Chẳng biết cô đã ngủ bao lâu nhưng khi tỉnh lại ngoài trời đã tờ mờ tối , Thiên An lười biếng chưa muốn dậy nhưng một người hầu trong phòng đánh thức : " Trần tiểu thư!! Nhị gia yêu cầu chúng tôi trang điểm cho cô ạ "
Nghe thấy có người ở trong phòng Thiên An vội vàng bật dậy nhìn về đám người phía trước rồi lại nhìn xuống bản thân mình thật may là trên người cô có quần áo nếu không chắc cô xấu hổ chết mất , một hàng người hầu đang cung kính cúi xuống trước Thiên An chờ cô tỉnh dậy sau đó bắt đầu trang điểm và thay quần áo cho cô
Váy đuôi cá màu trắng có xẻ tà là bộ trang phục mà Phong Thần Vũ chọn cho cô.Thiết kế trễ vai giúp khoe khéo bờ vai thon,biến cô trở thành nàng thơ ngọt ngào nhất.Đang ngồi làm tóc bên ngoài vang lên tiếng ô tô thỉnh thoảng là tiếng vù vù của máy bay trực thăng
Thiên An đợi làm tóc xong rồi đi đến cửa sổ đi ra ban công nhìn xuống bên dưới.Gió lạnh của đêm tối thổi đến làm cho cô không kìm được mà run lên nhưng khi nhìn thấy một hàng dài xe đang lối đuôi nhau đi vào làm cho cô không khỏi bất ngờ
Cô biết lần này của Thanh Thanh sẽ tổ chức rất lớn nhưng không ngờ lại đến mức này.Phong Thần Vũ đi đến ôm lấy cô từ phía sau, anh thì thầm vào tai của cô : " hôm nay em rất xinh!! "
Thiên An không bận tâm đến anh liền chỉ xuống sân hỏi: " mấy người đó đều là khách mời sao? "
Phong Thần Vũ không nhìn theo bóng cô chỉ hắn khẽ gật đầu rồi ôm Thiên An đi vào : " có gì đáng để xem chứ? Vào đi không lạnh "
Thiên An cùng anh đi vào , giờ cô mới chú ý đến Phong Thần Vũ.Anh cũng mặc một bộ suit màu trắng cùng màu với váy của cô , bên phải ngực còn có một totem màu đỏ khắc chữ Phong ở trên, đây là totem dành riêng cho các thiếu gia của Phong gia
Phong Thần Vũ đi đến đính totem khác lên ngực trái của cô rồi nói : " màu sắc này là của anh!! Anh đánh dấu chủ quyền rồi, tất cả sẽ không thể bắt nạt được em!! "
Thiên An nhíu mày lại , cô cúi xuống nhìn totem mà anh cài lên ngực cô : " tại sao anh lại cài lên áo em thứ quan trọng như vậy? "
Phong Thần Vũ mỉm cười ôm eo cô đi đến cửa : " anh sợ mất vợ "
Thiên An : " ... "
Ở đại sảnh , tất cả mọi người đều đã có mặt .Hôm nay là sinh nhật của tiểu thư Phong gia nên không có ai là không đến dự cả , nhân vật chính chưa xuất hiện nhưng khi thấy Đại thiếu gia của Phong gia khí thế ngút trời đi vào cùng với một vị tiểu thư làm cho mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cửa chính
Cùng lúc này, nhị thiếu gia cũng xuất hiện bên cạnh còn có thêm một vị tiểu thư xinh đẹp.Hai người sánh bước bên nhau làm cho tất cả lần nữa quay lại nhìn về phía cầu thang.Tam thiếu gia xuất hiện ở cầu thang bên kia đi một mình nhưng khí chất của anh ta không vơi bớt ngược lại còn nổi bật hơn so với hai người anh , nổi bật không có bạn nhảy...
Hai người đi đến trước mặt ông bà Phong , Phong Thần Vũ cúi người còn Thiên An thì nhún đầu gối xuống làm theo đúng nghi lễ chào hỏi của gia đình bọn họ.Ông bà Phong mỉm cười nhìn hai người sau đó nói chuyện
Hắc gia lúc này cũng tiến vào cùng với phu nhân của mình , người trong giới hắc đạo không khỏi bất ngờ khi thấy Hắc Vũ Phong xuất hiện ở đây.Hắc gia cùng với Phong gia trước nay đều bằng mặt nhưng không bằng lòng, chỉ tiếc không tiêu diệt được đối phương
Nhưng sau khi vị tiểu thư của nhà họ Phong sinh ra thì Hắc gia đã nhận cô bé làm con nuôi, ở giới hắc đạo ai cũng biết tiểu thư nhà họ Phong có người ba quyền lực cùng với một người ba nuôi giàu có
Tiếng nhạc du dương vang lên khắp khán phòng , Phong Thần Vũ mỉm cười nhìn về phía Hắc Vũ Phong : " lần trước cảm ơn chú rất nhiều "
Hắc Vũ Phong nheo mắt lại đăm chiêu suy nghĩ: " làm ăn phải có lợi! Vũ.. cháu xem xem khu kim cương ở bên châu phi khá tốt đấy "
Phong Thần Vũ mỉm cười không lên tiếng, Hắc Vũ Phong mỉm cười rồi vỗ vai anh : " liệu năm sau chú có lên chức không? "
Phong Thần Vũ nắm chặt lấy tay cô sau đó khẽ mỉm cười: " chắc có "
Hai người họ nói qua nói lại khiến cho Thiên An đỏ mặt , cô ngẩng lên nhìn về phía cửa ra.Một chàng trai xuất hiện, anh ta mặc vest đen ở bên ngực có một totem khắc chữ Hắc
Phong Thần Vũ cúi xuống rồi nhìn theo ánh mắt của Thiên An thấy Hắc Y Vũ đi vào
- " Chú! cô!! " Hắc Y Vũ đi đến mỉm cười rồi chào hỏi ông bà Phong , bà Phong mỉm cười nhìn cậu ta : " Y Vũ!! lâu rồi không gặp "
Hắc Y Vũ mỉm cười: " vâng!! "
Đèn của sảnh chính đột nhiên tắt hết, ánh sáng tập trung về phía cầu thang lúc này một cô gái xinh đẹp bước xuống, làn da trắng mịn , gương mặt như có thể búng ra sữa , trên người mặc bộ váy công chúa cùng với một chiếc vương miện trông hết như nàng công chúa từ trong sách bước ra .Cô gái đó mỉm cười nhìn mọi người ở phía trước từ từ bước xuống
Cả khán đài im lặng nhìn theo từng bước chân của cô ấy, Hắc Y Vũ không rời mắt khỏi người con gái xinh đẹp ấy sau đó khẽ mỉm cười.Đợi mãi, cuối cùng em cũng đã lớn....