Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 59: Hàn Mặc Phong Đến Cửa.




Trong căn phòng tối tăm, Dương Trí Viễn thoi thóp, tay bị treo lên xà nhà. Từ khi hắn bị mang đến đây, mỗi ngày với hắn đều là địa ngục trần gian, Lạc Bội Sam dùng mọi thủ đoạn để hành hạ hắn. Cô ta rút sạch móng của Dương Trí Viễn, rồi dùng sắt nung nóng hổi dí vào da thịt non mềm của hắn, còn rất nhiều cách tra tấn kinh khủng mà cô ta nghĩ ra.

Không được ăn uống, lại bị tra tấn, Dương Trí Viễn chỉ mới vài ngày mà người như da bọc xương. Trên cơ thể hắn đầy vết thương, mới có cũ có, có chỗ còn bắt đầu hoại tử, người hắn bốc mùi hôi thối đến buồn nôn. Lạc Bội Sam vẫn không buông tha cho hắn, cô ta đứng đó nhìn thích thú.

" Lạc, Bội, Sam!"

" Nếu tao....thoát ra khỏi......nơi này, mày nhất định....sẽ chết không.....có chỗ chôn." Hắn gầm nhẹ tên Lạc Bội Sam, lại khó khăn nói.

" Cmn mày nghĩ mày thoát ra được sao?" Trần Hạo Nhiên hảo huynh đệ của hắn, lúc này không thương tiếc đá vào người hắn mắng chửi.

" T..tao không ngờ,....mày lại hại tao!" Dương Trí Viễn nhìn Trần Hạo Nhiên bằng cặp mắt căm thù, mặt mày quỷ dị nói.

" Như vậy là quá nhẹ nhàng với mày, mày biết rõ tao thích Bội Sam, nhưng mày đã làm gì với cô ấy?" Trần Hạo Nhiên bóp cổ Dương Trí Viễn hỏi lại.

" Tại...s...sao...mày có được...những thứ đó?" Dương Trí Viễn hơi thở khó nhọc hỏi.

" Mày nghĩ tao là ai? Mọi hành động của mày tao đều biết, mày làm chuyện ác thì nhận quả báo đi." Trần Hạo Nhiên rống vào mặt hắn.

Đánh mắng xong, Trần Hạo Nhiên thân mật, nắm tay Lạc Bội Sam rời đi. Dương Trí Viễn đôi mắt đỏ lừ, nhìn theo hắn, nước mắt hắn rơi xuống, lại đỏ lòm màu máu.

Bỗng nhiên, tiếng cửa vang lên rồi mở ra, đi vào không phải Lạc Bội Sam cũng chẳng phải Trần Hạo Nhiên, mà là Anna cô gái vẫn hay lên giường với hắn.

Nhìn thấy Dương Trí Viễn như người sắp chết, Anna hoảng sợ chạy lại.

" Anh không sao chứ?" Cô ta hỏi hắn.

Dương Trí Viễn đã đến cực hạn, hắn không trả lời được nữa, cơ thể mềm oặt không sức lực.

" Yên tâm, em sẽ cứu anh ra." Anna nói rồi cô đỡ Dương Trí Viễn đi ra ngoài.

Anna là gái ở quán bar, nhiều lần gặp Dương Trí Viễn, cô ta đã nảy sinh tình cảm với hắn. Hai ngày trước, cô vô tình nghe được Lạc Bội Sam nói chuyện với người được cô ta gọi là anh Châu, nhờ vậy cô mới biết Dương Trí Viễn bị bắt, và cô đã theo dõi Lạc Bội Sam đến đây.

Chờ Lạc Bội Sam cùng Trần Hạo Nhiên đi khỏi, cô mới lén lút đi vào. Dương Trí Viễn trong lòng tràn đầy cảm kích cô. Anna đỗ xe gần đó, quan sát xung quanh không có người, cô mới từ từ đưa Dương Trí Viễn vào xe, rồi khởi động chạy đi.

Anna không dám đưa Dương Trí Viễn đến bệnh viện, cô sợ Lạc Bội Sam sẽ tìm đến. Nên

cô chỉ còn cách đem hắn về nhà mình, rồi gọi cho một người bạn làm bác sĩ đến giúp đỡ.

Lại nói đến Lạc Bội Sam, sau khi biết Dương Trí Viễn trốn khỏi, cô ta như phát điên lên, gào thét đập phá khắp nơi. Trần Hạo Nhiên chỉ đứng nhìn bất lực, có thể nói hắn là kẻ điên, bởi tính khí và thân thể nhơ nhuốc của Lạc Bội Sam, cũng không khiến hắn kinh tởm. Đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu.

Về phía Lạc Ninh Hinh, những ngày sau đó, cô luôn tránh mặt Hàn Mặc Phong, cô đến trường sớm hơn và đi về muộn hơn. Hắn cũng biết được tâm trạng của Lạc Ninh Hinh bây giờ. Nên tiếp đến, hắn cũng không tìm gặp cô nữa.

Lâm Như Tuyết nhận ra sự bất thường của hai người, cô ta cảm thấy có gì đó không đúng, nên đã cho thuê thám tử theo dõi Lạc Ninh Hinh, nhất cử nhất động của cô đều nằm trong tay Lâm Như Tuyết.

Đêm nay, Hàn Mặc Phong uống rượu, chưa bao giờ hắn uống say như vậy, nhưng hắn muốn quên hết mọi chuyện trên đời. Trong tình trạng say đến quên lối về, Hàn Mặc Phong không biết bằng cách nào? Hắn lại đi đến chung cư của Lạc Ninh Hinh.

Vào thang máy, Hàn Mặc Phong nhấn thang máy đi lên, hắn mò mẫm đến căn hộ của cô. Hai ngày trước Hàn Mặc Phong đã đi theo cô về nhà, hắn mới biết được nhà của cô ở đâu.

Hàn Mặc Phong đứng trước cửa, rượu tiếp thêm can đảm cho hắn, mặt hắn đỏ bừng vì cồn, hơi thở nặng nề toàn mùi rượu. Hắn giơ tay nhấn chuông điên cuồng, tiếng chuông reo lên inh ỏi. 12h đêm, Lạc Ninh Hinh đang say giấc trong chăn êm nệm ấm, cô giật mình tỉnh dậy.

Lạc Ninh Hinh lại nghĩ là Âu Dương Tư Thần đến, vì anh nói với cô, một tuần sau anh sẽ trở về. Cũng chỉ có Âu Dương Tư Thần mới nửa đêm đến tìm cô, Lạc Ninh Hinh hất chăn lên, cô vội đến nỗi không mang dép, chân trần phấn khích chạy ra ngoài.

Cảm thấy hình như, đầu tóc có hơi rối, mặt lại nhợt nhạt, cô nhanh tay chải chuốt cho mình lại một chút, rồi mới bước ra ngoài mở cửa. Cô muốn mình phải xinh đẹp khi gặp Âu Dương Tư Thần.

" Tư Thần, anh đã về....." Lạc Ninh Hinh mở cửa nói, nhưng cô chợt sững lại, trước mặt cô không phải Âu Dương Tư Thần a.