Cách Mà Mẹ Đơn Thân Đi Đến Đỉnh Cao

Chương 17




Yến Nhi khẽ cười liếc nhìn chái rượu duyên dáng nói "sếp à! Hay là anh tăng giá đi! Em sẽ uống hết chai rượu ấy cho anh xem. Thế nào?" Vừa nói cô vừa nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, vắt 1 chân lên chân còn lại để lộ đôi chân trắng dài nuột nà.

Sức mạnh của học thức, và khí chất trời ban là đây. Cô không xiểm nịnh, không tỏ vẻ lẳng lơ nhưng vẫn khiến cho mấy gã đàn ông có tiền phải chú ý. Cô nói chuyện uyển chuyển, khéo léo đôi lúc có chút sắc sảo làm dấy lên hứng thú của đàn ông. Nhất là mấy kẻ có tiền, thường rất thưởng thức những cô gái sắc sảo, lời lẽ khôn khéo, không dễ dãi cũng không quá kiêu ngạo.

Hình ảnh mà Yến Nhi mang lại rất vừa ý bọn họ. Bọn họ sẽ gọi cô tới chỉ để cô nói chuyện, diễn trò thách đố với cô. Nhưng tuyệt nhiên luôn cô né tránh những động tác đụng chạm da thịt của mấy ông lớn đó. Điều đáng nói chính là cách cô né tránh và nhẹ nhàng từ chối kiến họ không những không tức giận mà còn càng thêm hứng thú với cô hơn. Cũng sẽ không có ai lỡ lòng ép buộc 1 cô gái thú vị như vậy.

"Được thôi! Cô em muốn tăng tiền thưởng lên bao nhiêu thì được?" Người đàn ông thách cô uống chai whisky lại lên tiếng.

Yến Nhi nhìn ông ta mỉm cười, đôi mắt hạnh cong cong. Cô xòe 2 bàn tay của mình lên khẽ đung đưa trong không trung. Giọng trong trẻo như nước, pha lẫn chút nũng nịu cất lên "Có được không ạ?"

"10 triệu?" Người đàn ông nhướn mày cất giọng "Cô cũng ghê đấy nhỉ!"

"Ghê gì đâu ạ! Em chỉ đang đàm phán 1 chút thôi mà. Trong khinh doanh thì cái này gọi là gì nhỉ! A! Chính là lợi ích song phương đó mà!" Cô tươi cười đáp lại lời người đàn ông đó. "Em thực hiện thử thách mà các sếp đưa ra, giúp các sếp vui vẻ xả stress. Còn các sếp thì trả 1 cái giá xứng đáng, cho em vừa lòng tự nguyện thực hiện thử thách. Đôi bên cùng vui."

Người đàn ông thách thức cô uống hết chai whisky cười phá lên thích thú, những người khác trong phòng cũng cười theo. Mấy cô gái bồi rượu đang ngồi ôm eo những ông lớn đó cũng hùa theo cười khẽ.

Thảo - cô em cùng phòng với Yến Nhi cũng làm ở trong phòng VIP này đang ôm eo 1 người đàn ông chợt giật nhẹ vạt áo ông ta, nhỏ nhẹ lên tiếng " Anh xem cái chai rượu đó kìa. Là rượu mạnh đó! 1 chai đó đàn ông khỏe mạnh uống hết còn choáng váng nữa là chị Nhi. Không thì các anh để chị ấy uống hết chai đó rồi hát 1 bài. Nếu vẫn có thể hát được hoàn chỉnh 1 bài hát mà không vấp từ nào thì 10 triệu đó chị ấy sẽ được cầm."

Người đàn ông thách thức Yến Nhi uống chái whisky nghe vậy liếc nhìn về phía của Thảo và vị khách đang ngồi cạnh cô ấy nói lớn " Bạn nữ của chú có ý kiến hay đấy. Chú nhớ thưởng cho người đẹp của chú đấy nhé!"

Sau đó ông ta rút thêm sấp tiền 5 triệu toàn tờ 500k ra vứt lên bàn. 1 tay ông ta ôm 1 nhân viên nữ xinh đẹp, 1 tay bấm điện thoại nói " Cho cô em 10 phút để uống hết chai whisky này! Thế nào? Dám uống không?"



Yến Nhi vươn người với lấy chai rượu vặn mở nắp chai " Sếp bấm giờ đi! Có tính thời gian càng thêm phần kịch tính mà!" Sau đó liền đưa chai rượu lên miệng uống.

Người đàn ông đó liền bấm giờ. Cả phòng đều rơi vào im lặng, chăm chú nhìn cô uống từng ngụm từng ngụm rượu. Lông mày của cô khẽ nhíu lại do rượu khá mạnh, mỗi khi nuốt xuống cổ họng cô như muốn bốc cháy.

Trong phòng ánh đèn xanh, đỏ mờ ảo, bóng dáng người con gái nhỏ bé cầm chai rượu uống từng ngụm lớn. Đôi môi đỏ chạm vào miệng chai, vài giọt rượu khẽ chảy qua khóe miệng, hai má ửng hồng do rượu. Hình ảnh đó đúng là lay động lòng người.

Chưa đến 10 phút Yến Nhi đã uống hết chai whisky. Đặt cái chai rỗng xuống bàn, cô đưa 1 tay lên lau nhẹ khóe miệng ướt át. Gương mặt của cô đỏ bừng, đôi mắt long lanh mơ màng. Khiến đám đàn ông trong phòng lén nuốt 1 ngùm nước bọt thèm khát.

Cô thấy đầu mình choáng váng nhưng vẫn cố thẳng lưng. Thật may là cô đang ngồi trên ghế, nếu mà đang đứng chắc chắn Yến Nhi sẽ không đứng vững mà ngã nhào xuống đất mất. Cố giữ bản thân tỉnh táo, cô hơi nâng cằm nhìn mọi người trong phòng 1 lượt.

"Em uống hết rồi, giờ thì sẽ hát nhỉ!" giọng Yến Nhi cất lên mang chút men say nũng nịu lại có chút như thì thầm. Cô chọn 1 bài trữ tình phù hợp với đọ tuổi trung niên của khách.

Khi cô cất giọng hát cả phòng lại sững lặng thêm lần nữa. Vì có chút say nên giọng cô có chút mơ màng, giọng hát nhẹ nhàng mang chút oán giận sự đời. Mọi người trong phòng nghe cô hát, mỗi người đều trìm đắm vào câu chuyện của riêng mình.

Hát xong cô đặt nhẹ cái micro xuống bàn, tao nhã cầm tiền trên bàn lên cất vào trong ngực. Híp mắt cười khẽ nhìn về phía mấy vị khách khẽ giọng "cảm ơn các anh nha!"

Sau đó đứng dậy, nhẹ cúi đầu chào mọi người. Hít 1 hơi thật sâu lấy lại tinh thần, Yến Nhi thẳng lưng ,duyên dáng rời phòng.

Sau khi cô đi vị khách thách cô uống rượu liền lên tiếng " đúng là kiều nữ. Hahaha vừa cá tính lại vừa xuất sắc."