Thứ hai, bảy giờ sáng, thời điểm tuyệt vời để đón chào ngày mới. Thế nhưng, bầu trời u ám. Ánh sáng duy nhất từ mặt trời bị đám mây nặng trĩu che khuất. Luồng gió mát dịu thổi vào trong nhà mang theo mùi đặc trưng của mưa. Dự là một cơn bão sắp đổ bộ.
Ông bà ngoại, cậu Mạnh, mợ Dinh và Song cùng ăn sáng như thường lệ. Vẻ mặt nó đăm chiêu, tay mân mê lát bánh mì đã nguội từ lâu. Suốt từ lúc gặp Long, Song vẫn chỉ suy nghĩ về sự thay đổi giải của Hà.
Chẳng lẽ Hà phúc khảo? Nhưng lạ thay, một đứa giải Nhất thì phúc khảo có tác dụng gì? Hơn nữa, từ giải Nhất xuống giải Khuyến khích cũng đáng để lưu tâm. Điều này không giống bị cộng thừa điểm chút nào. Chắc chắn đã có gì đó xảy ra trong quá trình chấm thi, nhưng Song vẫn chưa thể đoán ra đó là sự cố như thế nào. Dù sao, người bị tổn thương nhiều nhất qua kỳ thi Quốc gia vẫn là Hà. Đâu ai dễ chịu chấp nhận việc bản thân từ giải cao nhất xuống giải thấp nhất.
Lời động viên của Song dành cho Hà gửi qua tin nhắn riêng, để Hà nhìn thấy ngay khi mở điện thoại. Nó gõ rồi lại xóa, phân vân không biết nên dùng câu cú ra sao để Hà cảm thấy an ủi.
"Ôi trời, vụ gì đây?"
Cậu Mạnh tặc lưỡi. Cậu chỉnh tiếng TV to hơn để cả nhà cùng nghe.
Mải đắm chìm trong suy nghĩ sắp xếp câu chữ, đột nhiên, Song dời mắt khỏi điện thoại. Nó ngẩng mặt nhìn về phía cô phát thanh viên đang lên tông giọng đọc, nét mặt nghiêm trọng:
"... Bộ Công an phối hợp với Bộ Giáo dục và Đào tạo hiện đang tiến hành điều tra tiêu cực trong kỳ thi danh giá nhất cả nước. Chuyển qua bản tin về tài chính..."
Dòng tiêu đề dưới chân cô phát thanh viên chuyển tiếp chớp nhoáng, nhưng Song đã kịp thời đọc:
"Sai phạm trong kỳ thi chọn học sinh giỏi cấp quốc gia năm 2021-2022"
Cậu Mạnh ngạc nhiên:
"Song vừa thi cái này đúng không con?"
Song vô thức gật đầu. Cậu Mạnh cảm giác Song đang bận tâm chuyện khác nên không hỏi thêm. Dòng tin nhắn nửa chừng được gửi đi cho Hà mà không rà soát lại. Đó đã không còn là ưu tiên hàng đầu của Song lúc này.
Song nhanh chóng tra cụm từ khóa nó đọc được từ TV "sai phạm thi học sinh giỏi quốc gia". Hàng loạt bài báo với tiêu đề chấn động đập vào mắt nó, tất cả đều được cập nhật chưa đầy 30 phút trước.
Song nổi da gà, nó không thể tin nổi bản thân vừa đọc cái gì.
Song bàng hoàng mở ra xem chi tiết.
Trích dẫn báo:
"Sau công tác tiến hành phúc khảo, Cục Quản lý Chất lượng của Bộ Giáo dục và Đào tạo phát hiện chênh lệch lớn giữa điểm thi bài thi gốc và điểm thi được công bố của bốn thí sinh bộ môn Kinh tế thuộc thành phố A và tỉnh B. Cụ thể, bài thi của một thí sinh tỉnh B ban đầu nằm trong khung giải Nhất nhưng công bố chính thức ở mức giải Ba. Nhận thấy 'có dấu hiệu bất thường', Bộ Giáo dục và Đào tạo lập đoàn kiểm tra rà soát tất cả các khâu liên quan tới bàn giao, bảo quản bài thi, chấm thi của thành phố A - nơi toàn bộ thí sinh tỉnh B tham dự. Kết quả có bốn sự thay đổi lớn: hai thí sinh giải Nhất (trước đó giải Ba và giải Khuyến khích), một thí sinh giải Khuyến khích (trước đó giải Nhất) và một thí sinh giải Ba (trước đó giải Nhất). Sau khi phát hiện sai phạm trong khâu bàn giao bài thi, Ban Chỉ đạo chấm thi của thành phố A được yêu cầu lập biên bản về Bộ Giáo dục và Đào tạo."
Từng dòng từng chữ hiện hữu trên trang tin tức của một trong số tờ báo uy tín nhất cả nước, cùng với lượt tương tác đang ngày một tăng đã chứng minh một thực tế tưởng chừng không có khả năng xảy ra.
Chuyện này có thật? Song là một trong những đối tượng bài báo đề cập. Nhớ đến lời Long, bên cạnh Hà và Phương, Song chắc nịch, Tô Hải Minh là người còn lại.
Chúng nó vừa trải qua chuyện động trời gì vậy? Kỳ thi danh giá nhất cả nước gặp sai phạm? Sai phạm thế nào để dẫn đến sự thay đổi giải của bốn người? Song cảm tưởng chỉ cần một mảnh ghép nữa thôi, nó sẽ rõ thực hư mọi chuyện.
