Cách Mà Mẹ Đơn Thân Đi Đến Đỉnh Cao

Chương 30




Sau khi nhận được cuộc gọi trấn an của Hà, Yến Nhi cũng an tâm hơn phần nào. Tuy vậy, cô vẫn muốn bản thân có thể nắm bắt được mọi việc. Có như vậy tâm cô mới an được. Nhưng hiện tại, cô vẫn sẽ tập trung cho bé con trong bụng mình. Có Hà lo liệu việc công ty, cô thực sự rất an tâm.

Yến Nhi nằm viện điều dưỡng 1 tháng mới xuất viện. Trong thời gian nghỉ dưỡng, Hà cách vài ngày lại tới viện thăm cô và kể cho cô nghe về tình hình của công ty. Công ty đã đi vào quỹ đạo hoạt động. Hà thông qua bố của cô ấy nhờ được anh họ của cô ấy tới công ty để giúp đỡ.

Nghe nói anh ấy từng du học ở Mỹ ngành quản trị kinh doanh. Sau khi về nước đã trở thành CEO của công ty chi nhánh của gia đình. Thật không ngờ Hà lại nhờ được một nhân vật như vậy tới làm quản lý quèn phòng kinh doanh và marketing cho công ty của cô.

Trong một tháng ngắn ngủi, người anh họ kia của Hà đã đưa công ty của Yến Nhi vào hoạt động một cách trơn tru và nhận được rất nhiều đơn hàng. Dựa vào mối quan hệ của mình vị anh họ kia khi đi du học, mà có rất nhiều vị khách là người Mỹ tới Việt Nam du lịch chọn công ty du lịch lữ hành của cô. Không chỉ vậy mà vị anh họ đó còn giới thiệu công ty của cô cho một vài người bạn trong giới kinh doanh, tài phiệt,từ đó đã đưa công ty của cô tiếp cận vào giới tài phiệt, nhà giàu. Giúp cho công ty của cô trở thành công ty du lịch lữ hành 3 sao lọt top 100 toàn quốc chỉ sau 1 tháng hoạt động.

Yến Nhi khi nghe được thông tin đó cô đã giật mình không nhẹ. Cô bật hack mới có được những thành công trước đó. Vậy mà vị anh họ thần thánh của Hà chỉ là một người bình thường lại có thể làm được tới vậy. Nên nói anh ấy lợi hại hay nên gọi là quoái vật đây? Anh ấy giống như nam chính trong truyện tranh vậy. Tài giỏi, làm việc gì cũng xuất sắc vượt trội. Thật đáng kinh ngạc.

Tuy công ty đã phát triển rất tốt nhưng Yến Nhi vẫn không thể buông lỏng cảnh giác. Vừa xuất viện cô liền muốn đi làm lại. Mặc kệ bà Liên có can ngăn như thế nào cũng không lay chuyển. Vì lo cho con gái, bà Liên lại đành phải trở về làm trợ lý cho Yến Nhi, ngày ngày quan tâm cơm nước giờ giấc nghỉ ngơi của cô.

Mới đặt chân tới trước cửa công ty, Yên nhi đã bị Hà lôi tới một góc mắng xối xả, nước bọt văng đầy đầu. Cũng chỉ vì Hà đã khuyên cô nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa, chuyện công ty đã cố Hà và anh họ của cô ấy lo liệu. Nhưng một kẻ cứng đầu như Yến Nhi lại không nghe lọt tai lời của Hà nói, khiến cho Hà vừa lo lắng vừa tức giận.

Cũng đã quá quen với cái tính cách khó ưa đó của con bạn thân, nên Hà cũng chỉ nói một vài câu cho bõ tức. Sau đó liền lôi con bạn cứng đầu cứng cổ của mình đến phòng kinh doanh và marketing để gặp ông anh họ thần thánh của mình.



Vừa bước tới cửa phòng king doanh, đập ngay vào mắt họ là cảnh gà bay cho chó nhảy, rối tung rối mù. Nhìn ai cũng vội vội vàng vàng như thể sắp đến ngày tận thế.

"A... quên mất nay phòng kinh doanh có cuộc họp." Hà vỗ chán thốt lên

Yến Nhi nhìn Hà ngơ ngác như thể muốn hỏi : " vậy thì liên quan quoái gì tới cái tình cảnh như chạy giặc vậy chứ?"

Hà hì hì nói : " Ông anh mình hơi..." Hà chỉ tay lên đầu nhướn mày tinh nghịch. " Mỗi lần họp, mình đều thấy thằng cha ấy chửi nhân viên không kịp vuốt mặt, nước miếng văng tùm lum hết ý. Tuần nào cũng họp, tuần nào cũng chửi, miệt mài chửi. Nể thật chậc chậc...

Còn chưa cảm thán xong đã có tiếng từ đằng sau như thể từ địa ngục vọng tới từ địa ngục âm ti " Ồ thì ra em rất rảnh nên mới có thời gian đứng đây nói chuyện phiếm về thằng cha như anh nhỉ! Vậy mục tiêu đề ra lần này của em, anh sẽ tăng gấp đôi nha CEO tài ba..."

Hà giật mình á lên một tiếng quay lại đằng sau. Cô ấy mắt to trừng mắt nhỏ với ông anh họ của mình. Nhìn hai người họ như thể có tia lửa điện từ trong mắt hai người đang bắn tóe lên vậy. Yến Nhi sợ rằng nếu không làm gì đó hai người này sẽ nhảy vào đánh nhau mất.

Yến Nhi chìa tay ra trước mặt người anh họ của Hà lịch sự lên tiếng : " Xin chào, em là Yến Nhi bạn thân của Hà cũng là người đồng sáng lập của công ty. Rất vui được gặp anh hôm nay, và cũng cảm ơn anh vì đã đồng ý đến đây hỗ trợ cho công ty của chúng em trong thời gian này."

"Xin chào, tôi là Kiệt, Nguyễn Gia Kiệt anh họ của con nhỏ mất não này." Kiệt một tay nắm lấy bàn tay đang chìa ra của Yến Nhi, một tay giơ lên, chọt chọt ngón tay vào đầu của Hà ghét bỏ. Trái ngược với thái độ ghét bỏ đối với Hà, Kiệt rất lịch thiệp tao nhã khi nói chuyện với Yến Nhi. : "Nghe nói em đang không khỏe." Kiệt liếc nhanh xuống bụng của Yến Nhi rồi ngay lập tức lại hướng ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Yến Nhi. "Sao em không nghỉ ngơi thêm. Mọi việc ở đây đã có tôi và Hà xử lý rồi. Em cứ yến tâm đi"