Các Đại Lão Đều Sủng Ta

Chương 219




Lam Cận cảm thấy nhà này có chút không chịu nổi, quá nhiều phiền toái, cho nên tùy tiện thu thập mấy bộ quần áo, chuyển ra bên ngoài ở, tìm một căn hộ cách trường học tương đối gần.

Kết quả chân trước của cô vừa chuyển tới, chân sau Tần Ẩn liền chuyển đến đối diện cô, còn làm bộ như rất kinh ngạc, tựa hồ chỉ là trùng hợp.

Lam Cận đứng ở cửa, không nói gì nhìn anh, "Anh theo dõi tôi? ”

Tần Ẩn nghiêng đầu châm một điếu thuốc, âu phục anh mặc trên người, làm nổi bật thân hình rộng lớn trầm ổn của anh, mang theo một chút cảm giác thân sĩ, anh tuấn đẹp trai làm cho người ta không thể rời mắt.

Giơ tay nhấc chân đều là mị lực mê người, dáng môi hoàn mỹ khẽ phun ra vòng khói, vô hình trung mê hoặc Lam Cận không hiểu sao muốn đem anh đè lên tường hôn.

Nam nhân yêu nghiệt này, lúc nào cũng quyến rũ cô!

Tần Ẩn cười đến tà khí, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm cô: "Lần trước em ôm tôi còn nhớ không? ”

Lam Cận: "..."

Đây là tới ép cô lấy thân báo đáp hay sao?

"Cho nên?" Lam Cận tà nịnh nhướng mày.

"Tôi muốn ôm lại." Anh không biết xấu hổ nói, nói còn rất hợp tình hợp lý.

Lam Cận kinh ngạc mở to hai mắt, chợt tức giận bỏ lại hai chữ, "Nợ đi. ”

Cô chưa từng gặp qua đàn ông nào mặt dày như vậy.

Tần Ẩn cúi đầu cười ra tiếng, mê hoặc trêu người, "Cũng được. ”

"Có thể vào ngồi một lát không?" Anh chờ mong hỏi.

"Nhà anh không có sofa?" Tầm mắt Lam Cận bức người nhìn anh.



Tần Ẩn đáng thương lắc đầu: "Không có. ”

Lam Cận không tin, trực tiếp xông tới mở cửa nhà anh, sau đó sợ ngây người!

Phòng khách rộng lớn như vậy không có gì, thực sự không có ghế sofa.

"Anh thuê một căn nhà trống?"

Bây giờ thuê nhà không phải đều là tất cả các thiết bị gia dụng đầy đủ?

Tần Ẩn nói: "Nhà trống rẻ. ”

Lam Cận hoàn toàn không nói nên lời: "..."

Được rồi, thực keo kiệt.

Kỳ thật là anh cố ý, muốn tùy thời tùy chỗ đến nhà Lam Cận cọ sô pha, thuận tiện cọ ăn uống.

"Haiz, vào đi."

Lam Cận bất đắc dĩ thở dài, đượng nhiên biết anh chạy tới nơi này thuê nhà là vì cô, cho nên cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Tần Ẩn nhàn nhã vào phòng, đánh giá đồ trang trí trong phòng một chút, rất sạch sẽ, nhìn cũng rất ấm áp thoải mái, thích hợp cho con gái ở.

"Em nơi này còn thiếu cái gì nói cho tôi biết, tôi sai người đưa tới cho em." Tần Ẩn nói.

Lam Cận không khách khí nói: "Mang chút rau củ quả tươi đến đây đi, sau này tôi tan học trở về tự nấu cơm ăn. ”

Vừa nghe lời này, đôi mắt Tần Ẩn sáng lên vài phần, à, sau này có thể đến cọ cơm, vui vẻ.



Không nói hai lời, lập tức gọi điện thoại cho Tần Mộc, bảo hắn trực tiếp đi phía sau trang viên hái rau củ quả, dù sao chỗ của anh rất nhiều, về sau mỗi ngày đều có thể đưa rau củ quả tươi ngon nhất tới đây.

Hơn nữa, tòa trang viên kia ngay từ đầu đúng là đi thuê, nhưng từ lần trước Lam Cận nói rất thích nơi đó, ngày hôm sau anh liền toàn bộ tiền mua về.

Tên trên giấy chứng nhận bất động sản là tên của anh và Lam Cận.

Đó là ngôi nhà chung của anh và cô.

"Đúng rồi, ngày 30 tháng này sẽ có một buổi đấu giá quy mô lớn, em đi cùng ta không? Em thích cái gì tôi sẽ mua cho em. ”

Tần Ẩn nói xong, trực tiếp bưng ly trà lên uống một ngụm nước, yết hầu trượt, chết tiệt gợi cảm.

Lam Cận muốn ngăn cản anh, chưa kịp, "Ly nước kia tôi đã uống qua. ”

Tần Ẩn đương nhiên biết, rất vui vẻ nhếch môi: "Rất ngọt. ”

Hai má Lam Cận phiếm hồng, người đàn ông này không trêu chọc sẽ chết sao?

"Thế nào? Anh sẽ đi đấu giá à? ”

Lam Cận đi tới ngồi xuống sô pha bên cạnh anh, cố ý cùng anh cách một đoạn, để tránh nhịn không được đem anh đè xuống.

-

PS: Nữ chính ngay từ đầu thiết lập chính là bề ngoài lãnh khốc nội tâm muộn tao*, có thể công có thể thụ, nam chính chính là phúc hắc minh tao, đồng dạng có thể công có thể thụ, nhân thiết không có sụp đổ ~

(*)Muộn tao là kiểu người bề ngoài thanh cao, tao nhã, lạnh lùng nhưng bên trong thì có nội tâm ấm áp. Giống Tsundere á

Đem Ẩn gia thả ra để cầu một đợt vé giới thiệu a, hôm nay vé giới thiệu quá ít ô ô ô ~~~~~.).

Hội đấu giá đánh mặt Chân Mộc Tình đoạt lại mã giáp Vong Ưu ~