Cụm "dấu hiệu bất thường" quá đỗi chói mắt. Song không ngu đến mức không nhận ra rằng, bất thường đồng nghĩa với sự thiếu minh bạch, nói cách khác là sự can thiệp của người khác vào quá trình thi học sinh giỏi Quốc gia. Sự can dự này là cố tình. Điểm bài làm và giải của Song, Phương, Hà, và Tô Hải Minh bị cố ý thay đổi. Vậy mục đích là gì?
Mục đích chưa thể thấy rõ, nhưng Song chắc chắn một điều, đây là chuyện chẳng phải chuyện tốt đẹp gì đối với Hà. Sau quá trình phúc khảo, một người bị hạ mức giải gây ra biết bao hoài nghi. Song đã nghĩ đến một trường hợp vô lý nhưng gạt bỏ ngay tức khắc. Vì nó tin Hà không phải loại người như thế.
Không khí im lặng thường thấy trong lớp 12KT2 trước giờ học thay bằng màn tranh luận sôi nổi về tin tức về giáo dục nóng nhất tuần này.
"Ê chúng mày sang thành phố A học chắc biết hai cái đứa giải Khuyến khích và giải Ba trên báo đúng không?"
Ai đó tò mò hướng về Song và Lê Cẩm Vy. Một lũ ngoái đầu mong chờ câu trả lời từ hai đứa. Song làm thinh vì không muốn bàn luận thêm gì về chuyện này, mặc cho vài ba đứa xung quanh xúm lại hỏi.
"Chúng nó học giỏi thật không?"
"Nghe nói bố một đứa làm trên Sở."
"Ê mày có nghĩ cái tao đang nghĩ không?"
"Hình như tao nghĩ đúng về cái mày nghĩ tao đang nghĩ."
Một khoảng lặng ập tới, như lạc vào vùng cấm.
Tránh mọi chuyện đi xa hơn, Song đành phải lên tiếng:
"Tao nghĩ nên dừng lại."
Thấy vẻ mặt khó chịu của Song, Quyết dọa đám xung quanh:
"Việc này Nhà nước lo, hơi đâu đến lượt chúng mày. Tí nữa tao kiểm tra bài tập mà không làm thì đừng đổ cho Nhà nước."
Đứa nào đứa nấy cười gượng kết thúc buổi thảo luận nhỏ, nhanh chóng về chỗ hoàn thành bài tập về nhà từ tiết học trước, trả lại yên tĩnh cho bàn của Quyết, Song và bàn của Lê Cẩm Vy ngay bên cạnh.
Tuy chấm dứt, nhưng mối nghi ngờ cứ ngày một lớn dần. Trong đầu mọi người đều nhú lên một ý nghĩ đáng sợ, Song không ngoại lệ.
Tối hôm ấy, confession của trường X đăng một bài viết ẩn danh:
#X5075: Mọi người ơi em hỏi ngu với ạ, tại sao báo không nói thẳng trường X thành phố A nhỉ?
Bình luận 1: "Em ngu thật" (Năm tim)
Bình luận 2: "Sao admin duyệt bài này vậy *icon buồn*?" (Ba cười, hai khóc)
Bình luận 3: "Mày có phải là học sinh trường X không đấy em?" (Bốn cười)
Bình luận 4: "Vẻ vang gì mà đem lên đây tế =)))" (Một thích)
Bình luận 5: "Năm nay trường không có giải Nhất tụi bây ạ *icon khóc*" (nhiều câu trả lời: "Lời nguyền bị phá vỡ ròiiiiiiiiii", "X đừng buồn năm sau gỡ lại"...)
...
Những phản hồi vô thưởng vô phạt dưới bài viết dấy lên lo sợ trong Song. Danh tính của Hà cứ như sẽ bị lọt ra bởi một trong số những bình luận ấy. Xa hơn, cái tên Trịnh Hoàng Hà có thể không chỉ dừng lại ở diễn đàn, chuyện phiếm, mà còn xuất hiện trên các mặt báo. Tốc độ lan truyền thông tin nhanh chóng mặt, là mối nguy tiềm tàng tổn thương Hà bất cứ lúc nào. Mặc dù Hà bên ngoài là một con người mạnh mẽ, sôi nổi nhưng những biểu hiện gần đây phần nào chứng tỏ tâm lý của Hà đang bị ảnh hưởng bởi yếu tố môi trường.
Nghĩ đến chuyện không hay có khả năng xảy đến, Song không giữ nổi bình tĩnh nữa. Đến chính Song còn không thở nổi, nó lo lắng Hà sẽ bị choáng ngợp giữa những tin đồn tiêu cực dồn dập như cuồng phong của một trận bão lớn. Nó thầm cầu mong Khải An đang ở cạnh Hà lúc này.
Nỗi nóng lòng đến mức không thể kiềm chế, một mối lo sợ vô cùng mạnh mẽ khiến Song bước chân nhanh hơn tới nhà của Hà ngay chiều hôm sau.
Trời chưa tối. Cổng không đóng.
Lâu lắm rồi mới loáng thoáng tiếng động của con người.
Không bóng dáng phóng viên.
Trái lại, rất nhiều công an có mặt tại đây.
Song run nhẹ trước sự âm u bao trùm lên toàn bộ cảnh vật. Một suy đoán mơ hồ bủa vây tâm trí nó.
Thật may, không có chiếc xe cứu thương nào.
Một chú công an chặn nó lại:
"Ở đây không được phép ra vào.".