làm gì cũng không được.
Mà một khi ma vật cấp S tiến vào kết giới thì không cần làm gì, chỉ cần ma khí lan tràn thì người ở Tinh thành đã không chịu nổi rồi.
Toàn bộ các Chiến hồn sư cấp 11 ở đó đều liều mạng tiến lên ngăn ma vật cấp S, nhưng bọn họ chỉ có thể ngăn cản đòn tấn công của nó trong chốc lát, không thể ngăn cản hành động lao vào kết giới của bọn nó.
Cũng may chủ thành Trương đã quay về rất nhanh, ngăn cản một con ma vật phía trước kết giới, nhưng con còn lại thì vẫn không ngừng đánh vào kết giới.
Nhanh đứng lên, chủ thành Thương nhìn về phía Viêm Khải rớt xuống lúc nãy, mình ông không thể ngăn được 2 con ma vật cấp S.
Bỗng nhiên một ngọn lửa đỏ sẫm bay tới chắn phía trước kết giới, các hồn sư trong kết giới đều mừng như điên, bọn họ biết hồn sư mãn cấp thần bí kia đã đuổi tới đây. Sau đó một tia lửa đỏ sẫm xuyên qua trán của ma vật, mọi người thấy một viên ma hạch màu xanh lá rớt xuống từ trán nó. Mà hai mắt xanh mơn mởn của ma vật nhanh chóng mờ đi rồi tắt ngấm như bóng đèn hết điện, xúc tu bất động, ma vật ngã xuống ngọn lửa màu đỏ sẫm.
Đó là, gϊếŧ chết ma vật cấp S?!
Mọi người không thể tin nổi nhìn về anh hùng gϊếŧ được ma vật cấp S, lại thấy đằng sau cơ thể mới ngã xuống của ma vật là một Chiến hồn sư với mái tóc dài mặc áo sơ mi màu xám với một thân hồn lực màu đỏ hoà lẫn với màu đen. Khác với hồn lực màu đỏ loá mắt lúc trước, bây giờ là hỗn hợp hồn lực đỏ như lửa và ma khí, đây là.... hồn lực bị ô nhiễm!!!!!
"Ma hoá, là Dị Hồn sư mãn cấp!" Một ai đó ồn ào lên tiếng, sắc mặt mọi người trong kết giới so với khi thấy ma vật cấp S còn kinh khủng hơn.
Bị phát hiện rồi sao?
Viêm Khải cười khổ, sau khi phong ấn bị ma vật cấp S đánh nát thì anh biết mình không thể giấu được nữa. Không, phải nói là từ khi biết hồn hạch của mình dị hoá thì anh biết sẽ có ngày bị lộ tẩy. Cho nên khi phong ấn bị đánh nát anh liền không áp chế sức mạnh của mình nữa, phóng túng cho hồn lực và ma khí cùng trào ra, thừa dịp ma vật cấp S một lòng công kích kết giới không để ý đến anh thì một phát gϊếŧ chết nó.
Có ma khí cũng tốt, khi đánh lén thì phản ứng của ma vật cũng chậm hơn rất nhiều, đại khái là vì xem mình như đồng loại, Viêm Khải tự giễu.
Viêm Khải giơ tay đón nhận ma hạch cấp S hiếm hoi ở Linh Ma Giới từ trên không trung rơi xuống. Anh có 2 viên ma hạch cấp S, một viên làm anh ngộ ra cảnh giới, còn một viên làm bại lộ thân phận Dị Hồn sư của mình, quả nhiên không dễ dàng mà có được.
"Grừ!"
Nghe được ma vật gào rống thì Viêm Khải quay đầu lại, thanh kiếm dài trong tay nâng lên, chỉ về phía con ma vật cấp S còn lại đang chiến đấu với Thương Thiên Nghiệp, luồng hồn lực màu đỏ sậm phun trào từ mũi kiếm, nhưng anh cũng không xông lên, chỉ uy hiếp từ xa. Anh đã không còn hồn lực dư thừa để chiến đấu tiếp với ma vật, nếu không hồn hạch sẽ tự bạo, anh còn chưa muốn chết ở đây.
Con ma vật cấp S may mắn còn tồn tại cảm nhận được sự có mặt của 2 Chiến Hồn sư mãn cấp thì không dám đánh nữa, lập tức bay lên trời, vất vả rút lui. Ma vật cấp S bị đánh lui nên các con ma vật còn lại cũng bay đi. Ma vật đã rút lui nên lần thủ thành này cũng kết thúc tại đây.
Thủ thành kết thúc nhưng mọi người trong và ngoài thành đều không hoan hô, cũng không rút lui, bọn họ đều phức tạp nhìn Viêm Khải bên ngoài kết giới.
Người này là Dị Hồn sư mãn cấp, hồn hạch của Dị Hồn sư có thể tự bạo bất cứ lúc nào, mà khi hồn hạch của Dị Hồn sư mãn cấp tự bạo thì có thể huỷ diệt cả thành phố. Dựa theo quy định của hồn điện thì phải phế bỏ hồn hạch của người này.... nhưng người này vừa rồi đã cứu bọn họ.
Tuy tâm trạng phức tạp nhưng chuyện nên làm vẫn phải làm, kết giới có thể ngăn được ma vật cấp S nhưng không thể ngăn được Dị Hồn sư. Dị Hồn sư có thể tự do ra vào bất kỳ kết giới nào ở Linh Ma Giới, cho nên Thương Thiên Nghiệp tuy vô cùng biết ơn đối phương vừa rồi đã hỗ trợ bảo vệ tinh thành, nhưng người này là Dị Hồn sư mãn cấp nên ông tuyệt đối không thể mặc kệ đối phương, huống chi bây giờ hồn lực trên người này còn dao động vô cùng mạnh, đến ông còn cảm thấy bị uy hiếp, hiển nhiên đã sắp tự bạo.
Thương Thiên Nghiệp quay đầu nhìn Tịnh Hồn sư khế ước với mình, chỉ thấy đối phương nghiêm túc gật đầu, chứng minh suy đoán của ông.
Tuy không tình nguyện nhưng Thương Thiên Nghiệp vẫn ngăn trước người Viêm Khải, nâng huyền võ trên tay lên, các Chiến Hồn sư cấp 11 khác đều vây quanh Viêm Khải, cảnh giác chăm chú nhìn vào anh.
Viêm Khải cũng không bất ngờ với những hành động này, anh chỉ thấy chút hụt hẫng trong lòng. Anh quay đầu nhìn hồn sư đầy thành, vừa rồi anh đã cứu mọi người vậy mà bây giờ họ đều dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía anh. Thật ra anh đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng bây giờ mọi chuyện xảy ra thì vẫn thấy có chút đau lòng.
Có phải mình bây giờ cần phải rời khỏi đây không.
"Viêm Khải!"
Viêm Khải quay đầu, sau đó anh nhìn thấy cô gái mà anh khổ sở, trăm cay nghìn đắng, vất vả lắm mới đưa vào trong kết giới được, lúc này đây lại đang chạy như bay tới. Có cánh của Mika đỡ nên cô nhảy từ trên thành xuống, sau đó chạy một mạch đến trước mặt anh.
"Thất thần gì vậy, chạy thôi!" Mãn Tình kéo tay Viêm Khải, dưới ánh mắt chăm chú của hồn sư khắp thành, kéo anh chạy về phía rừng rậm của ma thú, giống như một đôi tình nhân bỏ mạng.